Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2328: Lâm Bắc thần, anh hùng Lam Cực tinh

“Phong Hướng Bắc, hẹn gặp lại trên chiến trường"
Phần Thiên Vực chủ bật cười lớn tiếng, mang theo Thiết Chiến lập tức rời đi, bóng dáng tan biến giữa hư không phía xa xa.
Cường giả cấp bậc vực chủ có thể vượt qua hư không. Trong chớp mắt sau đó, áp lực khiến người ta phải khó thở trên Thần Hi Hào chợt biến mất hoàn toàn. Tất cả mọi người đều thở phào một hơi.
Cảm giác sống sót sau tai nạn quá mỹ diệu.
Lăng Thái Tức lập tức tiến lên, quỳ một chân trên đất hành lễ, thần sắc kích động, như thể gặp được thần tượng, nói: “Vãn bối Lăng Thái Tức phủ Lăng Thiên, bái kiến đại nghị trưởng"
“Thiếu phủ chủ không cần đa lễ"
Phong Hướng Bắc cuối cùng cũng xoay người lại.
Lâm Bắc Thần cũng mượn cơ hội này nhìn thấy rõ ràng gương mặt của hắn.
Mặt chữ quốc, đoan chính, góc cạnh rõ ràng, trên gương mặt hằn rõ sự khắc khổ, làn da thô ráp giống như cát đất trên vách đá, mũi thẳng miệng ngay, mày rậm mắt to, đôi mắt trong veo như chứa cả bầu trời đêm không mây đầy sao lấp lánh. Cảm giác đầu tiên mang đến cho Lâm Bắc Thần giống như hào hiệp vùng Mạc Bắc từ trong tiểu thuyết võ hiệp, cả người từ trong ra ngoài đều toát lên phong thái hào sảng thẳng thắn. Không ngờ đệ nhất cường giả Nhân tộc ở Lưu Uyên Tinh Lộ, đại nghị trưởng của Nghị viện Lưu Uyên Nhân tộc lại là một nhân vật thế này.
Hắn khá bất ngờ.
Người này hoàn toàn khác biệt với hình tượng một người có địa vị cao uy nghiêm, cao cao tại thượng trong tưởng tượng của hắn. Lúc này, ánh mắt của Phong Hướng Bắc cũng nhìn về phía hắn.
“Ngươi chính là Lâm Bắc Thần?”
Trong ánh mắt của hắn cũng chứa ý tứ dò xét.
Lâm Bắc thần khẽ giật mình, ý thức được vị đại lão này chắc cũng đã từng nghe nhắc đến mình. Lúc này hắn mới ôm quyền, không kiêu ngạo không tự ti đáp lời: “Bái kiến đại nghị trưởng, đa tạ ân cứu mạng”
Chuyện gì thế này?
Mình còn chưa đến Lưu Uyên Tinh Lộ mà trên Tinh Lộ đã có tin đồn về mình rồi à?
Vực chủ thuộc hai đại chủng tộc Nhân - Ma vậy mà lại đều biết đến tên của mình.
Hắn hơi nghi hoặc, nhưng nghĩ lại thì nhận ra rằng có lẽ có liên quan đến đại lão bà Lăng Thần.
Trên mặt Phong Hướng Bắc lộ vẻ tươi cười cởi mở, gật đầu, khá thưởng thức, nói: “Không tệ, rất tốt, có thể đỡ được một chương ba phần sức mạnh của cái lão nương môn Phần Thiên kia, trong thế hệ trẻ tuổi nhất Nhân tộc Lưu Uyên Tinh Lộ, đệ nhất thuộc về người"
Lăng Thái Tức ở bên cạnh bỗng nhiên giật cả mình.
Lời như thế nói ra từ miệng đại nghị trưởng, gần như tương đồng với lời tán đồng của quan phương.
Đệ nhất nhân thế hệ trẻ tuổi nhất Nhân tộc Lưu Uyên Tinh Lộ!
Cái danh này, đủ nặng nề.
Lâm Bắc Thần có gánh vác nổi chăng?
Nhưng vừa nhớ đến chiến tích trước đó của Lâm Bắc Thần... hình như không một ai cũng thế hệ có thể tranh lại.
Phong Hướng Bắc chuyển ánh mắt, nhìn về phía hư không xa xôi phía sau.
“Dương Uy Hào là tinh hạm của Hô Diên Ngọc Long, tại sao lại rơi vào tay Lâm tiểu huynh đệ vậy?”
Hắn hỏi tiếp. Lăng Thái Tức và Lâm Bắc Thân nghe thế, đồng loạt kinh hãi.
Người trước thì vì bốn chữ Lâm tiểu huynh đệ, được đại nghị trường dùng cách xưng hô như thế để hỏi chuyện cũng đủ biết nó đại diện cho ý nghĩa và địa vị ra sao, nói ra tuyệt đối sẽ khiến rất nhiều người phải hoảng sợ.
Còn Lâm Bắc Thần kinh hãi là vì... Phong Hướng Bắc biết được hơi nhiều rồi.
Mình nên hay không nên trả lời cho đàng hoàng đây, là mình đã khiến Hô Diên Ngọc Long chết. Nếu thật sự nói như thế, liệu vị đại nghị trưởng trước mặt có đột nhiên gây khó dễ, huơ bàn tay một phát trực tiếp tát mình chết tươi luôn không?
“Là thế này, đại nghị trường, người mời ta giảo... ôi, phi, nghe ta từ từ giải thích."
Cuối cùng Lâm Bắc Thần quyết định thêm mắm dặm muối vào câu chuyện. Trên gương mặt thô ráp của Phong Hướng Bắc hiện ra một nụ cười thản nhiên, xoay người nói với Lăng Thái Tức: “Lái thuyền đi, lái về phía Lam Cực tinh, ta nghĩ trên con đường phía trước sẽ không còn trở ngại gì nữa đâu!
Lăng Thái Tức vui mừng, lập tức lo liệu công việc trên thuyền.
Phong Hướng Bắc nhìn về phía Lâm Bắc Thần, nói: “Ngươi tiếp tục giảo biện đi"
“Là giải thích, giải thích."
Lâm Bắc Thần lau lau mồ hôi hột trên trán, nói: “Tình huống là thế này, nghị viên Hộ Diên sau khi rời khỏi chiến trường Tinh Lộ thì đã đến Thanh Vũ giới. Ban đầu tính tình hắn không tốt lắm, rất không biết điều, cáo mượn oai hùm, mượn cái danh đại nghị trưởng của ngài để cưỡng ép kêu gọi quyên tiền, khiến cả Thanh Vũ giới kêu ca sôi trào. Ta không nhìn nổi nữa, thế là thẳng thắn giảng đạo lý với hắn, cuối cùng cảm hóa hắn, hắn biết hành vi của bản thân không bằng heo chó, đã tạo thành sai lầm to lớn, thế là lôi theo đội cận vệ của mình, cùng nhau tự sát..."
Lâm Bắc Thần cố gắng giải thích. Phong Hướng Bắc vô cùng ngạc nhiên: “Tự sát?”
“Đúng thế, đúng thế.
Lâm Bắc Thần bày tỏ vẻ mặt thành khẩn.
“Bị, tự, sát”
chắc cũng được xem là tự sát đi.
Ứng phó được cửa ải này trước đã, đợi đến sau này, gặp được đại lão bà, cầu viện với nàng, đại khái có thể ổn định được đệ nhất nhân Lưu Uyên Tinh Lộ Phong Hướng Bắc này.
Phong Hướng Bắc trưng vẻ mặt cạn lời.
Thiếu niên này, không giống với tưởng tượng trước đây của hắn.
Thật ra trước khi hiện thân, hắn đã ẩn nấp trong bóng tối, cố ý quan sát xem dưới tình huống đối mặt với trọng áp từ Phần Thiên Vực chủ, Lâm Bắc Thần sẽ làm thế nào. Kết quả đã làm hắn vô cùng hài lòng, cho rằng đã phát hiện ra một thiên kiêu siêu tuyệt dũng cảm chính trực, khẳng khái vô vị, vì bảo vệ bạn bè người thân mà can đảm đối mặt trực diện với kẻ địch không thể chiến thắng nổi.
Nhưng bây giờ thì sao?
Sao lại cứ có cảm giác đầu óc không được bình thường lắm nhỉ.
1087 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận