Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2388: Thiên Lang Vương Đao Ngô Danh

Bên trong ánh mắt Kiếm Tuyết Vô Danh hiện lên ánh sáng của sự cơ trí. Nàng nhìn bầu trời, giọng nói lạnh lẽo: “Tộc nhân ma nhân chúng ta tàn lụi, số lượng quá ít, nhưng tiềm lực chiến tranh của Nhân tộc lại quá lớn, là đối tượng thích hợp thống trị và lôi kéo. Phần Thiên, người hãy tăng thêm nhân thủ, hiệu triệu tất cả võ giả Nhân tộc chủ động chung ma. Sau đó trong chủng ma lựa chọn những chi sĩ Nhân tộc có tài có đức, lại trung thành tiếp nhận lại địa vị của Hoắc gia, Thẩm gia, Khổng gia, dùng những người này quản lý Nhân tộc, tranh thủ thời gian tổ kiến Bạch Sương quân bộ, cho bọn họ đầy đủ quyền tự trị và quyền tự chủ, phải nhanh một chút xây dựng chế độ thành quân. Trong vòng một tháng, ta muốn Bạch Sương quân bộ có thể gia nhập viễn chinh tinh lộ. Chúng ta phải trong thời gian ngắn nhất biến bảy mươi giới tinh của tinh lộ Lưu Uyên thành lãnh địa của chúng ta. Chỉ có như thế, chúng ta mới có đủ tư cách ứng đối Tử Vi tinh vực đã bắt đầu khuếch tán phong bạo"
“Thuộc hạ lập tức đi làm ngay"
Phần Thiên vực chủ cung kính nói.
Trong cuộc chiến Lam Cực Tinh, kế hoạch của Kiếm Tuyết Vô Danh vô cùng có hiệu quả, lợi dụng di chỉ chiến trường hư không viễn cổ, một trận chiến hủy diệt nghị hội Nhân tộc, để tinh lộ Lưu Uyên từ đó trở về sau trở thành lĩnh vực của ma nhân. Trong vòng mấy trăm năm qua, đây là thời khắc huy hoàng tối cao của Ma nhân tộc. Lang thang tinh hà, bị các phương truy sát và chèn ép, ma nhân rốt cuộc cũng có quê hương thuộc về chủng tộc mình, dành để nghỉ ngơi lấy lại sức.
Lịch sử, từ đây sẽ bị sửa đổi.
Trên dưới ma nhân, mỗi người đều xem Kiếm Tuyết Vô Danh là thần minh mà quy bái. Ngay cả những lão trọng thần Huyền Tuyết thần giáo như Phần Thiên vực chủ cũng không ngoại lệ. Nàng cung kính lui ra. Gió đêm thổi vào mặt. Thổi bay mái tóc dài của Kiếm Tuyết Vô Danh.
Vũ Văn Tú Hiền đứng một bên, ánh mắt lộ ra vẻ say mê.
Hắn điên cuồng mê luyến nàng.
Nhưng hắn biết rõ, so với nàng, hắn cũng chỉ là một hạt cát hèn mọn mà thôi, hoàn toàn không xứng với nàng. Cho nên, sự mê luyến đó cũng chỉ có thể giấu sâu trong lòng.
“Có một chuyện rất quan trọng cần người nhất định phải đi làm"
Kiếm Tuyết Vô Danh nhìn bóng đêm dưới chân, thản nhiên nói: “Bên trong Tử Vi tinh vực, Thiên Lang thần triều do Nhân tộc thành lập đã sụp đổ. Thiên Long Vương Đao Ngô Danh đã băng hà. Hoàng tộc Đạo thị suy yếu, trật tự hỗn loạn, thần khí sa sút. Đại tướng thần triều nơi biên cương mà ngày xương Thiên Long Vương đã phong thưởng trọng dụng, mỗi người đều có mục đích riêng phải đạt được, ủng binh tự trọng, công phạt lẫn nhau. Liên minh Thú nhân không chịu cô đơn cũng đục nước béo cò bên trong, trắng trợn khuếch trương. Thiên tài tranh hùng, nắng gắt tranh nhau phát sáng, thế đạo hỗn loạn. Đây chính là thời đại hoàng kim tân vương quật khởi.
Ngươi hãy đến tinh vực Tử Vi, nghĩ cách dưỡng danh lập vạn, sau đó tiếp cận Hoàng tử Đao Kiếm Tiếu của Đao thị hoàng tộc, dốc sức phụ tá hắn, thu hoạch tín nhiệm của hắn. Người này có được di chiếu của Thiên Lang Vương Đao Ngô Danh, nắm giữ bí mật tọa độ Tinh vương chi mộ trong truyền thuyết. Người phải nghĩ biện pháp lấy được di chiếu. Chuyện này chính là mốc quan trọng nhất cho việc chinh phục tinh vực Tử Vi của Ma nhân nhất mạch chúng ta ngày sau, không thể chủ quan”
Vũ Văn Tú Hiền nghe xong, không chút do dự lĩnh mệnh: “Thuộc hạ sẽ không tiếc bất cứ giá nào hoàn thành nhiệm vụ lần này"
Chân không đen nhánh.
Tinh hà bát ngát.
Dương Uy Hào giống như một con cá mập đen lén lút, không một tiếng động lui tới giữa tinh hà.
Thuyền trưởng Minh Tuyết Phong và hai mươi sáu thủy thủ tinh hà tinh thần phấn chấn điều khiển chiến hạm, không dám chậm trễ.
Bây giờ, trên thuyền ai mà không biết thủ đoạn của chủ nhân Lâm Bắc Thần?
Vương Trung say rượu và Quang Tương, một người nói một người viết, đã sớm giảng giải mấy chục lần sự kiện đổ máu bên trong đại điện hôm đó.
Từng ánh mắt sùng bái nhìn về phía Lâm Bắc Thần đang đứng trên boong tàu. Lúc này, Lâm đại thiếu đang đột phá quan ải sau cùng.
Hắn cảm thấy cảnh giới Lĩnh Chủ đang ngoắc tay với hắn.
Không ngừng hấp thu lực tinh thần trong vũ trụ, Lâm Bắc Thần sắp bước đến một bước cuối cùng cảnh giới Tông sư của mình, bước vào một cảnh giới hoàn toàn mới. Sau khi dung hợp nguyên huyết xong, cường độ nhục thân Lâm Bắc Thần tăng bạo, đạt đến trình độ có thể so với cấp Lĩnh Chủ đỉnh phong.
Tuy nhiên, Hỗn Độn Quy Nguyên Khí trong cơ thể vẫn còn cần cô đọng.
Lâm Bắc Thần tu luyện chính là Ngự Hư Súc Ý Dưỡng Kiếm Tâm Kinh, cực kỳ phù hợp với bản thân hắn, tiến cảnh cũng cực nhanh.
Sức mạnh của các vì sao xung quanh không ngừng tràn vào cơ thể hắn.
Lâm Bắc Thần rõ ràng cảm nhận được tốc độ vận chuyển của Hỗn Độn Quy Nguyên Khí càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nóng, giống như hồng thủy tập trung, núi lửa phun trào, không ngừng kéo lên điểm cao nhất.
Cái này chính là đột phá.
Đổi lại Đại tông sư đỉnh phong khác, trạng thái lúc này là nguy hiểm nhất.
Cảnh giới tăng lên mang theo phong hiểm khá lớn. Cũng không phải người nào cũng có thể nhất niệm thành công.
Cái giá của sự thất bại, không phải cảnh giới rớt xuống thì cũng là biến mất khỏi thế gian. Nhưng đối với Lâm Bắc Thần mà nói, tuyệt đối không thành vấn đề.
Nguyên huyết giúp hắn cường hóa nhục thân. Nhục thân của hắn bây giờ có thể một quyền đánh nổ Đại lãnh cháu cấp hai mươi đỉnh phong, tiếp nhận được chân khí của Lĩnh Chủ cấp mười một dễ như trở bàn tay. Vấn đề lớn nhất Lâm Bắc Thần không cách nào đột phá đó chính là vì nguyên nhân huyết mạch, dẫn đến con đường phía trước bị đoạn tuyệt. Không được đạo tắc tinh hà tán thành. Những nguyên huyện đã phá vỡ gông cùm xiềng xích này. Rốt cuộc...
1346 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận