Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2956: Ngươi không nên xuất hiện ở nơi này

Rầm rầm rầm.
Vô số sa trùng khổng lồ cấp bậc Tân tổ tựa như cự thú dưới biển sâu vọt lên từ trong sa mạc, mở ra miệng vực vừa rộng vừa sâu, cắn nuốt về hướng Lâm Bắc Thần.
Kiếm quang tái khởi.
Giữa đất trời, kiếm quang giống như từng cột sét cắt đứt hư không, giảo sát từng sa trùng khổng lồ.
Mưa cát lại tưới xuống.
Trong đó còn xen lẫn mảnh xương, thức hải của sinh vật, tinh hạm vỡ vụn, binh khí khổng lồ, đủ loại giáp trụ vỡ nát...
Trong nháy mắt, sa trùng trong diện tích mấy vạn dặm đều bị hắn chém giết.
Trong biển cát càng xa xôi hơn, từng người cát khổng lồ cao nghìn mét liên tục tụ về, lít nha lít nhít đến hàng chục tỷ cao thủ người cát cũng xuất hiện theo. Trong chúng cứ như dòng lũ, như thủy triều không nhìn thấy điểm cuối...
Cũng có một con sa trùng khổng lồ lơ lửng giữa không trung, tỏa ra khí tức khủng bố khiến người ta phải sợ hãi làm bầu không khí xung quanh cũng bắt đầu vặn vẹo theo.
Nhưng chúng nó cũng không dám tiến đến gần.
Bị Kiếm đạo cường đại của Lâm Bắc Thần chém giết đến mức sinh lòng sợ hãi.
Lâm Bắc Thần cầm kiếm đứng đó, lơ lửng giữa không trung.
Đại quân Sa tộc mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Bắc Thần, nhưng lại không dám đến gần, dù là sinh vật không sợ chết nhưng khi bị Lâm Bắc Thần giết một hơi nhiều như thế thì vẫn cảm thấy sợ hãi.
Trường kiếm chỉa ra.
Phương hướng mà mũi kiếm chỉ vào, thủy triều sa nhân sa trùng trong nháy mắt tránh đi thành một khe hở chân không mấy vạn mét.
Không kẻ nào dám đối đầu chính diện với kiếm mang. Cũng coi như hòm hòm rồi.
Trong lòng Lâm Bắc Thần đã nổi lên ý định rút lui.
Hắn cảm nhận được sâu bên dưới biển cát đang ẩn chứa một cỗ sức mạnh đáng sợ, chỉ cần hơi bung ra một chút sức lực cũng đủ khiến Lâm Bắc Thần cảm thấy run rẩy.
Thủy tổ chân chính của dị tộc đang ẩn nấp trong biển cát.
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị dùng “Hồi thành” để rời đi thì lại bất ngờ xuất hiện biến hóa.
“Rốt cuộc ngươi cũng trở về rồi"
Một ý chí cường đại xông ra khỏi biển cát, truyền đến âm thanh: “Lực lượng của ngươi kém xa khi xưa, vẫn chưa khôi phục hoàn toàn sao?"
Trong lòng Lâm Bắc Thần khẽ động.
Đang nói với mình sao?
Hắn quét mắt nhìn hư không bốn phía.
Không còn thấy những người nào khác.
Chẳng lẽ Thủy tổ Sa tộc này nhận nhầm người rồi ư?
Trong lòng hắn hiện lên trăm nghìn ý nghĩ, Lâm Bắc Thần không nói gì.
“Xem ra ngơi còn chưa hoàn thành suy biến cuối cùng. Vậy tại sao ngươi lại muốn đến nơi này?"
Giọng nói Thủy tổ Sa tộc lại vang lên lần nữa.
Từ đầu đến cuối hắn không hề hiện thân, dường như hắn không cách nào thoát ra khỏi biển cát.
Lâm Bắc Thần vẫn giữ im lặng như cũ.
Hắn không biết phải đáp làm sao.
Nói nhiều sai nhiều.
Hắn cảm thấy Thủy tổ Sa tộc này chắc hẳn đã nhận nhầm người rồi.
“Trạng thái của ngươi không đúng lắm.
Giọng nói Thủy tổ Sa tộc lại vang lên, nói: “Trên người ngươi, đã xảy ra chuyện gì thế?"
Lâm Bắc Thần tiếp tục im lặng.
“Ngươi không nên xuất hiện ở nơi này. Mặc dù Đế hoàng bị trọng thương, không thể nào khống chế ngục Vạn tộc hoàn toàn, nhưng cuối cùng hắn vẫn sẽ cảm nhận được sự tồn tại của ngươi. Ngươi của bây giờ còn lâu mới là đối thủ của hắn.."
Từ đầu đến cuối Sa tộc vẫn rất xem trọng Lâm Bắc Thần, liên tục mở miệng nói chuyện.
Lâm Bắc Thần ngẫm nghĩ rồi nói: “Ta muốn làm gì, việc gì phải giải thích với ngươi?” Bên trong đại quân Sa tộc truyền đến tiếng gào thét phẫn nộ rung trời.
“Đừng hiểu lầm” Nhưng Thủy tổ Sa tộc lại rất bình tĩnh, lời chất vấn Lâm Bắc Thần hình như còn có chút nóng vội, lại giống như đang giải thích: “Ta chỉ muốn nhắc nhở ngươi, vào thời khắc mấu chốt tiến hành kế hoạch, đừng đặt bản thân vào nguy hiểm, hãy nhớ hứa hẹn năm xưa của ngươi.
Năm xưa ta đã hứa hẹn cái gì chứ?
Móa.
Con hàng này thật sự nhận nhầm người rồi.
Lâm Bắc Thần rất muốn nói mấy câu khách sáo.
Nhưng lại không biết nên nói từ đâu nữa.
Hoàn toàn không hiểu ra làm sao hết. Thủy tổ Sa tộc này nhận mình thành một người khác, tại vì sao chứ? Vẻ ngoài của mình giống người kia? Không đúng, bởi vì dung mạo hiện giờ là do mình dùng “Máy ảnh ma thuật” biến hóa thành. Vậy cũng chỉ có một cách giải thích - kiếm pháp của mình, hoặc là khí tức của mình, rất giống một người khác.
Vả lại, từ những lời Thủy tổ Sa tộc nói, có thể có được một vài thông tin: Người này là kẻ địch của Đế hoàng, còn có lời hứa hẹn nào đó với cừu địch Nhân tộc trấn áp ngục Vạn tộc này.
Hẳn là một kẻ gian trá. Vậy mà lại nhận nhầm mình thành một kẻ gian trá. Không thể tha thứ.
Lâm Bắc Thần nói: “Việc của ta, không cần ngươi khoa tay múa chân, ước định năm xưa, ta tự hiểu rõ... Tốt nhất ngươi tự lo cho chính mình đi, đừng có phách lối quá, làm Đế hoàng chú ý.
Nói xong, Lâm Bắc Thần trực tiếp mở “Hồi thành”, biến mất ngay tại chỗ.
“Quả nhiên.."
Giọng nói Thủy tổ Sa tộc vang lên: “Cũng chỉ có hắn mới có thể tùy tiện ra vào bên trong ngục Vạn tộc này... Ha ha, năm vạn năm, từ khi Đế hoàng Nhân tộc được sinh ra, mang đến bóng đêm cho Vạn tộc, lần này, chúng ta cuối cùng cũng nhìn thấy được hi vọng. Ngày tận diệt của Nhân tộc sắp đến rồi"
1270 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận