Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2250: Đuổi theo Chưởng môn nhân Phi Kiếm Tông

Liễu Vô Ngôn cùng với đám người trưởng lão Khâu Thiên Cảnh năm người đã đến Phi Long Điện nghị sự từ ngày hôm qua, đến lúc này còn chưa trở về. Phi Long Điện nằm trên đỉnh Triều Thiên Phong, bây giờ Triều Thiên Phong đã bị chém đứt, truyền đến tin tức Thú nhân tộc đâm sau lưng minh hữu, đám người Liễu Vô Ngôn vẫn còn bị vây trong chiến trường, không biết sống chết. Theo lý mà nói, đích thật nên đi cứu viện. Nhưng cũng có người có ý kiến khác biệt. Lúc này, chung quanh Triều Thiên Phong đứt gãy, cũng không biết là cục diện gì, tùy tiện xông vào, chẳng những không cứu được người, chỉ sợ còn có thêm đệ tử tông môn bị chôn vùi.
Bạo loạn trình độ như thế khiến cho rất nhiều người cảm thấy sợ hãi.
Nhất là trên cao khung lúc này, hai vị cường giả cấp Lãnh chúa đang giao phong với nhau, bạo phát uy áp kinh khủng, mang theo sức mạnh hủy thiên diệt địa, khiến cho cường giả tứ giai cũng phải run lẩy bẩy như sâu kiến.
“Đừng giả vờ ngán ngẩn nữa"
Lâm Bắc Thần tiến đến bên tai Tiêu Bính Cam: “Em ruột, nơi này không nên ở lâu. Cuộc chiến cấp bậc như vậy, nếu trộn lẫn vào chính là chết. Cứ để lão già Liễu Vô Ngôn tự nghĩ biện pháp, chúng ta rời khỏi nơi này trước rồi hãy nói”
Lời này bị Lãnh Ngưng và Ngọc Vô Khuyết đứng bên cạnh nghe được. Lãnh Ngưng dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Lâm Bắc Thần.
Lâm Bắc Thần không chút yếu thế trừng trở lại: “Nếu nhìn nữa, ngày mai người sẽ mang thai? Nữ trưởng lão thục nữ xinh đẹp lập tức giận dữ.
Tiêu Bính Cam toét miệng cười, không nói gì.
Lâm Bắc Thần hiểu ý của hắn.
“Mẹ kiếp.”
Hắn mắng một câu.
“Anh ruột, ngươi không cần đi mạo hiểm với ta”
Tiêu Bính Cam nắm chặt quần áo trên người: “Ta phải đi xem một chút. Lão già kia đối xử với ta không tệ, ta không thể vứt ông ta lại”
Hắn lựa chọn đi cứu đám người Liễu Vô Ngôn.
Lâm Bắc Thần thở dài: “Em ruột, vì sao người lại phát huy tính cách nghĩa bạc vẫn thiên của ta một cách tinh tế đến như vậy? Mặc dù ta không quan tâm đến sống chết lão giả Liễu Vô Ngôn, nhưng không thể không quan tâm huynh đệ. Chúng ta vừa đi vừa giết vào Tiêu Bính Cam nhếch miệng cười rất vui vẻ.
Lãnh Ngưng nhìn chằm chằm Lâm Bắc Thần mấy lần, sau đó chậm rãi dời ánh mắt về phía phế tích bên ngoài trụ sở, chân khí trên người lưu chuyển. Lực nguyên tố dẫn dắt trường kiếm, chuẩn bị ngự kiếm phi hành... Vù. Một luồng kiếm quang như máy bay từ trên bầu trời đầm xuống, đập mạnh xuống đất, đá vụn bắn tung tóe, bụi mù lượn lờ.
“Là đám người Chưởng môn"
Đệ tử Đại tân sinh Trương Phong hoảng sợ nói. Mọi người giật mình, nhanh chóng vây quanh.
Liễu Vô Ngôn máu me khắp người, gãy mất một tay. Nhờ trưởng lão Du Vân đỡ lấy, ông lảo đảo bước đến. Sau lưng, Trưởng lão Lãnh Xuyên đang ôm Khâu Thiên Cảnh hôn mê trong người, những người đi cùng không còn thấy tăm hơi.
“Chưởng môn nhân.”
“Khâu trưởng lão?"
Mọi người bước đến.
“Đi, đi mau, mau rời khỏi chỗ này”
Râu tóc Liễu Vô Ngôn nhuốm máu, sắc mặt trắng bệch, lớn tiếng nói: “Nhanh, quay về Phi Kiếm Tông, đi mau..”
