Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2793: Càng chết càng mạnh

Ẩm uỳnh uỳnh.
Bên trên giới tinh Thần Tức bộc phát tử triều vô tận, tựa như ma quỷ ào về phía tinh hạm kim loại mà cắn nuốt.
Đây là cách thức phòng ngự của Ma tộc, có thể so với Thiên trận.
Hàn Bất Phụ chỉ ngón tay bắn ra.
Một luồng ánh sáng bạc nhàn nhạt bắn về trước khoảng mười mét.
Chỉ thấy trong hư không tạo thành gợn sóng thời không, tựa như mặt nước.
Tinh hạm kim loại xuyên qua lớp gợn sóng, nháy mắt sau đó đã xuất hiện ở bên trong giới tinh Thần Hệ.
Đây chính là chỗ đáng sợ của Thời không đạo.
Chỉ cần thôi diễn nắm giữ được áo nghĩa trong đó là có thể lợi dụng kẽ hở giữa các thời không, không cần để tâm đến tất cả trận pháp phòng ngự.
Với tu vi hiện giờ của Hàn Bất Phụ, đưa chiến tinh hạm kim loại này tiến vào giới tinh Thần Hệ dễ như trở bàn tay.
Thậm chí hắn còn trực tiếp thôi diễn ra nơi Hư Không Chi Môn tồn tại. Tinh hạm kim loại đi thẳng đến bên trên đường hầm to lớn kia.
"Ở ngay bên dưới"
Trâu Thiên Vận ra tay.
Hắn vọt lên không trung, sau đó đấm thẳng một quyền xuống.
Ầm ầm.
Sức đấm đáng sợ trong nháy mắt khiến toàn bộ đường hầm bị phá hủy.
Sức mạnh khủng bố khiến không gian phong bế bên dưới chỗ tế đàn Ma thần trực tiếp lộ ra bên ngoài.
Một bóng dáng chầm chậm trồi lên. Là Vũ Văn Tú Hiền.
“Tên đánh lén hèn hạ."
Lúc này Vũ Văn Tú Hiền toàn thân đều phóng ra khí tức cường hãn khủng bố, ánh mắt giống như hai thanh kiếm tử sắc, đâm về phía phi hạm kim loại: “Ta chờ các ngươi rất lâu rồi đấy?
Toàn thân Vũ Văn Tú Hiền tràn đầy ma khí tử sắc thiếu đốt đến cực hạn, khiến đầu hắn đau nhức, làn da sắp biến thành màu tím lấp lánh, Tử Viêm nồng đậm tựa như chất lỏng, trào ra từ trong mũi miệng của hắn, con mắt của hắn, và thậm chí là mỗi một lỗ chân lông trên người hắn.
Trong chớp mắt khi nhìn thấy người kia, sắc mặt của Hàn Bất Phụ và Trâu Thiên Vận trở nên u ám đi, ánh mắt ngưng trọng.
Ma khí thấu tủy.
Cảnh giới ma khí đến mức độ này, ít nhất cũng là Ma đế.
Hơn nữa còn là tồn tại cấp bậc Ma để sơ khai.
Ở sau lưng hắn, một cánh cửa hình bầu dục to lớn tựa như một tấm thủy tinh màu tím tròn vành vạnh, lóe ra gợn sóng không gian.
Hàn Bất Phụ xuất thân là Thời không đạo, luôn mẫn cảm với dao động không gian nhất.
Ngay lập tức hắn đã nhận ra đó chính là Hư Không Chi Môn. Cánh cửa thời không thông với bên ngoài vũ trụ Hồng Hoang.
Mặc dù nó chỉ to cỡ mười mấy mét... nhưng mức độ này không thể đủ để quái vật hư không xuyên qua, nhưng nó có thể kết nối với thông đạo hư không. Đối với vũ trụ Hồng Hoang mà nói, nó chính là sự uy hiếp chí mạng. Mà Ma đế sơ khai có Hư Không Chi Môn làm chỗ dựa càng khó đánh bại được.
Từ tong cánh cửa thời không kia liên tục tuôn ra ma khí hư không, vĩnh viễn bổ sung lực lượng cho hắn.
Hư Không Chi Môn không sụp đổ thì Ma đế sơ khai vẫn bất tử bất bại.
“Các hạ là ai?"
Hàn Bất Phụ trầm giọng hỏi.
Đồng thời hắn cũng âm thầm ra hiệu để các chiến tướng tinh nhuệ di chuyển, âm thầm bày trận trong khoảnh hư không này.
Câu hỏi này trước hết chỉ là lời nói nhảm kéo dài thời gian. Vào thời điểm thế này, biết tên tuổi cũng chẳng có nghĩa lý gì.
Hàn Bất Phụ và tất cả những người khác đều không định nhận được bất kỳ đáp án có ý nghĩa nào khác. Nhưng khi đối diện với đáp án của tên Ma đế, tất cả mọi người đều không thể nào áp chế được sự kinh ngạc của chính mình.
Bởi vì Vũ Văn Tú Hiền cười lớn, trả lời rằng: “Trẫm tên là Lâm Bắc Thần, từ xưa đến nay, chính là đệ nhất mỹ nam tử Hư Không Ma tộc... không chấp nhận bác bỏ.
Hàn Bất Phụ: “?"
Trâu Thiên Vận: “"
Các mỹ thiếu nữ: “"
Bọn họ cho rằng mình đã nghe nhầm.
Càng quái dị hơn chính là kẻ trước mắt đây, giọng điệu khi nói chuyện cũng khá là màu mè, cái giọng điệu đắc chí đê tiện kia, thật sự là cực kỳ giống với giọng điệu của Lâm Bắc Thần.
Thiến Thiến chớp mắt: “Thiếu gia?"
Cái đống màu tím trông như củ khoai lang siêu to khổng lồ trước mắt, vậy mà là thiếu gia?
Tiểu thị nữ nghiêm túc nhìn sang.
Sau đó lập tức nổi giận.
“Ngươi nói dối."
Nàng vung chùy lên, như chó hoang thoát cương xông ra ngoài: “Thiếu gia nhà ta làm gì xấu xí như ngươi kia chứ"
Chân mày của tên Vũ Văn Tú Hiền ở phía đối diện khẽ giật giật. Hình như bị lộ rồi?
Hắn tiện tay vung lên.
Ma khí phun trào.
Ngọn lửa tử sắc mãnh liệt lao về phía Thiến Thiến.
“Cẩn thận"
Hàn Bất Phụ ngay lập tức dùng bí thuật vận chuyển, trong hư không lóe lên gợn sóng, thân hình Thiến Thiến biến mất ở ngay trước mắt, chỉ chớp mắt sau đó đã vọt ra từ trong gợn sóng thời không ở phía sau lưng mọi người.
Trâu Thiên Vận ôm lấy bả vai Thiến Thiến, nói: “Bình tĩnh chớ nóng vội.
Thiến Thiến vùng vẫy mấy lần, thân hình cứ như bị đính lại tại chỗ khó mà động đậy được.
Dạ Vị Ương cũng nhẹ nhàng kéo lấy ống tay áo của nàng, nói: “Tên kia rất đáng sợ... đừng làm loạn"
Lời Dạ Vị Ương nói, Thiến Thiến nghe theo.
Bởi vì trong lòng của nàng, Dạ Vị Ương là nữ nhân của thiếu gia, chẳng khác nào là chủ mẫu của nàng.
Lời chủ mẫu nói, nhất định phải nghe theo.
“Đại soái, đánh nổ tung tên chó giả dạng thiếu gia đi"
Thiến Thiến lên tiếng xin giúp đỡ với Trâu Thiên Vận.
Trâu Thiên Vận chậm rãi gật đầu đồng ý.
Trong mắt của hắn cũng hiện lên lửa giận ẩn chứa cực sâu.
Trên thế giới này... không phải người nào... cũng có thể bị giả mạo. Giả mạo, là phải trả một cái giá đắt. Hắn chậm rãi tiến lên phía trước, rời khỏi tinh hạm kim loại, chân giẫm lên hư không, mỗi một bước đi, kim quang dưới chân hiện lên gợn sóng, ngự trên hư không, tiến về phía Vũ Văn Tú Hiền, nói: “Dám giả mạo người của Đại soái Đội quân Kiếm Tiên, ngươi là người đầu tiên... Là ai cho ngươi cái gan ấy. Kẻ tầm thường không có gì nổi bật như ngươi, dám giả mạo là đệ nhất mỹ nam vũ trụ Hồng Hoang?"
1273 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận