Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2345: Chỉ đơn giản như vậy?

Mạnh Vũ Nam nở một nụ cười xấu xa. Khi mở miệng, bên trong toàn là màu trắng, giống như cốt thứ chứ không giống con người.
Hắn cũng không tiếp tục ham chiến. Thân hình như điện thối lui về phía sau.
Người đã trúng độc Bích Hạt Thiên Mang Châm, trừ phi là cường giả cấp Vực chủ, còn không, hắn nhất định sẽ phải chết. Huống chi phía sau lưng Lâm Bắc Thần còn bị bắn như con nhím. Không cứu nổi đâu, trị cũng không hết, chờ chết đi.
Nhiệm vụ đã hoàn thành.
Trong lòng hắn cuồng hỉ.
Nhưng vừa mới thối lui được mười mét, cánh tay trái của hắn chợt nhẹ hẫng. Một luồng huyết vụ tràn ngập.
Cánh tay trái của hắn đã biến mất. Ầm ầm ầm.
Ba tiếng vang nhẹ.
Cánh tay phải cùng hai chân của hắn cũng theo đó mà biến thành huyết vụ.
“Quá nhanh”
Trong lòng Mạnh Vũ Nam khiếp sợ vô cùng. Trước khi hành động, hắn đã nhận đầy đủ tư liệu có liên quan đến Lâm Bắc Thần từ tổ chức, trong đó có phần giới thiệu về Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí. Đặc điểm của nó là vô hình, nhanh, phá thể, chủ yếu nhất là nổ đầu. Tin tức cũng đã miêu tả đặc biệt kỹ càng về phương thức nổ đầu đối thủ của Lâm Bắc Thần, nhấn mạnh rất nhiều lần.
Nhưng khi thật sự đối mặt với chiến kỹ kỳ dị này, Mạnh Vũ Nam mới hiểu được sự đáng sợ của nó.
Nhanh đến mức vượt quá tưởng tượng. Ngay cả cường giả cấp Vực chủ cũng chưa chắc có thể phát ra kiếm khí nhanh đến như vậy. Liên tiếp suy nghĩ lóe lên trong đầu.
Thân hình của hắn mềm nhũn đổ xuống.
Trong lúc hắn đang định nhai nát kịch độc, cường giả trong Đại Phong quân bộ cũng đã phản ứng rất nhanh, vọt thẳng đến, bóp miệng của hắn ra.
Mạnh Vũ Nam bị trọng thương đã bị bắt sống.
Điều càng làm cho hắn khiếp sợ chính là, phần lưng đã biến thành con nhím của Lâm Bắc Thần cũng không giống như hắn đã nghĩ, trong thời gian ngắn biến thành một vũng nước đặc. Thiếu niên kia chỉ rung nhẹ một cái. Toàn bộ những gì sau lưng liền rơi xuống.
Những chiếc châm mảnh chuyên phá chân khí hộ thân cấp Đại Lãnh chúa hoàn toàn không chạm được vào da thịt của hắn. Không thể nào? Trước khi Mạnh Vũ Nam mất đi ý thức, trong đầu hắn xuất hiện một dấu chấm hỏi rất lớn.
Sau thời gian một chén trà.
Khu vực phía Bắc quảng trường Thần Thánh Đế Hoàng có một tòa Vĩnh Yên thành lậu, được xây dựng cùng một thời gian với quảng trường. Lúc này, nó đang được bài binh bố phòng, bởi vì người bên trong lâu đều là đại nhân vật.
Trong đó có Lâm Bắc Thần.
Hắn đang ở trong phòng đơn của mình, chờ đại hội khen thưởng bắt đầu.
Sự kiện ám sát phát sinh trước đó khiến cho thư ký Dịch Thư Nam đến giờ vẫn còn chưa tỉnh hồn.
Tuy nhiên, trong lòng Lâm Bắc Thần không hề có chút run sợ nào.
Nhìn thì nguy hiểm, trên thực tế, đám thích khách đó ngay cả một cọng lông tơ của hắn cũng không cắt đứt được. Đây chính là chỗ biến thái của hắn. Nếu chỉ là tầng thứ nhất đại viên mãn, dưới cấp Vực chủ thì sẽ không phá tan được lớp da phòng ngự của hắn, mà là phải trên cấp Vực chủ mới được. Trước đó, khi hắn giao thủ với Phần Thiên vực chủ, nữ nhân xinh đẹp cao hơn bốn mét mặc dù đánh gãy xương cốt của hắn nhưng cũng không phá được lớp da của hắn. Huống chi, sau khi ứng dụng được điện thoại thăng cấp, bắt đầu cường hóa tầng thứ hai, cơ bắp chân khí không ngừng liên tục được cường hóa.
Nhờ vậy phòng ngự của Lâm Bắc Thần mới được tăng lên.
Hơn nữa, điều đáng nhắc đến chính là, chỗ tốt của việc cường hóa bắp thịt chính là khí lực của hắn cũng bắt đầu điên cuồng tăng trưởng.
Cơ bắp mạnh thì khí lực tăng lớn, đây là đạo lý mà ngay cả đứa bé cũng biết.
Điều duy nhất khiến cho Lâm Bắc Thần lo lắng chính là, hắn vẫn thích đường cong cơ bắp hình giọt nước như bây giờ. Nếu tầng thứ hai đại viên mãn, cường hóa đến cuối cùng, biến thành quỷ tinh ăn thịt người vạm vỡ, không biết có thể ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc của hắn hay không, có hù chạy tất cả mọi người hay không. Đây chính là một vấn đề. Tiếng gõ cửa vang lên. Thư ký Dịch Thư Nam còn chưa tỉnh lập tức tiến lên kiểm tra lai lịch đối phương.
Một lát sau, nàng mới để một đôi nam nữ trẻ tuổi bước vào.
Chính là Thiếu chủ Lăng Thiên phủ Lăng Thái Tức và em gái của hắn Lăng Linh Linh. Tuấn nam mỹ nữ, nhìn rất đẹp mắt.
“Lâm huynh, chúng ta lại gặp mặt rồi.
Lăng Thái Tức chắp tay cười nói.
Đệ nhị mỹ nữ Lăng Thiên phủ Lăng Linh Linh vừa vào cửa, ánh mắt đã nhìn thẳng, dính vào người Lâm Bắc Thần, một khắc cũng không muốn dời đi, hận không thể ngậm hắn vào trong miệng.
Hai người ngồi xuống.
Dịch Thư Nam mang trà lên.
“Mấy ngày nay công việc bề bộn, không đến bái kiếm Lâm huynh được, thật sự xin lỗi. Lăng Thái Tức bày ra tư thái rất thấp, trước giải thích một phen.
Sau khi đến Lưu Uyên thành, bởi vì rất nhiều quân bị luyện kim bị hủy, tiếp nhận áp lực cực lớn, vốn phải chịu phạt, bị quân bộ lạnh nhạt hai ngày. Về sau, nhờ tác chiến cùng một chỗ với Lâm Bắc Thần giết chết một số đại trưởng lão và đàn chủ Ma tộc, lập tức công lao, cuối cùng công tội bù nhau, mãi cho đến sáng hôm nay mới được xem là hữu kinh vô hiểm mà quá quan.
“Nói đến, ta cảm thấy rất hiếu kỳ, Hoắc gia cấu kết Ma tộc, chặn đường quân bị, cho đến bây giờ lại không bị xét nhà diệt tộc?"
Lâm Bắc Thần hỏi.
Lăng Thái Tức cười khổ: “Thủ đoạn của Hoắc gia rất cao minh. Ba ngày trước, chúng ta còn chưa đến Lam Cực Tinh, Hoắc gia đã làm sáng tỏ trước tiên, nói Hoắc Kiến Bách chân chính đã chết nửa năm trước đó. Người chặn đường vị kia chính là Ma tộc Thiên Diện trưởng lão cải trang, đồng thời còn đưa ra một số chứng cứ."
Lâm Bắc Thần nghe xong, không nhịn được cười liền hỏi: “Chỉ đơn giản như vậy?"
“Đương nhiên không chỉ như vậy rồi.
Lăng Thái Tức lại nói: “Ngoài ra, Hoắc gia cũng đã biểu thị tại Lưu Uyên nghị hội, nguyện ý gánh chịu tổn thất luyện kim quân bị, đồng thời còn hiến rất nhiều quân tư và quân lương cho Đại Phong, Thanh Diễm, Liệt Địa, Thâm Lam bốn đại quân bộ của Lam Cực Tinh"
1310 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận