Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2291: Đánh cược

“Khà khà khà khà!"
Lâm Bắc Thần lại nở nụ cười lạnh lẽo của nhân vật phản diện, nói: “Nể mặt cuốn sách “Phá băng hô hấp thuật”, câu vừa rồi ngươi mới nói, ta cũng không tính toán với ngươi, dẫn theo người của ngươi, cút khỏi Thanh Vũ giới... Nếu không, mạch Ma tộc này của các ngươi sợ là sắp tuyệt rồi.
“Cuồng vọng, ngươi.."
Những tên Ma tộc khác đều tức giận hét to.
Nhưng lời nói còn chưa kịp dứt. Đùng.
Đầu của hắn lập tức nổ tung.
Cứ như bị phi thạch đập nát dưa hấu vậy. Máu tươi bắn ra tung tóe.
Thân hình cao gầy vẫn đứng thẳng tắp tại chỗ.
“Phá thể vô hình kiếm khí”
thuộc Phá Âm Chướng căn bản không phải là thứ mà cảnh giới tu vi này của hắn có thể nắm bắt và ngăn cản được.
“Đây chính là cái giá của việc xen mồm”
Lâm Bắc Thần thản nhiên nói. Đương nhiên, đó cũng coi như báo thù cho chưởng môn Bạch Lộ Tử.
Biểu cảm thái độ cuồng dại trên mặt hắn bị giấu đi, khuôn mặt trở nên lạnh lẽo như đao, thốt ra từng câu từng chữ: “Tú Nhi à, cơ hội này, ta chỉ tặng cho ngươi một lần thôi. Dẫn theo người của ngươi, cút xéo.
Con ngươi của Vũ Văn Tú Hiền bất chợt co rụt lại. Một chiêu “Phá thể vô hình kiếm khí”
vừa rồi, hắn vậy mà còn chưa kịp phản ứng lại.
Nếu như bắn trúng đầu hắn...
Hai tay Vũ Văn Tú Hiền siết chặt, khớp tay trắng bệch, trên mặt hiện ra vẻ tức giận.
“Ngươi sẽ phải trả giá đắt, vì hành vi của mình.
Một tay hắn đỡ lấy thi thể của Thanh Ách, nói: “Ta đã cho các ngươi cơ hội chiến đấu công bằng, nhưng xem ra các ngươi lại không cần lắm nhỉ. Từ giờ trở đi, Thánh tổ ta đây chết một người, Nhân tộc của các ngươi bị diệt một thành, bắt đầu từ cái chết của Thanh Ách.”
Lời còn chưa dứt.
Đùng.
Lại thêm một chiêu “Phá thể vô hình kiếm khí”. Máu tươi tung bay.
Vũ Văn Tú Hiền đã lập tức cảnh giác, nhưng vốn không thể nào chặn nổi đường “kiếm khí”
kia. Cái đầu của Tử Yểm cũng nổ tung hóa thành hoa máu, đột nhiên biến mất khỏi cổ.
“So hung ác đúng không?"
Lâm Bắc Thần thổi phù phù lên đầu ngón tay, mái tóc dài nhuốm máu đã cứng đờ, thản nhiên nói: “Ngươi giết chết một thành Nhân tộc, ta sẽ đồ sát cả một tộc của Ma tộc. Ngươi có thể thử xem, cuối cùng là đạo ai gãy đoạn, kiếm ai cùn trước, người ai chết sạch"
Vẻ mặt Vũ Văn Tú Hiền đầy giận dữ.
Chỉ trong chớp mắt đó, hai thuộc hạ mà mình coi trọng nhất đã bị giết chết ngay trước mặt.
Hắn không còn cách nào khống chế được tâm tình của mình nữa, giơ tay phải lên cao.
Chỉ cần hạ xuống, mệnh lệnh đồ sát cả thành cũng xong. Lòng tin của Lâm Bắc Thần không chỉ đến từ Tử Kim Biểu Mô mà còn đến từ việc tu luyện “Hóa Khí Quyết”. Cũng không chỉ đến từ việc đã hoàn thành huyền khí ngũ giai đỉnh phong từ hư nhập thực, mở ra cánh cửa tiến vào tu vi Huyền khí của cảnh giới Tông sư.
Quan trọng nhất là nó đến từ hư không ma khí cấp bậc lãnh chúa được lưu trữ bên trong tay trái.
Hư không ma khí ma thủ nghiên Sơn cấp bậc đại tông sư cửu giai, quán chú AWM hình thành uy lực viên đạn, có thể hủy diệt, giết chết tên sứ giả Tinh Lộ Ma tộc cấp bậc lãnh chúa kia. Vậy còn hư không ma khí cấp bậc lãnh chúa quán chú đạn tinh trần thì sao chứ?
Lâm Bắc Thần có niềm tin tuyệt đối là có thể giết chết Tú Nhi ngay khi lâm trận.
Sở dĩ không nổ súng cũng không phải vì không nỡ.
Mà là vì giết chết tên Thiếu chủ Ma tộc này rồi thì sau đó Ma tộc sẽ như rắn mất đầu, một khi lâm vào trạng thái giết chóc trả thù, như thế có lẽ Nhân tộc sẽ thật sự bị chết chóc bị thương vô số.
Nhất là những con dân Nhân tộc bình thường, động một tí là bị đồ sát với đơn vị là cả một tòa thành.
Vừa rồi hắn liên tiếp hai phát súng, liên tục giết chết hai tên đại ma chỉ để tạo áp lực cực hạn mà thôi. Ta cược tay của ngươi, không dám hạ xuống. Sắc mặt Lâm Bắc Thần lạnh lẽo, không một tia gợn sóng, ánh mắt sắc bén như đao, nhìn chằm chằm vào Vũ Văn Tú Hiền.
Quả nhiên, Vũ Văn Tú Hiền giơ cánh tay phải lên trong cơn thịnh nộ, mãi không hạ xuống.
Mặc dù hắn đau lòng cho cái chết của hai tên thuộc hạ, nhưng Vũ Văn Tú Hiền lại là một người rất lý trí.
Hắn có thể làm nội ứng thành công ở Triêu Thiên Khuyết nhiều năm như thế, không bị phát hiện, cuối cùng thành công lật tung Thanh Vũ giới Nhân tộc, đủ để chứng tỏ được trí tuệ và sự kiên nhẫn của Vũ Văn Tú Hiền.
Sau cơn giận trong nháy mắt, lý trí đã trở về một lần nữa. Nhìn dáng vẻ không biết sợ của Lâm Bắc Thần, hắn ý thức được rằng trên người Lâm Bắc Thần đã xảy ra một sự biến hóa nào đó khiến hắn tự tin vô cùng. Nếu hôm nay thật sự phải vạch mặt rõ ràng, điều đó có nghĩa là một khi không thể đánh giết một phen tại dãy núi Vân Quyển, nó sẽ trở thành mối họa lớn trong lòng Ma tộc.
Một cường giả nắm giữ lực lượng và kỹ năng chiến đấu đáng sợ như thế, một khi trăm phương ngàn kế muốn ám sát thì chẳng bao lâu nữa người của Thánh tộc ở Thanh Vũ giới có lẽ đều sẽ chết sạch. Khó khăn lắm mới Thánh tổ mới mưu đồ được một vùng đất dừng chân như Thanh Vũ giới. Nếu cuối cùng tộc nhân đều chết sạch, vậy chẳng phải là công dã tràng lấy giỏ trúc múc nước hay sao? Hơn nữa, hắn cũng mơ hồ cảm nhận được sát cơ vô hình đang khóa chặt trên người mình.
Một khi hắn hạ tay xuống, “Phá thể vô hình kiếm khí”
của Lâm Bắc Thần sẽ giáng xuống hắn trong chớp mắt.
Có thể cản đòn được hay không, hắn có niềm tin tuyệt đối.
Một giọt mồ hôi lạnh rịn ra trên thái dương của Vũ Văn Tú Hiền.
Hắn phát hiện bản thân có hơi đâm lao thì phải theo lao. Trong phút chốc, vô số ánh mắt đổ dồn vào hắn. Giữa trời đất có thể thấp thoáng nghe thấy được tiếng tim đập dồn thình thịch thình thịch của ai đó. Đến cả cường giả cấp bậc Tông sư như Nguyệt Vô Tà và Nhan Tam Tỉnh cũng cảm nhận được từng nhịp thở bị nghẹn lại.
Lách tách.
Một giọt mồ hôi rơi xuống trên mặt đất, vệt nước vỡ tan.
Vũ Văn Tú Hiền cắn răng, đang định nói gì đó thì đột nhiên nét mặt của hắn, hơi kinh ngạc, bất chợt trên mặt lộ ra vẻ như trút được gánh nặng.
Tử sắc mờ mịt lưu chuyển.
Một sợi khí tức lưu chuyển hóa thành dáng vẻ của sứ giả Ma tộc Tinh Lộ đã xuất hiện trước đó.
1191 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận