Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2244: Ta còn phải ăn cơm

“Hạ sư huynh nói rất có lý"
Truyền nhân đạo chủng Thủy Vân Gian Chu Mỹ Du chậm rãi lên tiếng.
Giọng của nàng thanh thúy êm tai như tiên tuyền. Mặc dù tướng mạo của nàng không phải tuyệt sắc đỉnh tiêm nhưng khí chất điềm tĩnh của nàng lại mang đến cho người ta một cảm giác rất thích.
Theo như lý lẽ của Lâm Bắc Thần mà nói, Chu Mỹ Du là người thích hợp lấy về làm vợ.
Vũ Văn Tú Hiền mỉm cười, giọng điệu ôn hòa nói: “Ta hiểu ý của Hạ sư đệ và Chu sư muội. Những vị sư đệ sư muội khác thì sao?"
Khi nói chuyện, ánh mắt của hắn rơi vào Tiêu Bính Cam đang đấu tranh quyết tử với một miếng thịt tê giác chua ngọt hình tam giác.
Đáng tiếc cái tên ăn hàng này quá nhập tâm, hoàn toàn không chú ý đến.
Chân Long đệ nhất kiếm Lý Dục nhẹ nhàng thọc hắn một cái, tằng hằng một cái.
"A?"
Tiểu Bính Cam mờ mịt hỏi.
Vũ Văn Tú Hiền mỉm cười: “Tiêu sư đệ trời sinh tính tình thuần chân, chính là thần nhân..”
Sau đó, hắn thuật lại vấn đề một lần.
Tâm Tiêu Bính Cam không có ở đây: “Chuyện này ta làm sao biết. Ngươi hỏi lão giả Liễu Vô Ngôn kia đi. Ông ta thích thế nào thì như thế đó, ta không có ý kiến.
Biên Ngọc Thụ Thủy Kính Đạo không đánh mất cơ hội, cười lạnh: “Thân là truyền nhân đạo chủng Phi Kiếm Tông, lại không tuân theo ân sư, một chút chủ kiến cũng không có, đúng là khiến người ta cười đến rụng răng”
“Liên quan gì đến ngươi"
Tiêu Bính Cam chế giễu lại.
“Ngươi..”
Gương mặt Biên Ngọc Thụ hiện lên sự tức giận.
Hắn cười lạnh, đứng lên: “Tiểu tử, ngươi mới trở thành đệ tử đại chủng được bao lâu? Trên võ bảng có tên ngươi chưa? Nếu không phải Vũ Văn sư huynh cất nhắc ngươi, ngươi cũng không xứng ngồi cùng bàn với chúng ta? Nếu ngươi đã không biết điều như vậy, vậy Thủy Kính Đạo ta sẽ dạy cho ngươi biết cân lượng như thế nào. Hắn ta nói xong.
Hai đệ tử Thủy Kính Đạo bên cạnh hắn đã rút kiếm, phi thân nhảy ra, nhìn chằm chằm Tiêu Bính Cam, bắn ra sát ý.
“Thủy Kính Đạo Biên Giang/ Biên Long xin khiêu chiến Tiêu sư huynh. Hai người rút kiếm, kiếm phong trực chỉ Tiêu Bính Cam.
Kiếm ý rét lạnh.
Tiêu Bính Cam vừa gặm chân tê giác vừa vô thức nhìn Lâm Bắc Thần. Lông mày Lâm Bắc Thần nhướng lên, đưa ra một ánh mắt.
Tiêu Bính Cam lưu luyến đặt chân tê giác xuống, bước ra giữa sân, vẫy tay với hai tên đệ tử Thủy Kính Đạo: ‘Nhanh một chút đi, ta còn phải ăn cơm nữa.
Biên Giang và Biên Long thấy Tiêu Bính Cam hắn khinh thường bọn họ như vậy, không khỏi giận dữ, cùng nhau xuất kiếm, vừa ra tay chính là sát chiêu bên trong Thủy Kính Kiếm Thuật.
Kiếm quang như điện.
Lực nguyên tố kích phát, trong không khí có tiếng rồng ngâm.
Tiêu Bính Cam đứng tại chỗ, khuya gối hạ cùi chỏ xuống, đánh ra hai quyền. Ầm ầm.
Hai đệ tử Thủy Kính Đạo giống như quả dưa hấu bị cự chùy vô hình đập trúng, trực tiếp biến thành huyết vụ, nổ tung ngoài ba mét.
Ánh mắt mọi người mở to ra.
Tiêu Bính Cam thản nhiên trở về, tiếp tục gặm chân tê giác nướng chua ngọt của mình, giống như chưa có chuyện gì xảy ra.
Gương mặt truyền nhân đạo chủng các đại tông môn chung quanh cũng đều hiện lên vẻ ngoài ý muốn.
Đối với truyền nhân đạo chủng tấn tân Tiêu Bính Cam của Phi Kiếm Tông, bọn họ cũng biết được chút ít. Tổ chức tình báo nội bộ tông môn đều vận chuyển, biết Tiêu Bính Cam gia nhập Phi Kiếm Tông chỉ mới hơn một tháng, trước đó còn chưa có kinh nghiệm tu luyện gì.
Nói cách khác, cậu thiếu niên ăn hàng kia chỉ vừa mới tu luyện hơn một tháng, nhưng đã có thể miểu sát hai đệ tử Thủy Kính Đạo.
Đây là thiên phú gì thế?
Đây là cấp bậc huyết mạch gì vậy?
Nghĩ lại thật đáng sợ.
Lâm Bắc Thần cũng ngơ ngác nhìn Tiêu Bính Cam.
Cmn.
Lại bị tiểu tử này vượt mặt.
Sau khi tiến vào thế giới thiên ngoại Hồng Hoang, Tiêu Bính Cam chẳng những thực lực tăng lên rất nhiều, tiêu chuẩn trang bức cũng thẳng tắp lên cao, mơ hồ uy hiếp được Lâm đại thiếu.
Đây là điều Lâm Bắc Thần không có nghĩ đến.
“Em ruột, ngươi ra tay quá nặng rồi.
Lâm Bắc Thần nói.
Tiêu Bính Cam mờ mịt hỏi: “Không phải anh ruột ném cho ta ánh mắt, bảo ta buông tay làm nát, không nên lưu tình sao?"
Trán Lâm Bắc Thần xuất hiện hắc tuyến: “Ý của ta là vậy sao? Ta chỉ muốn nói cho ngươi biết, đừng chấp nhặt với loại người ngu xuẩn đó, đừng ra tay, cứ lo ăn thịt của ngươi đi"
“À!"
Tiêu Bính Cam ngẩn ra: “Ta hiểu rồi, lần sau ta sẽ chú ý”
“Ta.”
Lâm Bắc Thần trực tiếp bó tay.
Tiêu Bính Cam cười nói: “Anh ruột ngươi đừng giận, thật ra ta cũng không muốn hạ tử thủ đâu. Chẳng qua là do bọn họ quá giòn, đụng một cái là nát. Điều này không thể trách ta được.
Hai người nói chuyện với nhau, rơi vào tai người khác, chính là sự trào phúng trần trụi. Đoạt măng. Gương mặt Vũ Văn Tú Hiền hiện lên sự bất đắc dĩ, hơi lắc đầu: ‘Tiêu sư đệ, ngươi..”
Lời còn chưa dứt.
Bành.
Bàn đá vỡ vụn.
Biên Ngọc Thụ vỗ bàn đứng dậy.
Hắn đi chân trần, mái tóc dài để xõa bước đến trước mặt Tiêu Bính Cam, ánh mắt lăng lệ, toàn thân bành trướng sát ý: “Ngươi có một lần cơ hội ra tay. Hôm nay, ta không giết ngươi, ta chính là...
Bành.
Tiếng kiếm khí phá âm chướng vô cùng rõ ràng vang lên.
Thân hình Biên Ngọc Thụ lung lay, ngửa mặt lên trời ngã xuống. Một lỗ máu to bằng ngón tay xuất hiện trên mi tâm của hắn.
Lâm Bắc Thần làm một động tác mang tính dấu hiệu, chậm rãi thổi họng súng Tuyết Vực Chi Ưng.
Cảm giác bắn súng ngắn cực kỳ thoải mái.
Rơi vào trong mắt người khác, hắn chính là đang thổi ngón tay.
Không thể không thừa nhận, sau một kích kinh diễm lại làm động tác như thế, thật sự rất đẹp trai, rất có phong cách.
Mọi người ở đây đều ngẩn ra.
Tất cả quá đột ngột.
Bọn họ còn chưa kịp phản ứng, Biên Ngọc Thụ đã chết.
Đây chính là truyền nhân đạo chủng Thủy Kính Đạo, cao thủ nhất lưu tứ giai, nhưng lại bị miểu sát trong nháy måt.
1174 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận