Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2871: Một ngày làm công

“Nghe nói gì chưa? Mới sáng sớm Kinh Hồng Phiên Tiên đã bị ném ra ngoài hào trạch Lộng Kiếm Cư.."
“Cái gì? Kinh Hồng Phiên Tiên bị chủ nhân Lộng Kiếm Cư chơi chán, còn không trả tiền” “Truyền xuống, Kinh Hồng Phiên Tiên để chủ nhân Lộng Kiếm Cư chơi chán rồi.
“Truyền đi, nguyên nhân Kinh Hồng Phiên Tiên bị đuổi ra ngoài là vì phát hiện ra bí mật chủ nhân Lộng Kiếm Cư “không được”"
“Truyền đi đi, chủ nhân Lộng Kiếm Cư có chỗ khó khó nói” “Kể đi đi, chủ nhân Lộng Kiếm Cư thích nam nhân"
Đủ loại tin tức bay đầy trời.
Bắt đầu vào mấy ngày trước đó, hào khách vung tiền như rác mua lại Lộng Kiếm Cư đã bỏ không từ lâu. Đến hôm nay thì lại là đệ nhất hồng bài “Kinh Hồng Phiên Tiên” của tửu lâu Thiên Nga trước kia bị đuổi ra ngoài... Từng màn kịch máu chó liên quan tới quyền thế sắc đẹp bắt đầu truyền đi khắp khu Thái Kim. Chủ nhân Lộng Kiếm Cư cũng đã trở thành điểm nóng mà khắp nơi quan tâm bàn luận ở khu Thái Kim.
Mà Lâm Bắc Thần thì lại hoàn toàn không biết. Chuyện hắn uống say đương nhiên chỉ là giả vờ.
Chỉ vì hắn muốn ứng phó một chút với “đại ca tốt” Hoa Vũ Kiếm mà thôi. Nhưng hắn nhất định phải thừa nhận là rượu Đế Đô được nấu đủ loại linh dược thần dược bên trong, thật sự có thể làm Tinh quân, Tinh đế say đến điên đảo.
Còn về phần thao tác cợt nhả như vừa rồi chỉ là tùy tiện tìm cớ, đuổi Công Tôn Long Tuyền đi mà thôi.
Khi bước vào Đế Tinh, hắn đã quyệt định không dính vào nữ tử. Muốn thủ thân như ngọc. Huống chi sự thật là loại nữ nhân như Công Tôn Long Tuyền, lăn lộn trong chốn phong trần, gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, vốn dĩ không xứng với đại thương dưới hông của hắn.
Trái lại, kiểu nữ hài tử đáng thương như Tiết Ngưng Nhi, Lâm Bắc Thần thật lòng muốn giúp đỡ một chút.
Hắn làm thế cũng không phải bởi vì hắn động lòng với Tiết Ngưng Nhi.
Mà là vì khi hắn nhìn thấy nữ hài tử cố gắng vì công việc lại bị phản bội, cuối cùng không nhịn được mà nhớ đến tiểu thiếu phụ Thanh Lôi ngày xưa.
Vậy là hắn động lòng trắc ẩn.
Người giãy dụa cầu sinh nơi trần thế đều không nên bị xem thường và phản bội.
Nên hắn mới sai người đi giúp đỡ.
Lâm Bắc Thần rót sạch canh giải rượu mà Công Tôn Long Tuyền đã nấu nhừ, hắn lôi một chai Dinh Dưỡng Khoái Tuyến, uống ừng ực ừng ực, rồi lại ăn thêm mấy cái Đản Hoàng Phái, cảm giác tinh thần cả người tăng lên gấp trăm lần"
“A, bắt đầu một ngày làm công thôi"
Lâm Bắc Thần đến đại viện, thuộc hạ đã chuẩn bị phi xa xong xuôi. Đi làm.
Bắt đầu một ngày làm công.
Vừa mới đến văn phòng, Trương Uy đã không chờ nổi đến báo cáo công việc.
Nghe thấy con hàng này thẳng tay giết chết Uất Trì Phi Vũ, mặt ngoài thì Lâm Bắc Thần im lặng không phản ứng, bên trong thì lén lút hít vào một ngụm hơi lạnh.
Người này còn hung ác hơn mình nữa.
Xem ra Đặc Pháp Cục này đúng là vô pháp vô thiên thật. Có điều... ta thích.
“Làm tốt lắm"
Lâm Bắc Thần thỏa mãn gật đầu, nói: “Bổn tọa rất xem trọng ngươi, sau này Tiết Ngưng Nhi có việc gì, ngươi giúp đỡ nhiều hơn chút... Được rồi, ngươi đi nhận công việc đi, tổng hợp danh sách nhiệm vụ khó xử lý mấy năm gần đây trong cục chúng ta đưa cho ta xem lại.
“Vâng, đại nhân, ý chí của ngài chính là phương hướng chiến đấu của ta. Trương Uy vui mừng.
Hắn cảm thấy mình đã gần hơn một bước đến vị trí tâm phúc của Cục trưởng đại nhân rồi.
Lâm Bắc Thần lấy điện thoại di động ra, mở Wechat, bắt đầu lướt vòng bạn bè.
Mấy ngày nay, bởi vì không thể liên lạc với mấy hồng nhan tri kỷ, nên hắn cũng chỉ có thể thông qua vòng bạn bè để hiểu hơn tình hình của các nàng.
Chỉ là lần này, hắn không nhìn thấy bài viết của mấy người Lăng Thần, mà chỉ thấy được vòng bạn bè của Tiêu Bính Cam và Quang Tương.
Trước mặt thân đệ bày biện trinh ba khổ tràng và quả cật thật to như quả núi nhỏ, đang vén tay áo ăn uống điên cuồng, hai bên má phình ra như chú sóc tích lấy đồ ăn, ăn đến mức miệng chảy đầy mỡ...
Caption chỉ có hai chữ... Phấn đấu!
Trong lòng Lâm Bắc Thần nhảy ra một cái dấu chấm hỏi khổng lồ. Đây là muốn hóa bi phẫn thành đồ ăn sao?
Vả lại từ đâu mà hắn có nhiều cật như thế?
Còn vòng bạn bè của Quang Tương thì đơn giản hơn nhiều.
Nó đang ngủ phơi nắng.
Bộ lông màu bạc phơi dưới nắng lay động như thủy ngân, nó có biểu cảm thỏa mãn, tắm rửa dưới ánh nắng, toàn thân... Toàn thân chuột đều chìm trong trạng thái vô cùng nhàn nhã, sung sướng hưởng thụ cuộc sống của một con chuột.
Lâm Bắc Thần đặt điện thoại xuống, bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Vì sao sau khi mình “chết”, hai người này lại nhàn nhã như thế chứ?
Chẳng lẽ bọn hắn đã chờ mình chết từ lâu rồi à?
Nghịch tử.
Chờ đến khi ta còn sống quay về, nhất định phải đánh nát cái mông của bọn hắn.
Lâm Bắc Thần đóng Wechat đi, nói chuyện riêng một hồi lâu với Thổ Phỉ Ca trong JD Mall. Bây giờ Lâm Bắc Thần mới ngồi lên vị trí Phó cục trưởng, không cách nào tham dự vào công việc chiến tranh đối ngoại của Hoang Cổ tộc. Nhưng Thổ Phỉ Ca bây giờ đã là Đại Nghị trưởng của Thần Thánh Nghị viện, tin tức linh thông hơn Lâm Bắc Thần rất nhiều.
Nên đủ loại hành động dấu hiệu Hoang Cổ tộc nhắm vào Canh Kim Thần triều, Quân đoàn Bắc Thần đều cần Thổ Phỉ Ca thu thập giúp.
Còn việc mà Lâm Bắc Thần phải làm chính là nắm lấy cơ hội lần này, nhanh chóng quật khởi, liên tục leo lên bên trên.
Hiện giờ hắn chỉ có thể hô phong hoán vũ ở khu Thái Kim. Nhiều đây còn lâu mới đủ.
Bởi vì có rất nhiều các đơn vị hành chính như khu Thái Kim này trong Đế Đô, đến cả Khu trưởng khu Thái Kim mà chỉ có thể xem như một tiểu nhân vật ở Đế Đô. Vì vậy trước mắt địa vị của Lâm Bắc Thần vẫn chưa thể nào tiếp xúc được đến thông tin khu vực hạch tâm thật sự.
1166 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận