Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2638: Sóng to gió lớn

“Ngươi."
Mộ Dung Thiên Giác bình tĩnh kiêu ngạo của ngày thường hoàn toàn không còn nữa, trong nháy mắt lại bị chọc giận, nói: “Chuyện đã đến nước này mà người còn cuồng vọng, ngu ngốc như thế?
“Chớp ép ta, mau cút đi"
Lâm Bắc Thần sẽ không khách sáo với vị thủ tịch thư viện Thái Bình này, nói: “Ngươi nói thêm một chữ nữa, ta sẽ lấy mạng của ngươi"
Mộ Dung Thiên Giác sắp tức điên lên rồi. Gã khốn kiếp này, không biết lý lẽ gì cả. Dù thế nào đi nữa mình cũng là nữ nhân.
Hơn nữa còn là một nữ nhân mỹ lệ tuyệt luân. Nàng vô cùng tự tin vào dung mạo của bản thân.
Bình thường, trong cả tinh hệ Lệ Chí, không biết có bao nhiêu tài tử tuấn ngạn nghĩ trăm phương ngàn kế theo đuổi nàng. Nhưng người trước mắt đây lại không thèm chấp nhận ý tốt của mình, còn lạnh lẽo vô tình đến thế. Nàng nhìn ra được, Lâm Bắc Thần không phải đang nói đùa, chỉ cần nàng nói thêm một chữ nữa thôi, hắn thật sự sẽ ra tay giết nàng. Mộ Dung Thiên Giác vung tay lên, đem theo tức giận và phiền muộn rời đi cùng với các học viên khác của thư viện Thái Bình.
Lâm Bắc Thần nhếch mép cười với đám quần chúng ăn dưa xung quanh lùi ra xa vẫn chưa rời đi hết, hung hăng lên tiếng: “Cả các ngươi nữa, ở lại cho ta giết người diệt khẩu à?"
Đám đông lập tức giải tán.
Ngôi chùa Thảo Mạo cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.
“Cuối cùng cũng được yên tĩnh rồi”
Lâm Bắc Thần tiến đến, nắm lấy tay Tần chủ tế, nói: “Chỗ này môi trường kém quá, đi thôi, ta dẫn người đi tìm một căn phòng Hai tiểu thư đồng ở bên cạnh lập tức trợn mắt. Nắm rồi nắm rồi nắm rồi!
Vậy mà lại nắm tay kìa, trước đây còn tưởng rằng Tần tỷ tỷ là người mắc chứng ghét nam nhân không. Không ngờ là trong lòng đã sớm có người khác rồi. Hai tiểu thư đồng vô cùng hài lòng với biểu hiện vừa rồi của Lâm Bắc Thần. Sau khi sắp xếp sơ qua, một đoàn người rời khỏi chùa Thảo Mạo, tiến về Cựu Thư lâu.
Phòng chữ thiên số một của Lâm Bắc Thần, tòa viện lạc hệ tam phân, mười căn phòng chính rộng rãi sáng sủa, đừng nói là một Tần chủ tế, xem như có cả mấy người Thiên Thiến, Thiên Thiên, Lăng Thần, Dạ Vị Ương và Thanh Lôi cũng tuyệt đối ở đủ.
“Cái gì? Đệ đệ ta bị người ta giết chết rồi?"
Lý Quang Ngu đang bái phỏng đạo sư thì nghe thấy tùy tùng báo tin này, chén trà trong tay lung lay, suýt nữa tuột tay rơi xuống: “Tin tức có chính xác hay không?"
Tùy tùng không dám thất lễ, liên tục gật đầu, nói: “Thiên chân vạn xác, không chỉ một người nhìn thấy Lý Quang Ngu biến sắc mấy lần, hít vào một hơi thật dài, nhẹ nhàng đặt chén trà trong tay lên bàn.
Làm xong động tác này, cả người hắn đã trở nên bình tĩnh trở lại.
Hắn đứng dậy hành lễ với đạo sư Trịnh Tân Lộc của học viện Cầu Tri, tao nhã lễ phép nói: “Thật có lỗi, khiến ngài phải nghe được tin tức thế này, học trò chỉ có thể xin cáo từ trước, đi xử lý chuyện riêng của mình”
Trịnh Tấn Lộc là một trong các đại đạo sư nổi danh của học viện Cầu Tri, xưa nay đã có quan hệ mật thiết với Lý gia, nghe vậy trong lòng cũng như có sóng dậy, nói: “Đây không phải chuyện nhỏ, có cần lão phu đi cùng người đến đó không?"
Lý Quang Ngu chắp tay nói lời cảm tạ, nói: “Không dám để việc riêng của học trò quấy rầy lão sư”
Trịnh Tân Lộc nói: “Được, ngươi mau đi đi, chuyện liên quan tới đợt triệu tập dự thi, trong phạm vi quy tắc cho phép, ta chắc chắn sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ người lấy được giải nhất... Nén bi thương”
Lý Quang Ngu ôm quyền hành lễ, sau đó xoay người sải bước rời đi.
“Tuổi còn trẻ, gặp biến cố lớn mà lại có thể nhanh chóng bình tĩnh, định lực và tu dưỡng như thế này thật khiến người ta không thể không tán thưởng một câu, hậu sinh khả úy"
Trịnh Tân Lộc nhìn theo bóng lưng của Lý Quang Ngu, không nhịn được mà cảm khái. Giang sơn đời nào cũng có người tài, lớp người mới thay thế cho lớp người cũ. Lý Quang Ngu là thiên tài đại tân sinh mà hắn vô cùng xem trọng, hy vọng chuyện của đệ đệ hắn sẽ không ảnh hưởng đến chuẩn bị khảo thí của hắn.
Đồng thời, Trịnh Tân Lộc cũng ý thức được trong Vấn Đạo Sơn sợ là sắp loạn to.
Hắn cũng có biết học viên Lý Quang Khư, mặc dù so với Lý Quang Ngu thì kém xa vạn dặm, nhưng cũng là đệ tử ưu tú mà thư viện Đông Lâm phái đi đợt tuyển chọn lần này. Cha Lý Tử Di là kỳ túc của thư viện Đông Lâm, gia gia Lý Viễn Sơn còn là viện trưởng tiền nhiệm. Đông Lâm Lý gia là bè cánh lớn nhất của thư viện Đông Lâm, có tầng quan hệ này, Lý Quang Khư mà chết, chắc chắn sẽ gây nên sóng to gió lớn.
“Nhất định phải báo cáo lên học viện"
Trịnh Tân Lộc cũng vội vàng đi ra ngoài.
Mà cùng lúc đó. Lý Quang Ngu không lập tức mất bình tĩnh đi tìm hung thủ báo thù ngay.
Hắn quay về phân viện của thư viện Đông Lâm ở Vấn Đạo Sơn, tìm phụ thân Lý Tử Dị của mình và Chưởng môn Tiết Phong Thanh “Thánh Chân Lưu”
đang làm khách ở phân viện.
1162 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận