Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3156: Rụng tóc

Lâm Bắc Thần biết, bản thân nhất định phải nhanh chóng tranh thủ thời gian, tìm được một phân thân cấp Tân Tổ cuối cùng, triệt để luyện thành giai đoạn thứ nhất của Già Thiên Đại Thuật, thu hoạch được lực lượng đối kháng với Thủy tổ, có thể ở trong chiến tranh thứ hai phát ra thanh âm của mình.
Bây giờ còn thiếu một bước cuối cùng.
Tính cả một bộ bán thành phẩm trước mắt vẫn còn ngâm ở bên trong quan tài thủy tinh của Thủy tổ Độc Tễ Đạo, dưới tình huống đã luyện hóa Bạch Như Ý, còn thiếu một bộ phân thân cấp Tân Tổ cuối cùng.
Lợi dụng lão công cụ người Thủy tổ Độc Tễ Đạo chế tạo phân thân cấp Tân Tổ, về thời gian có chút không kịp rồi, cho nên sự lựa chọn tốt nhất bày ở trước mặt Lâm Bắc Thần, chính là tìm thêm một cường giả cấp Tân Tổ của Hoang Cổ tộc, chém giết hắn, luyện hóa thành phân thân.
Nhân tuyển phù hợp với tiêu chuẩn này ngược lại là có mấy người.
Nhưng những người này đều là đệ tử được ực xem trọng nhất dưới trướng của tất cả đại Thủy Tổ Hoang Cổ tộc, đều hầu hạ và khổ tu ở bên cạnh Thủy tổ, rất ít khi đơn độc ra ngoài, cũng khó đối phó.
Có một chuyện, khiến ý niệm của Lâm Bắc Thần từ đầu đến cuối đều khó mà thông suốt.
Vậy chính là không thể giết chết đại thẩm phán trưởng Lưu Phá Phong.
Người này chính là một trong những người tối cao nhất đứng đằng sau vạch sách nhằm vào Đặc Pháp Cục lúc trước, mệnh lệnh đưa xuống sát hại rất nhiều cao thủ của Đặc Pháp Cục, xem như một trong những thủ phạm cho cái chết của Trương Uy.
Đáng tiếc đã bị Thủy tổ Huyết Ma đạo cứu đi rồi.
"Nếu như chém giết Lưu Phá Phong, liền có thể có được một phân thân Tân Tổ, tuyệt đối là nhân tuyển phân thân hoàn mỹ, nhưng mà, mới vừa vặn phá vỡ gan của hắn, nếu như hắn sợ chết vẫn luôn lưu lại bên cạnh Thủy tổ Huyết Ma đạo, vậy thì động đến hắn không được rồi"
Lâm Bắc Thần suy đi nghĩ lại, chỉ cảm thấy trán đau nhức.
Hắn tiện tay nắm đầu một cái, vậy mà lại túm được vài cọng tóc, ngay lập tức bị doạ giật nảy mình. . .
Chết tiệt, lão tử rụng tóc rồi.
Dấu hiệu đáng sợ, có phải là gần đây dùng não quá nhiều dẫn đến hay không?
Cứ tiếp tục như vậy có thể nào giống như rất nhiều tác giả tiểu thuyết trên Địa Cầu biến thành đầu trọc hay không?
...
Cùng một thời gian.
Thánh địa Huyết Ma đạo, đệ bát điện.
Nghe nói Lưu Phá Phong ở tin tức ngoại giới, tức giận đến mức trước mắt biến thành màu đen.
Hắn là một người có dục vọng thế tục cực nặng, nếu không cũng sẽ không trở thành một vị dị loại duy nhất trong đệ tử chân truyền của Thủy tổ, từ bỏ cơ hội đi theo bên cạnh sư tôn tu luyện, mà tiến nhập vào quan trường quyền lực của đế quốc.
Còn bây giờ, hắn nhọc nhằn khổ sở thành lập Thẩm Phán đình, lại trở thành kẻ thù không đội trời chung với Lý Thiếu Phi, bị hắn cướp đoạt.
Nghĩ đến đây, hắn liền cảm thấy, bản thân nhất định phải ở trong bóng tối làm chút gì đó, không được để Lý Thiếu Phi đắc ý như thế.
"Nhọc nhằn khổ sở lập nghiệp mấy vạn năm, há có thể để đứa con hoang Lý Thiếu Phi này được hời"
Lưu Phá Phong càng nghĩ càng giận.
Nhất là nghĩ đến dáng vẻ của bản thân trước đó bị Lý Thiếu Phi dọa cho thất hồn lạc phách, thì càng hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Hắn là nhân vật cỡ nào chứ?
Ngạo khiếu đế đô phong vân mấy vạn năm, kết quả lại bị một hậu bối doạ cho sợ vỡ mật.
Cục tức này, thật sự là nuối không trôi. Hiện tại hắn đã có được sự che chở của sư tôn thủy tổ Huyết Ma, không cần phải lo lắng sinh tử nữa, sau khi tỉnh táo lại, dưới sự gia trì của một loại tâm thái gọi là thẹn quá hoá giận, tâm tư trả thù gấp gáp lên men. Nhưng mà, phải trả thù thế nào đây? Lưu Phá Phong lâm vào trong suy tư. Rất nhanh liền có mạch suy nghĩ. Mầm họa Lý Thiếu Phi này, khiến cho mình mất đi tất cả, vậy ta cũng phải khiến hắn mất đi tất cả, Thẩm Phán đình là một tay ta thành lập, ta không cách nào nắm giữ, người khác cũng đừng hòng có được. Không giết được Lý Thiếu Phi, nhưng mà ta có thể hủy đi tất cả những gì mà Lý Thiếu Phi vất vả chế tạo.
Ai bảo mầm họa này cũng giống như mình, cũng là một tên thế tục quyền thế dã tâm bừng bừng chứ.
Lưu Phá Phong càng nghĩ, quang mang trong đôi mắt càng sáng rực hơn.
"Kinh doanh đại Thẩm Phán đình nhiều năm như vậy, tâm phúc của ta cũng không chỉ là mấy đại thẩm phán trưởng, những bộ hạ cũ có quan hệ với ta kia, trong bóng tối năm lần bảy lượt đánh, cũng đủ để khiến cho tổ chức đại nội bỏ ra cái giá thê thảm.
Lưu Phá Phong nở nụ cười.
Sau đó hắn lập tức bắt đầu hành động, trong bóng tối liên hệ với mấy tâm phúc mà mình tín nhiệm nhất.
...
"Ô?"
Lâm Bắc Thần nhìn người trẻ tuổi trước mắt, ánh mắt lộ ra một tia kinh ngạc, nói: "Ý của ngươi là, Lưu Phá Phong trong bóng tối liên lạc với ngươi, muốn gây bất lợi với bản tọa?"
Mấy ngày nay, hắn lao tâm khổ tướng, đang tìm kiếm nguyên liệu có thể làm một cổ phân thân cuối cùng, từ đầu đến cuối đều không tìm thấy manh mối hữu dụng, nhất là một chút ý niệm nhằm vào Lưu Phá Phong, bởi vì người sau co đầu rút cổ ở bên trong Đệ bát điện mà không cách nào biến thành hành động, không ngờ rằng đột nhiên liền có một vị thành viên của Thẩm Phán đình ngày trước, tới mật báo.
Người trẻ tuổi tên là Đơn Kiếm, một tên đoàn trưởng đội hành động đặc biệt dưới trướng của phân đình thứ sáu Thẩm Phán đình ngày trước, tu vi cấp Tinh Quân đỉnh phong, cũng không tính là xuất sắc gì, sau khi tổ chức đại nội hợp nhất với Thẩm Phán đình, Đơn Kiếm cũng bị hợp nhất, trở thành một cao thủ đại nội, hơn nữa bởi vì thân gia tương đối trong sạch, không có tham dự vào hoạt động nhằm vào Đặc Pháp Cục, ngược lại là người tuổi trẻ được Lâm Bắc Thần chú trọng bồi dưỡng thăng quan.
1345 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận