Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2959: Ngươi không nên xuất hiện ở đây

“Dựa trên quân quy cấm quân, ngươi... Không thể nào ra ngoài được, nhất định phải trấn thủ trên trận địa của mình"
Lý Trần Duyên cân nhắc cách dùng từ.
Ngô Thượng Long nói: “Nhưng ta đâu phải cấm quân, phụ mẫu của ta mới là cấm quân mà.
Lý Trần Duyên nói: “Chuyện này... Cần phải hỏi ý lệnh tôn lệnh đường” “Haizzz, bọn hắn chắc chắn không tình nguyện để ta ra ngoài đâu.
Ngô Thượng Long ủ rũ cúi đầu, nói: “Ta cầu xin rất nhiều lần, nếu không nói là thế giới bên ngoài rất thì lại nói là quân lệnh khó vi phạm, rồi lại nói thực lực của ta chưa đủ... Không dùng được"
Lâm Bắc Thần an ủi: “Yên tâm, rồi sẽ có một ngày ngươi có thể ra ngoài thôi"
“Nghe lời này của ngươi, nghe như không nghe.” Ngô Thượng Long liếc mắt.
Lâm Bắc Thần: “"
nguy hiểm Đồ chó không biết nói chuyện như thế vẫn nên yên ổn ở lại trong ngục Vạn tộc đi, nếu không ra bên ngoài rồi sớm muộn gì cũng bị người ta đánh chết.
Cuối cùng, lục long bay vọt đến Vạn Long Uyên.
Phụ mẫu Ngô Thượng Long tựa như hai dãy núi trấn ở hai phía đông tây, bất động như núi, không thể xảy ra việc gặp gỡ với đám người tín đồ cuồng tín.
Nửa canh giờ sau.
“Đến rồi"
Lục cự long chở đoàn người tiến vào tận với phía trong cùng thế giới rừng rậm nguyên sinh.
Ngô Thượng Long nắm lấy cổ lục cự long, dùng hết sức lắc lắc, rồng nọ ọe ra một con dao găm ngân sắc lấp lánh ánh vàng.
Hắn dùng con dao găm ngân sắc đó phá toái hư không, mở ra đại môn dũng đạo dẫn đến tầng trên.
“Chỉ có thể đưa các ngươi đến đây thôi.
Ngô Thượng Long tiếc nuối vô hạn, nói: “Các vị ca ca tỷ tỷ, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có rảnh nhất định phải đi chơi với ta đấy. Một mình ta ở đây thật sự rất buồn.
“Lần sau nhất định sẽ thế.
Lâm Bắc Thần nói.
Đoàn người tiến vào dũng đạo phía sau cánh cửa. Cửa lớn chầm chậm đóng lại rồi biến mất.
Đám người tín đồ cuồng tín như trút được gánh nặng.
Nói thật, tầng này quá thuận lợi, có thể nói là từ khi tiến vào ngục Vạn tộc đến giờ đây là tầng ngục thoải mái nhất. Bọn họ chẳng những không gặp phải kẻ địch mà còn được sử dụng “chuyên cơ” cả quãng đường, thuận lợi cứ như đi du lịch vậy, cứ ngắm nhìn cảnh đẹp ở bên dưới là đã qua cửa.
Nếu như mỗi một tầng đều như thế này thì tốt rồi. Nhưng nguyện vọng đẹp đẽ này rất nhanh đã bị phá vỡ. Tầng tiếp theo là một thế giới nước với đại dương mênh mông bao la, cự thú đáng sợ khủng khiếp ẩn giấu bên dưới đáy biển. Còn may là có cấm quân bảo hộ đóng giữ, sau khi tổn thất mất sáu tín đồ cuồng tín mới may mån được thông qua.
Lâm Bắc Thần phát hiện một vấn đề.
Mỗi một tầng trong ngục Vạn tộc đều trấn áp một Dị tộc.
Mà ngục Vạn tộc đã có thể trấn áp được bọn hắn, vậy nghĩa là giữa mỗi tầng chắc hẳn không thể nào lưu thông tin tức qua lại được.
Bởi vì đến cả cấm quân đóng quân ở mỗi tầng còn không thể chi viện hỗ trợ lẫn nhau được.
Nhưng tại sao bọn hắn đều biết được chuyện cống phẩm, hơn nữa còn tính toán tập kích, vô cùng cuồng bạo, dáng vẻ dù phải bỏ ra bất cứ cái giá nào cũng phải chặn đường cống phẩm.
Triều Thiên Vương năm xưa trí thủ sinh thìn cương cũng chưa có điên cuồng đến như thế.
Vậy giữa các dị tộc rốt cuộc đã làm thế nào để trao đổi tin tức với nhau? Trừ phi...
Có liên quan đến kẻ nọ mà Thủy tổ sa nhân nhắc tới?
Trong lòng Lâm Bắc Thần vô cùng hiếu kì.
Trong vòng một ngày tiếp theo đó, nhóm người tín đồ cuồng tín lại hữu kinh vô hiểm thông qua nhà giam trong phạm vị tám nghìn, cuối cùng tiến vào phạm vi chín nghìn.
Kể từ tầng chín nghìn trở lên bên trong ngục Vạn tộc, những kẻ bị cầm tù đều là một nhóm chủng tộc mạnh nhất Vạn tộc trong vũ trụ Hồng Hoang ở thời đại hắc ám khi xưa, cũng từng là vương tộc chúa tể thống trị mảnh tinh hà vũ trụ này.
Tại tầng thứ chín nghìn, mọi người đi đến một vùng tiểu thế giới trong vũ trụ.
Phóng mắt nhìn khắp, các ngôi sao này hợp thành một tinh hệ kỳ dị. Bang.
Bang.
Bang.
Ầm.thanh quái dị truyền đến từ sâu trong tinh không. Giống như âm thanh binh khí ma sát.
Lại giống như tiếng áo giáp va chạm.
“Đó là cái gì vậy?"
Có người chỉ về phía tinh không xa xa.
Lâm Bắc Thần dõi mắt nhìn theo, lập tức hai mắt chấn động điên cuồng.
Cũng không biết bên trong tinh không xa xa kia, một thân ảnh to lớn không khác gì thiên thần chậm rãi tiến đến gần. Một bước của thân ảnh nọ vượt qua khoảng cách mấy triệu dặm, dường như đang dạo bước trong tinh hà.
Trong tay phải của hắn kéo theo một thanh trường đao đầy vết rỉ loang lổ. Trong tay trái của hắn nắm lấy, về tròn một ngôi sao.
Bang.
Đó là tiếng hắn dùng ngôi sao kia mài đạo.
Trường đao ma sát lên ngôi sao nọ, tóe lên nhiều tia lửa, khiến cho toàn bộ tinh không đều chợp chờn sáng tối.
Yết hầu Lâm Bắc Thần chợt khô rát.
Đây là Thủy tổ.
Tuyệt đối là tồn tại cấp bậc Thủy tổ.
“Tốc độ các ngươi đến được đây nhanh hơn một chút so với những gì ta tưởng tượng"
Thiên thần vĩ ngạn kia chậm rãi mở miệng, nói: “Đi theo ta"
Hắn vươn trường đao lên.
Thân đao rộng lớn không biết dài đến bao nhiêu, mới nhìn không thấy điểm cuối, tựa như bình nguyên kim loại mênh mông vô bờ, xuất hiện dưới chân đám người Lâm Bắc Thần.
Lý Trần Duyên dẫn theo đoàn người đạp lên thân đạo.
Bọn họ giống như từng hạt bụi nhỏ bé đến mức không thể nhìn thấy được đang bám lên thân đạo.
Thiên thần vĩ ngạn kia nâng đao lên, hành tẩu trong tinh hà.
Thân đạo thay đổi phương hướng, đã là khoảng cách mấy chục triệu dặm. Lâm Bắc Thần tê dại cả da đầu.
Tồn tại ở loại cảnh giới này đã vượt ra khỏi sức tưởng tượng của hắn. Cấp bậc Thủy tổ.
Đây chính là tồn tại cấp bậc Thủy tổ sao?
Nhìn dáng vẻ của hắn, chắc hẳn là thần tướng trong cấm quân, chỉ là không biết trong hai mươi bốn Thủy tổ Nhân tộc, hắn có nằm trong số đó hay không?
1163 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận