Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2126: Kiếm Thần Điện đáp lễ

Thân hình thiếu nữ áo đen chân trần trôi nổi, chân không chạm đất, dưới hắc bào lộ ra bắp chân trong suốt như ngọc, móng chân còn phát ra ánh sáng tím yêu dị, lóe lên huỳnh quang.
Lửa cháy đôm đốp.
Tế đàn đang phát ra ngọn lửa thiêu đốt.
Từng chiến sĩ Khư giới xếp thành hàng ngoài thánh điện đi vào.
Bọn họ cũng khoác áo bào đen, cũng đi chân trần, biểu hiện trang nghiêm, ánh mắt cực nóng của loại cuồng giáo đồ, lặng yên không một tiếng động đi tới, dựa theo thứ tự trước sau, tự mình lựa chọn chấm tròn trên mặt đất mà đứng.
Tổng cộng có sáu nghìn năm trăm sáu mươi mốt người. Đây đều là chiến sĩ tráng niên.
“Bắt đầu đi"
Thiếu nữ chân trần áo bào đen lạnh lùng nói.
Hắc trượng trong tay Khư bà bà nhẹ nhàng đánh xuống mặt đất.
Các chiến sĩ Khư giới đều chém đứt cánh tay phải của mình, máu tươi từ cổ tay phun ra, rót vào vết lõm dưới chân, sau đó thuận theo kết nối chấm tròn lưu động, như huyết xà nhúc nhích tiến về tế đàn chín tầng.
Máu tươi từ sáu nghìn năm trăm sáu mươi mốt vị chiến sĩ chảy xuôi.
Tế đàn chậm rãi chuyển động, phát ra tiếng oanh minh.
Sức mạnh thần bí dẫn dắt huyết dịch chiến sĩ, ép khô giọt máu cuối cùng trong cơ thể bọn họ.
Cơ thể của bọn họ dùng tốc độ bằng mắt thường có thể được khô quắt xuống, mất đi huyết sắc, chẳng những mất huyết dịch mà còn mất đi tất cả công năng trong cơ thể, biến thành thây khô cứng nhắc.
Máu tuơi chảy xuôi qua những vết lõm nhưng không hề bị vấy bẩn.
Máu tươi của sáu nghìn năm trăm sáu mươi một chiến sĩ tráng niên chảy đến bên trên chân tế đàn, sau đó, không cần để ý đến ảnh hưởng của trọng lực, huyết xà thuận theo hoa văn tế đàn leo lên trên, nhuộm đỏ chân trái tượng thần Khư giới chi chủ.
Tượng thần dính máu tươi trở nên tà dị, quỷ quyệt.
Nhất là biểu hiện trên gương mặt của nó, giống như rõ ràng hơn mấy phần, khóe miệng mơ hồ còn nở một nụ cười.
Một vòng khí tức hỗn độn như có như không từ chân trái tượng thần phát ra. Gió thổi tới.
Cơ thể sáu nghìn năm trăm sáu mươi mốt chiến sĩ trong thánh điện hóa thành bột mịn màu trắng, sau đó phiêu tán.
Sắc mặt thiếu nữ áo bào đen chân trần vẫn băng lãnh, sóng mắt vô tình: “Tiếp tục đi"
Nháy mắt sau đó, lại có sáu nghìn năm trăm sáu mươi mốt chiến sĩ Khư giới sắc mặt cuồng nhiệt, người khoác áo bào đen rộng không một tiếng động như u linh đi tới, đứng bên trên những chấm tròn.
Lại một lần nữa chặt tay.
Một lần nữa hiến tế máu tươi.
Lại một lần nữa có thêm sáu nghìn năm trăm sáu mươi mốt chiến sĩ xuất hiện.
Hộp màu đen chậm rãi mở ra.
Mùi máu tanh trong nháy mắt phát ra.
Bên trong chiếc hộp là một cái đầu màu xanh chết không nhắm mắt.
Gương mặt xinh đẹp, làn da non mịn như thiếu nữ nhưng lại mang theo sự hoảng sợ cực hạn, hiển nhiên khi còn sống đã từng chịu cực hình tra tấn, chết không nhắm mắt.
Là đầu của Ngụy Thần Lão Tổ Thanh Mộc thần hệ.
Bên trong thần điện Kiếm chủ thần, Sở Ngân ngồi bên cạnh ghế chủ tọa, ánh mắt như kiếm bắn ra, bỗng nhìn về phía người đang đứng dưới bậc thang.
Người mang cái hộp đến chính là sứ giả Thanh Mộc thần hệ.
Một trung vị thần, thần lực toàn thân bành trướng, trên trán còn mang theo sự khinh miệt không chút che giấu. Bên cạnh hắn là hai thần chiến sĩ thị vệ khí tức cường đại.
Dường như đã liệu được phản ứng của Sở Ngân, hắn không chút yếu thế đối mặt với Sở Ngân, chậm rãi hất cằm, có chút hả hê cười lạnh: “Mộc Lâm Khuê vốn là quyến tộc Thanh Mộc thần tộc nhưng lại đầu nhập Kiếm Thần Điện, chết cũng chưa hết tội. Cho dù trước mặt Kiếm Tiêu Dao, ông ta cũng bị giết như thường"
Con ngươi Sở Ngân thiêu đốt lên ngọn lửa, trầm giọng nói: “Nếu ta nhớ không lầm, Thanh Mộc Lão Tổ thay đổi địa vị là được sự cho phép của Thanh Mộc chủ thần, đồng thời ông ấy cũng đã có đền bù tương ứng"
“Vậy thì thế nào? Trước kia cho phép, nhưng bây giờ không cho phép nữa, cho nên giết chết, đơn giản như vậy thôi”
Giọng điệu sứ giả kiêu căng, tư thái tùy tiện.
“Nói như vậy, các ngươi đang cố ý khiêu khích?”
Âm thanh Sở Ngân như đao kiếm tấn công.
“Khiêu khích thì như thế nào?"
Sứ giả trẻ tuổi cười lạnh: “Miện hạ nhà ta có gửi một câu, để Kiếm Tiêu Dao tự giải quyết. Trong vòng một ngày, hắn phải bồi thường ba mươi vạn thần thạch. Bằng không, hắc hắc... đừng trách ta không nói trước.
Nói xong, hắn ngạo mạn xoay người, mang theo hai thần chiến sĩ thị vệ bước ra ngoài đại điện. Trong mắt hắn, toàn bộ Kiếm Thần Điện cũng chỉ có Kiếm Tiêu Dao là đáng để kiêng kỵ.
Về phần Tội Đồ?
Ha ha.
Chỉ một quáng nô xuất thân đê tiện, tự cho rằng mình trèo lên cành cao, nhưng trên thực tế, Thần giới có rất nhiều lão thần linh hoàn toàn không để quáng nô đê tiện này vào mắt.
Tiện chủng thì vẫn là tiện chủng mà thôi.
Cho dù mặc vào quần áo lộng lẫy, đứng trên cao hơn cũng không che giấu được sự hủ lậu, bẩn thối và nghèo kiết của hắn.
Sứ giả dương dương tự đắc.
Nhìn theo bóng lưng của sứ giả, Sở Ngân hít một hơi thật sâu, chậm rãi vuốt ánh mắt Thanh Mộc Ngụy Thần lão tổ, sau đó nhẹ nhàng khép cái hộp lại.
Mấy ngày qua, Thần giới rung chuyển càng lúc càng kịch liệt.
Khoáng Thạch chi chủ, Thiên Không chi chủ, Hỏa Diễm chi chủ mấy đại chủ chiến thần tộc rõ ràng cách đây không lâu đã mò được chỗ tốt, thề son thề sắt kết minh với Kiếm Thần Điện, tranh nhau chen lấn lấy lòng nhưng không biết vì sao, bắt đầu từ hôm qua, bọn họ đột nhiên trở mặt, liên hợp chống đối Kiếm Thần Điện.
Ban đầu là cướp đoạt sản nghiệp và tài nguyên của Kiếm Thần Điện.
Sau đó chèn ép tín đồ bình dân quyến tộc Kiếm Thần Điện.
Đến tận bây giờ, bọn họ bắt đầu tàn sát thần linh quy thuận Kiếm Thần Điện.
Gió thổi báo giông bão sắp đến.
“Khoan đã"
Sở Ngân chậm rãi lên tiếng.
Sứ giả chậm rãi quay người, cười lạnh hỏi: “Làm sao?"
“Ta có một món quà muốn tặng cho Thanh Mộc chủ thần. Cho nên làm phiền ngươi..”
Sở Ngân chậm rãi bước xuống khỏi bậc thang.
Sứ giả càn rỡ cười to: “Một tên nô lệ bẩn thối trong hầm mỏ như ngươi có món quà gì có thể mang ra được chứ? Ha ha, ngươi cũng xứng làm phiền ta."
1352 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận