Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2987: Dương gian chi lực

Mẹ nó.
Hắn triệu hoán Bích Lạc Kiếm và Hoàng Tuyền Kiếm để nghênh địch. Chiến đấu bùng nổ trong nháy mắt.
Ánh sáng vàng sáng rực.
“Ta giữ chân bọn chúng, các ngươi mau chóng mở ra cửa lớn, rời đi nơi này trước.
Lâm Bắc Thần hét lớn.
Đã gần mười canh giờ trôi qua, không biết bên trong Đế Hoàng Thần Điện đã xảy ra chuyện gì, nhưng thực hiển nhiên, chiến lực của hai con “Thủy Tổ quái vật” này càng mạnh mẽ hơn ban đầu.
Nếu Lâm Bắc Thần không gặp được cơ duyên ở Âm Cực vũ trụ, đạt được một thẻ “thể nghiệm lực lượng Thần Thánh Đế Hoàng”, nắm giữ một số pháp tắc đại đạo khó có thể hình dung, chỉ sợ đã bị đánh bại trong nháy mắt rồi.
Vèo.
Ánh kiếm lập lòe Lâm Bắc Thần kiệt lực vất vả chiến đấu.
Những người khác căn bản không chen vào được cuộc chiến ở cấp bậc này.
Rầm rầm.
Rốt cuộc cửa lớn của Thần Điện đã được hoàn toàn mở ra.
"Di mau."
Lý Trần Duyên lớn tiếng nhắc nhở.
Mọi người giống như tù nhân phạt tử hình bị nhốt, khi nhìn thấy cửa lao được mở ra bèn lập tức điên cuồng xông ra ngoài giống như con lừa hoang dại thoát khỏi dây cương.
“Không cần hạm chiến"
Ngô Thượng Long rống to.
Tất nhiên Lâm Bắc Thần không có ý định chiến đấu tới chết.
Hắn chống cự mấy chiêu, thân hình nhanh chóng lùi lại, chạy ra khỏi cửa lớn của Thần Điện.
Vèo vèo.
Hai gã “Thủy Tổ quái vật” cũng đuổi theo không tha.
Nhưng mà khi thân thể của bọn họ vừa chớm vượt qua cửa lớn của Thần Điện, lập tức nhanh chóng bị đốt cháy như củi khô bị ném vào trong lửa to.
Càng khủng khiếp hơn so với lúc trước bột vàng bỏng cháy bọn chúng.
"“Á!"
“Dương Gian chi lực đáng chết"
Bọn chúng kêu thảm thiết đau đớn, điên cuồng lùi về sau trốn vào trong đại điện. Dưới sự tác dụng của Âm Cực chi lực màu xanh tím ở trong điện, vết thương bỏng cháy đen như than cốc bên ngoài thân thể bọn chúng nhanh chóng khôi phục lại. Bọn chúng đứng ở bên trong cửa lớn, ánh mắt lạnh như băng mà tàn nhẫn nhìn chằm chằm vào đám người Lâm Bắc Thần.
“Khi sóng triều Âm Cực chi lực lần nữa trào dâng, vào thời khắc chân thân của chúng ta có thể buông xuống, các người đều sẽ phải chết.
“Đặc biệt là ngươi.
Bọn chúng gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Bắc Thần.
Lâm Bắc Thần cười khinh thường, chậm rãi giơ ngón giữa: “Các ngươi lại đây đê? Lại là một đợt rít gào tức giận mà không làm gì được truyền ra từ bên trong Đế Hoàng Thần Điện.
Lâm Bắc Thần thu hồi song kiếm.
Kiên trì chống cự được hai con quái vật cấp Thủy Tổ được hai mươi hơi thở, chiến tích như vậy quả thực là kỳ tích.
“Thoạt nhìn, chúng ta cuối cùng cũng đã hoàn toàn thoát khỏi sự nguy hiểm. Trong giọng nói của Lý Trần Duyên có một tia thổn thức vì đã sống sót sau tai nạn: “Hai con Thủy Tổ quái vật này không có cách nào rời khỏi Thần Điện, điều đó chứng tỏ chỉ cần chúng ta không bước vào nơi này thì sẽ không xảy ra trạng huống bị bám vào người.
Các cuồng tín đồ khác sôi nổi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Lúc đi vào có trăm người.
Hiện giờ chỉ có năm mươi người đi ra.
Vừa vặn một nửa.
Trên gương mặt nhỏ nhắn của Tần Nhược tràn ngập sự đau thương: “Chúng ta nhất định phải báo lại chuyện xảy ra ở nơi này cho Nghị Hội, Nội Các và Huy Diệu Thành, kẻ địch mạnh sắp tới, không thể lại tiếp tục nội loạn liên miên nữa"
Mọi người đều cho là phải.
Chỉ có Ngô Thượng Long đứng ở trên hành lang, nhìn xung quanh nói: “Có một vấn đề, các ngươi làm thế nào rời khỏi Vạn Tộc Chi Ngục này? Chẳng lẽ quay lại đường cũ hay sao?"
Lâm Bắc Thần nói: “Cũng chỉ có thể quay lại đường cũ, cũng may trải qua lần rèn luyện này, thực lực của mọi người đều được tăng lên dù ít hay nhiều, hơn nữa không cần hộ tống cống phẩm, hẳn là sẽ không quá nguy hiểm"
Nói tới đây, hắn nhìn Ngô Thượng Long, sau đó ánh mắt dần dần di chuyển xuống dưới, dừng ở cái đai lưng màu xanh lá của hắn.
Ngô Thượng Long tức khắc cảnh giác nói: “Ta khuyên ngươi bỏ qua ý tưởng quá đáng này đi, con rồng này là bạn thân của ta, ta không thể cho ngươi.
Lâm Bắc Thần giận tím mặt: “Ngươi cho rằng ta là loại người gì, chẳng lẽ ta là loại người nhìn thấy người khác có thứ tốt thì muốn cướp đoạt của người ta sao? Ngươi nói giá đi, trực tiếp trừ vào lãi suất của lượng Hồng Hoang Kim lúc trước ta cho ngươi vay.
Ngô Thượng Long: “” Này con mẹ nó khác gì cướp đoạt?
Cuối cùng, mọi người thương lượng một hồi, quyết định do Ngô Thượng Long khống chế Lục Cự Long chở mọi người, một đường bay thẳng từ lao ngục tầng thứ 9999 hạ xuống tầng thứ nhất.
Dọc đường đi, bọn họ gặp được rất nhiều “người quen”.
Lão cấm quân cụt một tay chột một mắt, Huyết Giáp Thần Tướng, vv...
Đi qua mộ bia quen thuộc, nhìn thấy trạm gác màu đen.
“Các ngươi nói, chúng ta tới trước mặt Đế Hoàng, bệ hạ nói: Các ngươi đã vất vả rồi."
Lâm Bắc Thần há mồm nói bừa.
Trên đường đi, mọi người đã đạt thành hiệp nghị từ lâu, chuyện liên quan tới tung tích của Thần Thánh Đế Hoàng và chuyện của Âm Gian vũ trụ sẽ do Ngô Thượng Long báo cho các nhân vật cao tầng của cấm quân, mà những cấm quân vất vả chịu khổ ở vị trí thấp có lẽ tạm thời không nên biết thì hơn. Nghe được lời này, các cấm quân lớn tuổi rơi nước mắt như mưa, rồi lại sục sôi ý chí chiến đấu.
Chỉ một câu đơn giản của người đàn ông kia, vị thần trong tim, khiến cho các thiên kiêu Hồng Hoang ngày xưa, đám binh cấm quân già nua hiện nay, phảng phất như đạt được khen thưởng và vinh dự tối cao đời này.
Cuối cùng, đám người Lâm Bắc Thần đi tới trong con đường bên ngoài tầng thứ nhất.
“Thật sự không suy xét cùng chúng ta rời khỏi nơi này sao?"
Lâm Bắc Thần đưa ra lời mời thiếu niên Lục Cự Long, nói: “Chẳng phải ngươi vẫn luôn muốn rời khỏi Vạn Tộc Chi Ngục, đi xem thế giới bên ngoài một lần hay sao?"
Ngô Thượng Long lắc đầu, nói: “Trước kia không biết chân tướng của Vạn Tộc Chi Ngục, cũng không biết tới sự tồn tại của Âm Cực vũ trụ, cho nên ta một lòng muốn đi du lịch. Hiện giờ ta đã biết những chuyện này, nếu vẫn chỉ biết ham chơi, uổng công làm người... Ta phải trở về, bàn lại với các thúc thúc a di cấm quân, là chó săn chim ưng trung thành nhất của bệ hạ, cấm quân cũng cần phải chuẩn bị sẵn sàng sớm"
1350 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận