Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2485: Trước khi thay đổi

Bốp.
Thiếu nữ tuyệt sắc nhảy dựng lên cú cho em trai mình một cái vào đầu, ánh mắt tràn ngập sát khí: “Ta thích cái loại tự luyến, tự cuồng đó hay sao?"
Cậu bé xoa đầu, làm ra vẻ vô tội: “Biểu hiện của tỷ bây giờ rất giống mấy nữ nhân ngu xuẩn rơi vào bể tình trong mấy câu chuyện kia.
“A, ta chịu đủ rồi.
Thiếu nữ tuyệt sắc như muốn phát điên lên: “Thôi đi, đệ chỉ là một đứa con nít, đệ xem mấy thoại bản về cố sự tình yêu như vậy làm gì?"
Cậu bé nghiêm túc nói: “Bởi vì gia gia đã nói qua, tình yêu là tình cảm tốt đẹp nhất của nhân loại"
“Câm miệng"
Thiếu nữ tuyệt sắc trực tiếp cắt ngang: “Từ giờ trở đi, tỷ không cho đệ xem mấy thoại bản thất loạn bát tao đó nữa, lo ở nơi này luyện đan đi"
“Đệ đã luyện chế Hồi Hồn Đan rất nhiều lần, hoàn toàn không cần phải phí tâm tư"
Cậu bé nói: “Đệ chỉ lo lắng cho gia gia thôi. Mà này, tỷ tỷ, tỷ thật không thích Lâm đại ca sao?"
Thiếu nữ tuyệt sắc: “"
“Vì sao tỷ lại không lấy tiền?"
Cậu bé vẫn tràn ngập tò mò như cũ.
Thiếu nữ tuyệt sắc nổi trận lôi đình: “Chẳng qua hắn đang che chở cho chúng ta, lại bao ăn bao ở, còn cung cấp nguyên liệu luyện đan. Cho dù da mặt của ta có đủ dày, làm sao có thể lấy tiền của người ta được chứ? Huống chi, chúng ta ở đây cũng sẽ mang đến nguy hiểm cho hắn. Nếu chẳng may một ngày nào đó bị phát hiện, mang đến phiền phức cho tên tự đại đó, đến lúc đó để hắn tự chịu vậy.
“Tỷ đang suy tính cho hắn thì có"
Cậu bé như có điều suy nghĩ, sau đó gật đầu. Căn cứ vào số lượng cố sự tình yêu mà cậu đọc được, cậu lập tức đưa ra kết luận sau cùng: “Tỷ tỷ, tỷ quả nhiên thích Lâm đại ca.
Thiếu nữ tuyệt sắc:
Ta là ai, ta đang ở đâu, ta đang làm gì?
“Thừa nhận nội tâm của mình đi Cậu bé lại đâm thêm một đao.
Trong lúc nói chuyện, một tiếng cọt kẹt, cửa sân mở ra.
Con chuột hút thuốc uống rượu tóc uốn Quang Tương cưỡi hổ cặn bã, mang theo rất nhiều dược thảo dùng để luyện chế Hồi Hồn Đan đến.
“Sao?"
...
Gương mặt thiếu nữ tuyệt sắc hiện lên sự kinh ngạc.
Một chuột một chó không phải đi bắt cái tên hung thủ phóng hỏa sao?
Nhanh như vậy đã trở về rồi?
Xem ra là vô công trở về hay là phát hiện ra cái gì đó, bị dọa nên phải quay về. Ha ha, tên tự đại kia quả nhiên thích khoác lác.
Từ trong cục Chấp pháp bước ra, vừa mới bị cấp trên không nói lý do thóa mạ một phen, Tất Vân Đào cảm giác tinh thần rất mệt mỏi.
Rõ ràng đối phương không có trát chính thức, muốn vi phạm quy định mang người bị thương đi, hắn chẳng qua chỉ dựa theo pháp lệnh làm việc, tại sao đến cuối lại là hắn sai chứ?
Nghĩ đến gương mặt vừa giận dữ vừa bất đắc dĩ, Tất Vân Đào biết, nhất định là thế lực sau lưng Miêu Vũ tạo áp lực.
Cục Chấp pháp sắp trở thành đồ chơi của người đương quyền.
Tất Vân Đào xoa huyệt Thái Dương, thở một hơi thật dài, muốn phun sạch phiền muộn trong lòng.
Gió lạnh thổi tới, hắn mới nhớ hôm nay là ngày lễ đính hôn của mình.
Gương mặt Tất Vân Đào không kìm được nở một nụ cười.
Hán quen với Tiểu Vũ đã nhiều năm, cũng được xem là thanh mai trúc mã. Hôm nay, rốt cuộc cũng có thể xác định chuyện của hai người, cũng là chuyện đáng mong nhất trong khoảng thời gian tràn đầy lo lắng gần đây, giống như một luồng ánh sáng chiếu vào cuộc sống âm u của hắn.
Nghĩ đến đây, hắn tăng tốc đi về nhà.
Trên đường về nhà, Tất Vân Đào cắn răng bỏ tiền mua mấy cân Linh Tuyền Nhưỡng, cắt thêm mười cân linh nhục tinh thú cấp 16, bước chân trở nên nhanh nhẹn hơn.
Dựa theo ước định trước đó, lúc này phụ mẫu hai bên đều đã tập trung ở Tất gia, chuẩn bị xong rượu thịt mời hàng xóm láng giềng đến tham gia bữa tiệc.
Băng qua đường.
Từ xa đã có thể nhìn thấy nhà hắn.
Đó là một viện lạc ba gian, là căn nhà mà sau khi hắn trở thành điều tra viên đặc cấp dùng nửa năm lương bổng để mua.
Đương nhiên không thể so sánh với hào trạch nhà giàu.
Nhưng điều này cũng đủ để phụ mẫu của hắn vì đó mà kiêu ngạo.
Tất gia gia phong thuần lương, quan hệ với hàng xóm chung quanh cũng không tệ. Tất Vân Đào bước nhanh hơn, giống như đã nghe được âm thanh ồn ào náo nhiệt.
Nhưng khi còn cách gia môn hơn hai mươi mét, gương mặt của hắn hiện lên sự nghi hoặc. Rất quạnh quẽ.
Cảnh tượng gia đình chúc mừng cũng không xuất hiện.
Cửa hàng hai bên đường phố, đại môn đều đóng chặt.
Cổng nhà một số quan chức cũng đóng luôn. Quan trọng nhất là nhà của hắn cũng không khác gì.
Chuyện gì xảy ra thế?
Tất Vân Đào giật mình, tăng tốc bước chân đến trước cổng. Hắn đưa tay đẩy cửa.
Sao?
Cửa được đóng bên trong.
Trong lòng Tất Vân Đào dâng lên một cảm giác không tốt.
Thân hình hắn khẽ động, vượt tường mà qua. Tiền viện cực kỳ yên tĩnh.
Trong viện bày mười mấy cái bàn lớn, bên trên là những món ngon nhà quê dùng để chiêu đãi, còn bày biện bát đũa chỉnh tề.
Mùi rượu thịt bay lên.
Nhưng không có một ai.
Tất Vân Đào lại càng cảm thấy kỳ quái.
Lúc này, hắn ngẩng đầu nhìn lại, ngoài cửa đại sảnh tiền viện đang có một người.
Là anh vợ tương lai, Tiểu Bạch.
Hắn yên lặng đứng đó, toàn thân không chút tổn hại, nhìn thấy Tất Vân Đào tiến đến cũng không nói một câu.
“Tiểu Bạch?"
Tất Vân Đào thở dài hỏi: “Cha mẹ ta đâu? Những người khác đâu rồi?"
Tiểu Bạch bình tĩnh đáp: “Ta cũng vừa mới từ trong cục trở về không lâu. Tất thúc và Thẩm nhi đã cùng với Tiểu Vũ đi bán một số đồ trang sức. Cha mẹ ta thì trong nhà có việc gấp, phải tạm thời quay về. Hàng xóm bạn bè cũng chẳng mời ai. Đúng rồi, khi ta đến, Trương cục phó nói có chuyện lớn muốn tìm ngươi, vừa lúc vẫn còn thời gian, xem ra ngươi hãy tranh thủ thời gian quay về cục đi “Trương cục tìm ta?"
Tất Vân Đào giật mình: “Chắc có chuyện gì lớn, được, để ta quay về đó. Hắn xoay người rời đi.
1197 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận