Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2543: Vậy ta thì sao?

Mẹ nó...
Ta đánh ngươi chết trước đấy.
Tâm tư muốn thay thế ta của tiểu đệ bất tử.
Lâm Bắc Thần nghĩ nghĩ, nói: “Ta khuyên ngươi lựa lời mà nói, bởi vì hiện giờ Quang Tương đã trở thành “Cực Đạo Thôn Tinh Thử”
gì đó rồi. Nghe nói hắn mà điên lên còn có thể thôn phệ cả giới tinh, ngươi chưa chắc có thể đánh chết được hắn đâu... Còn về phần cường hóa nhục thân, không bằng ngươi đi luyện Hóa Khí Quyết với ta đi"
Vừa nói Lâm Bắc Thần vừa đưa bí tịch Hóa Khí Quyết cho hắn, nở nụ cười thần bí, nói: “Xem thử đi, có lẽ sẽ có phát hiện ngoài ý muốn đấy.
Quyển bí tịch Vương Trung mua từ “chợ bán thức ăn”
này đúng là biến thái.
Cái gọi là vui một mình không bằng vui chung.
Đưa cho thân đệ cùng luyện, mọi người cùng nhau làm đại cơ phách. Vương Trung và Trâu Thiên Vận ở bên cạnh liếc nhìn nhau, chỉ cười không nói. Hóa Khí Quyết cũng đâu phải luyện thành dễ dàng như thế.
Mặc dù tư chất Tiêu Bính Cam cũng không tệ, nhưng dù sao vẫn là nhục thể phàm thai, chưa đủ mấy trăm mấy nghìn năm thì chưa luyện được ba tầng đầu.
Ánh mắt Lâm Bắc Thần hướng phía về Tiểu Long Nữ Long Na. Thiếu nữ có thể hóa rồng này... đẹp hơn nữa rồi. Mà so với trước đây, nàng càng trở nên tự tin hơn, khí chất mặt mũi cũng nhu hòa hơn, không còn lạnh lẽo thờ ơ như trước đây, trông có tình người hơn chút rồi.
“Lâm đại nhân"
Long Na cung kính hành lễ.
“Gọi đại nhân cái gì chứ, gọi là đại ca.
Lâm Bắc Thần nói.
Trong ánh mắt thiếu nữ tuyệt sắc ở bên cạnh lập tức lộ vẻ cảnh giác: Lại thêm một người nữa?
“Đại soái"
Trâu Thiên Vận hành lễ.
“Trâu đại ca.
Lâm Bắc Thần nói thẳng: “Ở đây không có người ngoài, sau này ngươi với ta cứ gọi nhau là huynh đệ đi Cách đối nhân xử thế của Vi Tiểu Bảo không bó buộc phép tắc, thấy đùi là gọi đại ca, có điều kiện thì lập tức chặt đầu gà đốt giấy vàng kết bái ngay. Cuối cùng, ngươi sẽ trở thành đại ca trong những đại ca.
Trong trận chiến đối phó với nanh vuốt của Lâm Tâm Thành, Trâu Thiên Vận đã thể hiện được thực lực, có thể nói là khủng.
Tuyệt đối không chỉ ở mức Vực chủ, rất có thể cũng không chỉ ở Tinh hà.
“Việc này... Mạt tướng không dám”
Trâu Thiên Vận nói.
“Xem thường ta à?"
Lâm Bắc Thần lập tức ném sát chiêu của trai cặn bã.
Trâu Thiên Vận thoáng nhìn sang Vương Trung, dở khóc dở cười, cuối cùng cũng chọn xưng hô huynh đệ trong nhà.
“Người đâu, bày tiệc, mừng đại ca của ta, thân đệ của ta, và cả ta... Long cô nương đến chơi Lâm Bắc Thần lòng tham to lớn, vừa giết hết khâm sai của hoàng triều Y Trĩ đã bắt đầu chè chén ca múa, dáng vẻ không tim không phổi: “Hôm nay chúng ta không say không về.
“Vậy ta thì sao?"
Lăng Thần bĩu môi: “Không tính ta vào à?"
Lâm Bắc Thần nắm lấy bàn tay be bé của bà vợ lớn, nói: “Chuyện đó còn cần phải nói nữa à... Chỉ là không nỡ để ngươi uống say thôi, chút nữa dẫn ngươi đi gặp một người.
“Khụ khụ"
Hoàng thúc ở bên cạnh ho khan.
Lâm Bắc Thần nhìn không chớp mắt không thèm để ý tới.
Có bản lĩnh thì ngươi họ văng cả phổi ra đi, ta xem như ngươi thắng.
“Vậy còn ta?"
Thiếu nữ tuyệt sắc thở phì phò tiến đến gần.
“Ngươi thì sao chứ? Mau đi luyện đan cho ta đi"
Lâm Bắc Thần lập tức vươn tay đặt lên trán, đẩy cô loli ngạo kiều này sang một bên.
“Ngươi.."
Thiếu nữ xinh đẹp tức đến mức muốn nổ tung.
Gã trai cặn bã này nhất định đang muốn dùng thủ đoạn này để lạt mềm buộc chặt, cố tình muốn gây ấn tượng sâu sắc với ta.
“Thiếu gia, vậy còn ta?"
Vương Trung lòng đầy mong chờ hỏi.
Hắn đã bận bịu khắp nơi nhiều ngày như thế, chắc là cũng có thể nhận được khao thưởng mà nhỉ.
“Ngươi?"
Lâm Bắc Thần nói: “Còn phải hỏi? Đương nhiên ngươi phải làm việc rồi. Mau, vác thân đi trông việc, bưng trà rót nước, thêm rượu mang thức ăn lên, sắp xếp chương trình, chọn lựa ca nữ... Chuyện này không phải là chuyện thuộc bổn phận ngươi phải làm à?"
Vương Trung: "
Cuối cùng vẫn bị sai sử.
Rất nhanh, tiệc rượu bắt đầu.
Thiếu nữ xinh đẹp cuối cùng vẫn không chịu đi luyện đan mà ngồi cùng gia gia Trần Bì Dương đại sư và đệ đệ Tiểu Đỉnh của mình, trở thành thượng khách.
“Nào nào nào, mọi người cùng cạn ly này.
Lâm Bắc Thần cười híp mắt bưng ly rượu lên, nói: “Nhân sinh đắc ý tu tẫn hoan, mạc sử kim tôn không đối nguyệt, hôm nay có rượu hôm nay say, Minh triều không rượu thay bằng nước... Mọi người, uống xong bữa rượu này, bữa kế cũng không biết phải đợi đến khi nào. Đợi đến khi đại quân hoàng triều Y Trĩ áp sát biên cảnh, có lẽ chúng ta đều phải cuốn gói xéo đi, đào vong lưu lạc trong chốn tinh không. Nên nhân lúc này đây, đừng khách sáo, ăn nhiều hơn chút, uống nhiều hơn chút.
Mọi người: “.."
Sao tự dưng có cảm giác như uống ly rượu cuối cùng thế này.
Tiếp theo không phải định chia nhà giải thể đấy chứ.
Trên bữa tiệc, đại sư luyện đan Trần Bì Dương vẫn luôn quan sát Lâm Bắc Thần.
Nói thế nào đây.
Anh chàng thiếu niên này, khiến người ta cảm thấy ấn tượng chủ quan hoàn toàn không tương xứng với thanh danh lưu truyền bên ngoài của hắn và cả thành tựu mà hắn đạt được cho đến hiện tại.
Không hề đa mưu túc trí và xảo trá âm ngoan gì đó.
Trông cứ như thể một con dê núi con ngốc nghếch đáng yêu không có dã tâm.
Nhiều khi còn bộc lộ chân tình thật sự, không giả tạo. Trái lại, những người bên cạnh hắn thì không hề đơn giản. Đám người Vương Trung Phong Súy, Trâu Thiên Vận lãng tử, và cả Lăng Thần, Kỳ thân vương... Mặc dù không biết rõ thân phận thật sự của bọn họ, nhưng với kinh nghiệm và cách nhìn của đại sư Trần Bì Dương thì bọn họ đều không phải hạng người tầm thường.
Như Tiểu Long Nữ kia, khí tức tỏa ra từ trên người cũng cực kỳ khủng khiếp.
Mà một đám người như thế lại tình nguyện ở lại, vui vẻ cười nói làm bậy với Lâm Bắc Thần.
Cảnh tượng vậy mà lại hài hòa một cách quái dị.
Trần đại sư nhìn lại cô cháu gái còn đang tức giận của mình...
Lão đại sư mắt sáng như đuốc, liếc mắt nhìn một cái thôi đã biết tư tưởng của nha đầu này xảy ra vấn đề. Chuyện này khiến Trần đại sư trở nên đau đầu. Nhưng cũng không thể làm gì khác.
Con nhóc này chắc sẽ không thích một mỹ thiếu niên vẻ ngoài đẹp trai vừa có thực lực vừa có thế lực, đồng thời lại còn hơi lưu manh đâu nhỉ?
1197 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận