Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2139: Ngươi nói ai là phế vật?

Bên trong không khí truyền đến tiếng vang kỳ lạ, giống như tiếng rì rào của cỏ cây khi biển cây đung đưa.
Là tiếng ngâm xướng của chú ngữ thần thuật.
Mà còn là quần thể ngâm xướng.
Không biết từ khi nào, bên trong đám chiến sĩ và thuật sĩ quyến tộc cấp thấp xuất hiện mười hai thần linh thần thuật Thanh Mộc thần tộc. Bọn họ từ bốn phía mơ hồ bao vây Tiềm Long, bắt đầu ngâm xướng chú ngữ cổ lão.
Thần thuật trận pháp.
Bọn họ đã sớm đi săn trong bóng tối. Tiềm Long kinh hãi, trong lòng cảm nhận được nguy hiểm, huyết áp trong nháy mắt xông lên đầu giống như lão phụ thân nghe được tin con gái bỏ nhà theo trai, như muốn bể não. Ánh sáng màu xanh điên cuồng lấp lóe.
Rất nhiều dây leo sinh trưởng, lan tràn, bện thành một bức tường màu xanh, phong tỏa không gian chung quanh, ăn mòn không gian và lộ tuyến Tiềm Long có thể lợi dụng để đào thoát.
Hắn bị buộc phải giảm tốc độ.
Cùng một thời gian, trong tiếng ngâm xướng của chú ngữ thần thuật cổ lão, mặt đất đột nhiên sinh trưởng rất nhiều cỏ nhọn, giống như cương châm có thể trong nháy mắt đâm rách giày chiến.
Cơn đau nhức kịch liệt truyền đến. Động tác của Tiềm Long dừng lại.
Đám dây leo màu xanh giống như rắn độc bắt lấy sơ hở của con mồi, như thiểm điện lan tràn đến, trong nháy mắt cuốn lấy hắn, bao hắn lại thành một cái bánh chưng.
“Tiềm Long đại nhân."
Nhìn thấy cảnh này, thần linh của Kiếm Thần Điện đang chiến đấu mở to mắt như muốn nứt ra, từ bỏ chiến thuật rút lui, quay người vọt đến.
“Ha ha, bản tọa đã sớm kết lưới chờ sẵn rồi"
Mộc Linh Long ngửa mặt lên trời cười to: “Tần thần nhất định chỉ là một đám phế vật lãng phí tài nguyên Thần giới mà thôi. Bày trận, giết sạch bọn chúng"
Bên trong bánh chưng màu xanh truyền ra âm thanh chất lỏng khí độc sôi trào, từng sợi dây leo màu xanh bị ăn mòn đứt gãy.
Một bàn tay dính đầy độc màu xanh từ trong đó duỗi ra.
Mộc Linh Long cười lạnh, dẫn đạo sức mạnh hơn mười vị thần linh thần thuật xung quanh mình, càng nhiều dây leo độc long màu xanh lan tràn đến. Tầng ngoài dây leo có vảy giống như vảy cá, cứng cáp, ngoài ra còn kèm theo gai xanh tinh mịn, có thể đâm xuyên qua đá. Một khi đâm vào cơ thể, ngay cả thần linh cũng sẽ bị tê liệt trong nháy mắt. Đám dây leo đáng sợ một lần nữa cuốn lấy “bánh chưng màu xanh”
thật chặt.
“Ha ha, ta sẽ bắt sống Tiềm Long, sau đó giải quyết hắn trước mặt mọi người”
Mộc Linh Long cười to: Công đầu tiến đánh Kiếm Thần Điện, bản tọa sẽ nhận. Ha ha ha..”
Lời còn chưa dứt. Một cảm giác tim đập nhanh bỗng nhiên giáng xuống. Ngay sau đó, hai mươi thần linh đang ngâm xướng chú ngữ người nào cũng lộ vẻ kinh ngạc. Bọn họ đã đánh mất lực cảm ứng đối với Thanh Mộc thần lực, không cách nào dẫn động thần lực chú ngữ.
“A...
Một thần chiến sĩ phụ thuộc Thanh Mộc chủ thần đột nhiên phát ra tiếng kêu thảm, sau đó cả người như ngọn nến hòa tan, cơ bắp trong nháy mắt hóa thành một bãi chất lỏng tanh hôi, lộ ra xương cốt trắng phếu bên trong. Giống như hư thối sau khi chết. Hình ảnh đáng sợ như vậy chẳng khác nào ôn dịch truyền nhiễm, nhanh chóng khuếch tán.
Càng nhiều thần chiến sĩ và thần thuật sư thực lực cường đại của Thanh Mộc thần tộc đều trở nên hư thối, hóa thành chất lỏng chết đi.
Gương mặt Mộc Linh Long hiện lên sự hoảng sợ.
Cảm nhận được thần lực không ngừng suy giảm bên trong cơ thể mình, hắn vô thức quay đầu nhìn về phía xa.
Có chuyện đáng sợ đang phát sinh.
Thanh Mộc chủ thần miện hạ đã gặp phải bất trắc.
Đột nhiên, sắc mặt Mộc Linh Long trắng bệch như tờ giấy. Mặc dù suy nghĩ này rất hoang đường nhưng là giải thích duy nhất có thể giải thích cho lý do vì sao thần chiến sĩ và thuật sĩ quyến tộc phụ thuộc Thanh Mộc chủ thần lại đánh mất thần lực, trong nháy mắt hư thối chết đi.
Thần lực và tuổi thọ quyến tộc đều mượn từ thần linh mà mình tín ngưỡng. Một khi thần linh tín ngưỡng tử vong, mất đi chủ nhân, bọn họ cũng sẽ mất đi tất cả.
Đám thần chiến sĩ và thuật sĩ chết đi, nhờ có thần lực Thanh Mộc chủ thần chia sẻ, cho nên mới có thể không cần cơ thể thần linh nhưng vẫn có được sức mạnh cường đại, dùng cơ thể phàm nhân sống qua những năm tháng dài đằng đẵng.
Sau khi mất đi sức mạnh, cơ thể phàm nhân bọn họ trong nháy mắt mục nát tử vong.
Ngay cả Mộc Linh Long, cho dù không phải quyến tộc nhưng Chủ thần chết, đối với cao vị thần cũng có ảnh hưởng. Hắn rõ ràng cảm nhận được sức mạnh đang suy giảm bên trong cơ thể.
Điều này khiến cho hắn hoảng hốt, rơi vào sự sợ hãi.
Cũng chính vào lúc này.
Phốc.
Một bàn tay mang theo nọc độc màu xanh biếc đã xuyên thấu bộ ngực của hắn. Lòng bàn tay vẫn còn cầm một trái tim.
Một trái tim vừa mới lấy ra từ lồng ngực của hắn, vẫn còn đang đập.
“A... ngươi?"
Gương mặt Mộc Linh Long hiện lên sự đau đớn, miệng mũi chảy máu. Đánh lén hắn không phải ai khác.
Chính là Tiềm Long vừa rồi lặng yên không một tiếng động phá xác khỏi bánh chưng màu xanh mà ra.
Lúc này, trạng thái Tiềm Long vô cùng chật vật. Toàn thân trên dưới hắn dính đầy chất nhờn màu xanh có độc, da thịt bị dây leo đâm thủng lỗ chỗ đang chậm rãi thấm ra nọc độc màu xanh, da thịt bị ăn mòn, gương mặt giống như vỏ ngoài của mặt trăng, nhìn kinh khủng mà dọa người. Độc tràn ra từ cái hũ cộng thêm khả năng làm tê liệt của dây leo màu xanh, hai độc tính khác biệt nhau điên cuồng lan tràn trong cơ thể hắn, khiến cho hắn thu được một sức mạnh hoàn toàn mới. Cũng nhờ sức mạnh này, Tiềm Long mới có thể thừa lúc Thanh Mộc thần tộc đang biến đổi mà thành công phá võ “bánh chưng màu xanh”, đánh lén Mộc Linh Long.
“Ha ha ha, tạp toái, ngươi nói ai là phế vật?"
Tiềm Long một kích thành công, gương mặt tràn đầy dữ tợn, năm ngón tay bỗng nhiên phát lực, bành một tiếng bóp nát trái tim Mộc Linh Long: “Đám cựu thần chuyên ức hiếp bóc lột tân thần các ngươi mới là phế vật lãng phí tài nguyên Thần giới"
1281 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận