Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2167: Nhập cuồng

Thành Phù ôm cổ họng của mình, phát ra âm thanh ô ô, vừa nhanh chóng lui về phía sau, vừa xác thuốc vào vết thương, gương mặt cũng hiện lên sự kinh hãi. Quỷ Đồng Tử điên rồi.
Quỷ Đồng Tử ở vào trạng thái điên cuồng khủng bố đến mức nào, là bạn của hắn, ông ta thật sự biết rất rõ.
Ngay cả cường giả tạm giai cũng không muốn trêu chọc Quỷ Đồng Tử trong trạng thái này. Tiểu gia hỏa tu thành ngũ khí trước mắt, chiến lực cũng chỉ nhất giai mà thôi.
“Tiểu tử này gặp phiền phức lớn rồi”
Thanh Phù điều hòa lại thương thế, gương mặt hiện lên nụ cười cười trên nỗi đau người khác. Tần chủ tế trên thanh đồng mã xa cũng giật mình, nhận ra nguy hiểm.
Banh.
Bóng người tương giao.
Huyết hoa bắn tung tóe, Lâm Bắc Thần bay ngược ra ngoài.
Cổ của hắn bị cắt một vết, máu phun ra, gương mặt cũng bị quỷ thủ bộ rạch bên ngoài, có thể nhìn thấy cả xương trắng...
“Kiệt kiệt kiệt kiệt, con chuột nhỏ, ngươi chọc giận ta, ta muốn ăn thịt của ngươi”
Sắc mặt Quỷ Đồng Tử dữ tợn, màu đen toàn thân giống như hắc viêm thiêu đốt, hắc quang tràn đầy trong hốc mắt, không nhìn thấy trong trắng lẫn con người. Hắn đã hoàn toàn nhập ma. Hắn chạy trong hư không, phóng đến Lâm Bắc Thần. Tần chủ tế trở tay đè càng xe, muốn ra tay. Lúc này... Khặc khặc khặc khặc...
Lâm Bắc Thần cũng ngửa mặt lên trời phát ra tiếng cười điên cuồng như cú vọ.
Hắn đưa tay vuốt một cái lên mặt, chạm qua vết thương, một tay dính máu tươi bôi lên tóc, năm ngón tay mở ra vuốt mái tóc về sau một cái, tóc đen nhuộm thành màu đỏ.
Gương mặt anh tuấn vô song trở nên dữ tợn, kinh khủng như dạ xoa tu la.
“Con mẹ nó, ngươi cũng biết cuồng hóa sao?"
“Con mẹ nó, ngươi cũng biết nổi điên sao?”
“Đầu óc không bình thường giống ta sao?”
“Ngươi cũng xứng?”
“Tạp toái đến từ thiên ngoại kia, sai lầm lớn nhất mà người đã phạm chính là không nên đánh lén nữ nhân của ta.
Chết đi, người chết chết chết chết cho ta."
Lâm Bắc Thần cũng tiến vào trạng thái điên cuồng.
Hắn gầm thét, cầm theo đại ngân kiếm, con ngươi đỏ bừng giống như dã thú điên cuồng, chạy nhanh trong hư không, hung hăng đánh vào Quỷ Đồng Tử.
Oành.
Hai nhân ảnh chạm vào nhau.
Ngân kiếm vung trảm.
Quỷ Thủ Bộ không ngừng xé nát không gian.
Phốc phốc phốc phốc.
Là âm thanh lợi khí phá vỡ huyết nhục khiến cho người ta phải rùng mình. Từng dòng máu tươi như mưa to vẩy xuống. Chỉ trong mấy hơi thở ngắn ngủi, nhưng lại dài như vài kỷ nguyên.
“A..
Âm thanh sợ hãi, kinh hoàng truyền ra từ vòng chiến.
Nụ cười nhẹ nhõm trên gương mặt Thanh Phù đột nhiên ngưng lại, sau đó chậm rãi chuyển thành chấn kinh.
Chấn kinh lại biến thành sợ hãi. Bởi vì ông ta nghe được tiếng gào thảm kinh hoàng, không phải ai khác mà chính là Quỷ Đồng Tử.
Quỷ Đồng Tử một khi nhập cuồng không chết không thôi lại bị đánh ra khỏi trạng thái nhập cuồng, lúc này đang liều mạng giãy dụa, bị thiếu niên cả người đầy máu kia nắm lấy một chân kéo trở về. Tay cụt, chân gãy không ngừng từ trên trời rơi xuống.
Quỷ Đồng Tử kêu thảm: “Cứu ta... cứu... a.."
Lão giả Thanh Phù kinh hãi lạnh cả người, nhất thời quên mất việc ra tay cứu viện đồng bạn.
Sau đó, tiếng kêu thảm của Quỷ Đồng Tử biến mất.
Nội tạng từ trên trời rơi xuống đất.
Quỷ Đồng Tử chết rồi.
Hắn ta bị xé thành mảnh nhỏ.
Toàn thân Lâm Bắc Thần đỏ tươi, không biết bị bao nhiêu vết thương. Bất Hủ Chi Vương Sáo Trang cũng bị nhuộm đỏ, bên trên giáp trụ dính đầy vụn thịt, máu thịt be bét.
Thân hình của hắn thẳng tắp, bất động, giống như thần kiếm lăng không. Tần chủ tế nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi ngây người.
Hình tượng này quá rúng động.
Thiếu niên vì báo thù cho nàng mà điên cuồng như thế.
Hắn cũng làm được.
Tần chủ tế có thể nghe được phong thanh xẹt qua bên tai, chỉ trong nháy mắt, tiếng tim đập của nàng lấn áp tiếng phong thanh.
Nhịp tim đang gia tốc.
Từ đằng xa, Vệ Danh Thần chỉ còn lại một hơi, cũng không còn cách nào duy trì tư cách Thần Vương của mình, nhưng cũng không dám tiếp tục dừng lại quan chiến. Hắn gầm nhẹ: “Mau, dẫn ta rời khỏi nơi này, đến thần điện tìm Thiên công tử... Nhanh"
Lâm Bắc Thần bước qua hư không, lưu lại từng dấu chân máu trên không trung.
Hắn chậm rãi quay đầu nhìn Thanh Phù.
“Đến phiên người"
Hắn nhếch miệng cười một tiếng, răng trắng như tuyết, dưới sự phụ trợ của máu tươi giống như tử thần chưởng khống sinh tử, giơ cái liềm tử vong về phía Thanh Phù.
“A..."
Thanh Phù kêu thảm, sợ hãi như bài sơn đảo hải đánh tới, đấu chí trong nháy mắt sụp đổ. Ông ta quay đầu bỏ chạy.
Lâm Bắc Thần không đuổi theo. Càng điên cuồng lại càng bình tĩnh.
Việc cấp bách bây giờ là phá hư ma trận Bát Hoang Khuyết Long Thôn Tước, ngăn cản đại lục bị luyện hóa.
Hắn rơi xuống, biến thành một luồng lưu quang.
Cương phong phần phật quét mái tóc đen của hắn, giống như ngọn lửa màu đen cuồng vũ trong gió.
Mười ngón tay kết ấn, nhanh chóng khép mở, lăng không bóp ra kiếm ấn kiếm bát, Hỗn Độn Quy Nguyên Khí lưu chuyển, thôi động áo nghĩa kiếm đạo chí cao, quang kiếm thấu minh ngưng tụ bên cạnh Lâm Bắc Thần.
Mũi kiếm hướng xuống dưới.
Trăm ngàn thấu minh quang kiếm nhắm ngay tế đàn chín tầng bên dưới.
“Đi.
Lâm Bắc Thần đưa tay đẩy một cái.
Vù vù vù vù.
Kiếm khí gào thét phá không bắn ra, giống như chớp giật vô tận, phô thiên cái địa kích xạ về phía tế đàn chín tầng đỉnh Thánh Sơn.
Lưỡi kiếm lướt qua hư không, bức tường không gian bị xé rách thành từng vết rạn nhỏ như sợi tóc.
Kiếm bát Vạn Kiếm Sinh...- Sử dụng Hỗn Độn Quy Nguyên Khí thúc giục Kiếm Thập Thất, uy lực không gì sánh kịp. Tình thế của Lâm Bắc Thần bắt buộc.
Mắt thấy quang kiếm sắp đập vào tế đàn chín tầng nhưng lúc này, dị biến lại phát sinh.
1261 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận