Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2055: Báo thù

Phủ thành chủ.
Trong đại sảnh.
“Thiếu gia, ngươi rốt cuộc cũng đã xuất quan.”
Vương Trung ôm đùi Lâm Bắc Thần, gào khan: “Ta cứ tưởng ngươi đã chết rồi. Lão nô ta nhìn ngươi lớn lên, vẫn luôn coi ngươi là con trai ruột của mình. Ngươi có biết ta lo lắng cho ngươi như thế nào không?”
Bành.
Lâm Bắc Thần một cước đá bay ông ta.
“Cẩu vật, làm mất mặt ta.”
Hắn ghét bỏ nói: “Loại người như ngươi, nếu đi đóng phim, bảo đảm không sống quá hai tập.” “Thiếu gia, ngài oan uổng ta quá rồi.”
Vương Trung thề son thề sắt: ‘Vừa rồi ta đang định bại lộ thân phận, phát ra đại chiêu, đáng tiếc đã bị ngươi đánh gãy. Nếu ngươi đã đến, cơ hội trang bức khẳng định là phải để cho ngươi. Cho nên lão nô ta liền dừng tay.”
“Phì, ngươi vểnh mông lên ta lập tức có thể nhìn thấy cổ họng của ngươi.” Lâm Bắc Thần lại đá thêm một cước: “Nếu không phải ta quá hiểu rõ ngươi, ngươi làm chuyện mất mặt như thế, nói không chừng ta còn tin tưởng ngươi.”
Hai chủ tớ một phen đại náo.
Đừng nhìn Lâm Bắc Thần miệng nói ghét bỏ, nhưng trong lòng của hắn, tên chó chết Vương Trung giống như người nhà của hắn vậy. Từ lúc xuyên không đến giờ, ông ta vẫn luôn ở bên cạnh hầu hạ hắn.
Mặc dù con hàng này không bao giờ biết xấu hổ nhưng trung thành với hắn tuyệt đối là thật. Rất nhanh, mọi người tập trung lại.
“Kế hoạch tiếp theo của các ngươi là gì?”
Lâm Bắc Thần hỏi.
“Thì chúng ta chuẩn bị đào tẩu.”
Tiêu Bính Cam là đứa bé trung thực, nói thẳng ra kế hoạch: “Dụ một ma thần thiên ngoại ra ngoài, giết chết hắn, sau đó cứu người, cứu xong thì đi... tặc tặc...”
Lâm Bắc Thần nhìn con rể hải tộc.
“Sư phụ, thực lực của người không ổn, không phải nó đã thức tỉnh sao? Tại sao đến bây giờ người còn đánh không lại trung vị thần?” Mặc dù rất quan tâm đến lão gia tử nhưng vừa mở miệng, hắn lại nhịn không được mà trào phúng.
Khóe miệng Đinh Tam Thạch co giật một chút. Cái tên nghịch đồ này.
Ông cắn răng nói: “Đây là thần chính thống. Chuyện gì đã xảy ra với ngươi vậy? Ngươi đã hoàn toàn dung hợp Kiếm Tiên thần vị sao? Thần vị kinh khủng như vậy à?”
“A, một đứa bé không có mẹ, nói rất dài dòng.”
Có một số việc, bí mật khó giữ nếu nhiều người biết. Lâm Bắc Thần tạm thời không muốn nhiều lời.
Đinh Tam Thạch cũng không hỏi tiếp: “Nếu đã đến đây, chi bằng mang theo cư dân thành nội nhanh chóng rời đi, trở về Triều Huy đại thành. Bây giờ Đông Đạo Chân Châu càn khôn điên đảo, trật tự đại loạn, chư đại đế quốc phá diệt, nhân đạo sụp đổ, liên minh trải qua mấy lần ác chiến cũng đã lung lay sắp đổ. Bây giờ lãnh địa còn bình yên cũng chỉ có Triều Huy đại thành nằm ở khu vực phía Đông.”
Tình huống tàn khốc hơn so với tưởng tượng.
Rất nhiều đế quốc truyền thừa ngàn năm cũng đã hôi phi yên diệt.
Đế quốc Bắc Hải cũng đã luân hãm.
Bắc Hải Nhân Hoàng cũng đã chiến tử trong cuộc chiến phá thành.
Oai Bột hoàng tử cùng một số thành viên hoàng thất, dưới sự tiếp ứng của Triều Huy đại thành mới có thể đào thoát. Quan viên đế quốc Bắc Hải còn sống sót không đủ hai phần mười.
Lâm Bắc Thần giật mình trong lòng.
Thế cục nghiêm trọng như vậy sao?
Tại sao không nghe Kiếm Tuyết Vô Danh nói qua?
“Lăng gia...”
Hắn vội vàng hỏi.
Gia đình đại lão bà của ta sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
“Thiếu gia yên tâm đi. Lăng gia đều đã an toàn lui về.” Vương Trung tận dụng mọi thứ thể hiện sự tồn tại của mình: “Tiểu nhân biết thiếu gia lo lắng cho ai. Hắc hắc, đương nhiên mọi người nhất định sẽ nghĩ trăm phương nghìn kế bảo vệ.”
“Thế...” Lâm Bắc Thần còn đang muốn hỏi cái gì đó.
Vương Trung đoạt trước: “Giáo hoàng Dạ Vị Ương rất an toàn. Các tiểu tỷ tỷ nữ tế tư mỹ lệ của thần điện Kiếm Chi Chủ Quân cũng rất an toàn. Thiến Thiến và Thiên Thiên an toàn, các nữ học sinh mỹ lệ trong đại học viện Triều Huy đại thành cũng an toàn. Thiếu gia yên tâm, các nàng đều an toàn không có việc gì.”
Lâm Bắc Thần ném qua một ánh mắt tán thưởng.
Cẩu vật không hổ danh là gian thần sống không quá hai tập trong mấy bộ phim truyền hình, phỏng đoán tâm tư của ta đến nhất thanh nhị sở.
Có “gian thần” như vậy bên cạnh, có lúc thật sự rất thuận tiện.
“Bất kể nói như thế nào, tội nghiệt của Bạch Phát Phi Giáp tộc rất sâu nặng.”
Lâm Bắc Thần vừa nghe đến nhiều tiểu tỷ của Văn Hương kiếm phủ đều chịu nhục chết thảm như thế, trong lòng không khỏi tức giận.
Mẹ nhà nó, đám chó hoang biến thái, dám chà đạp danh dự của LSP chúng ta. Thích nữ hài tử thì cứ theo đuổi.
Đuổi không kịp thì liếm.
Liếm không được thì đổi.
Nhưng bọn họ lại sử dụng thủ đoạn ép buộc lăng nhục.
Nhiều nữ kiếm khách thảm tao dưới độc thủ, quả thật là phung phí của trời. Nhất định phải tiêu diệt bọn chúng.
Trong lòng hắn suy nghĩ như vậy, ánh mắt quét qua Nhan Như Ngọc và Hồ Mị Nhi, nhìn thấy hai người bởi vì nhiều đồng môn chết thảm mà sắc mặt cực kỳ bi ai, lập tức vỗ bàn một cái, đứng lên nói: “Ta đã nhìn thấy thảm trạng trong thành. Nếu Bạch Phát Phi Giáp tộc không chết, lấy gì để kéo dài uy phong của Nhân tộc ta? Hôm nay ta muốn đồ diệt Bạch Phát Phi Giáp tộc và Liệt Dương thần tộc, báo thù cho Văn Hương kiếm phủ, báo thù cho Uyển nhi tỷ tỷ.”
Mọi người khẽ giật mình.
Gương mặt đệ tử Văn Hương kiếm phủ đều hiện lên sự cảm động.
Đinh Tam Thạch lại nói: “Nghịch đồ, ngươi tỉnh táo lại đi, đừng vì trang bức mà mạnh miệng. Cưỡng ép nói ra mấy lời trang bức, rất có thể sẽ góp cái mạng nhỏ của mình vào. Bạch Phát kiếm sơn bây giờ có thể nói là đầm rồng hang hổ.”
..
...
Nửa canh giờ sau.
Chiếc xe ngựa bằng đồng thau ầm ầm nghiền ép thiên khung đến trên không Bạch Phát kiếm sơn.
Hơn mười người đứng trên xe ngựa quan sát bên dưới.
Một ngọn núi cao vạn mét hình tròn tọa lạc bên trong một đồng hoang vô biên. Đỉnh núi tuyết trắng bao trùm, quanh năm không thay đổi, nhìn giống như một mái tóc đứt đoạn. Tên của Bạch Phát kiếm sơn cũng vì vậy mà có.
Khí tức thần đạo kinh khủng tràn ngập toàn bộ Bạch Phát kiếm sơn.
Nơi này đã hoàn toàn khác biệt ngày xưa.
“Các ngươi có biết có một loại chiêu pháp từ trên trời giáng xuống không?” Lâm Bắc Thần nhìn dãy núi bên dưới, gương mặt hiện lên sát cơ quyết tuyệt.
Sau khi luyện được thần chiến kỹ Đại Hoang Tinh Vẫn, hắn còn chưa có cơ hội thi triển. Hôm nay vửa lúc dùng Bạch Phát kiếm sơn khai đao.

Bạn cần đăng nhập để bình luận