Nói xong, trước mắt của ông biến thành màu đen, bước chân lảo đảo, gần như muốn ngất đi.
Mọi người kinh hãi.
Liễu Vô Ngôn là đệ nhị cường giả Nhân tộc Thanh Vũ giới, gần với Khuyết chủ Triều Thiên Khuyết Vương Tư Siêu, tại sao ông lại bị thương nặng đến như vậy?
“Đi!
Trong thời khắc mấu chốt, phản ứng của Ngọc Vô Khuyết cực nhanh, vận chuyển kiếm quyết, tế ra một thanh trường kiểm nghênh phong biến dài, hóa thành một cự kiếm dài hai mươi mét rộng bốn thước lơ lửng sát đất.
Mọi người đạp kiếm bay lên. Vù.
Kiếm quang phá không.
Ngọc Vô Khuyết điều khiển phi kiếm cự hình, cũng không phóng lên trời mà duy trì độ cao cách mặt đất mười mét, phi hành với tốc độ cao giữa những công trình kiến trúc, núi non bị sụp đổ. Sau mấy chục giây, rốt cuộc mọi người cũng bay ra khỏi khu vực nguy hiểm.
Nhưng mọi người còn chưa kịp thở phào, lại nghe được âm thanh phá không truy đuổi từ đằng xa truyền đến.
“Không ổn rồi, là cường giả Ma tộc đuổi theo”
Sắc mặt trưởng lão Lãnh Xuyên thay đổi.
Ma tộc?
Mọi người nghi hoặc. Không phải nói Thú tộc phản bội minh hữu, đột nhiên tập kích sao? Ma tộc từ đầu đến?
“Thú tộc chẳng những đâm sau lưng, còn cấu kết Ma tộc. Trong cuộc tập kích bình minh, một vị cường giả cấp Lãnh chúa Ma tộc hiện thân, liên kết với Nghịch Kinh Vương vây công Lãnh chúa Vương Tư Siêu, còn có mười mấy sứ giả Ma tộc liên hợp sau vương Thú tộc, tiến hành tập sát với chúng ta, khiến chúng ta tổn thất nặng nề."
Lãnh Xuyên tức giận nói.
Hắn là anh ruột của Lãnh Ngưng. Hai dòng họ chủ yếu của Phi Kiếm Tông là hai nhà Khâu, Lãnh, số lượng người nhiều nhất. Chưởng môn nhân lịch đại trên cơ bản đều xuất thân từ hai dòng họ này. Chưởng môn Liễu Vô Ngôn đương đại là một ngoại lệ, dựa vào thực lực cá nhân, cưỡng ép đoạt được chức Chưởng môn từ trong tay hai dòng họ này.
“Kết quả chiến đấu trên Triều Thiên Phong là gì?”
Lãnh Ngưng nhịn không được liền hỏi.
“Bại, chúng ta lại"
Máu me Lãnh Xuyên khắp người, giọng điệu bi phẫn, thế lương: “Tả hữu hộ pháp Triều Thiên Khuyết chiến tử, sáu vị Thái thượng trưởng lão chiến từ năm người. Bốn thủ tọa chết hai vị. Các đại tông môn khác tổn thất nặng nề. Ba vị chưởng môn Liên Thiên Thủy Điện, Đại Diễn Hải, Thủy Kính Đạo chiến tử ngay tại chỗ. Thánh Thủy Tông chiến tử bốn vị Trưởng lão. Lãnh chúa Vương Tư Siêu không chịu nổi thời gian quá dài. Ông đã lãnh đạo cường giả Triều Thiên Khuyết liều chết ngăn chặn người của Ma tộc và Thú tộc, giúp chúng ta phá vây chạy đi, cũng không biết cường giả mười một đại tông môn còn mấy ai còn sống chạy đi. Nhân tộc Thanh Vũ giới xong rồi.
Mọi người nghe xong, tâm như tảng đá rơi xuống vực sâu.
Vốn bọn họ đã đoán được thế cục nguy cấp nhưng không nghĩ đến lại suy sụp đến trình độ này.
Ngọc Vô Khuyết không nói một lời, điều khiển phi kiếm nhanh như điện chớp phi độn.
Trong thời khắc mấu chốt, vị trưởng lão bình thường thanh danh không có, địa vị không cao của Phi Kiếm Tông lại là người có biểu hiện trầm ổn nhất.
Đằng sau truyền đến tiếng phá không khí. Như ma âm chói tai.
“Bọn chúng đang đuổi đến"
Lãnh Ngưng biến sắc.
1298 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận