Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2143: Hiến tế

Thiếu nữ áo bào đen đi chân trần lơ lửng giữa không trung, hứng thú nhìn hết thảy.
“Tốc độ quá chậm"
Nàng nhìn tốc độ nhuộm đỏ tượng thần Khư giới chi chủ, trong giọng nói mang theo sự bất mãn: “Dựa theo ước định, Khư giới nhất tộc các ngươi phải trong vòng hai ngày hiến tế đủ máu, khôi phục Khư thần. Bây giờ đã một ngày một đêm trôi qua, nhưng cũng chỉ mới được một nửa. Nếu làm chậm trễ chuyện lớn, từ nay về sau, Khư tộc sẽ không còn trên đời nữa"
Khư bà bà thản nhiên nói: “Tất cả đã dựa theo lời nói của sứ giả mà làm"
Mũi chân thiếu nữ áo bào đen điểm vào hư không, gót ngọc trắng như tuyết và móng chân đỏ tươi hoàn mỹ như một tác phẩm nghệ thuật, thân hình của nàng trôi nổi di động như nước chảy trên không trung: “Ta cần người mạnh hơn để hiến nguyên huyết. Ta nhớ không lầm, trong tộc ngươi có người vừa mới trở về từ thần thành, lấy được cơ duyên trong giải thi đấu thần tuyển, trong cơ thể tồn tại nguyên huyết cường đại, tại sao không mang bọn họ ra hiến tế?"
Khư bà bà hơi im lặng một chút, sau đó gật đầu: “Được.”
Bà ta hạ lệnh, có người lập tức đưa đám người Bạch Tiểu Tiểu rời khỏi nhà giam dưới lòng đất lên thánh điện. Ánh mắt thiếu nữ áo bào đen rơi xuống người Bạch Tiểu Tiểu, dò xét kỹ càng trên dưới, dường như phát hiện được điều gì đó, con người của nàng ta co rụt lại, chợt khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt chuyển sang mỉa mai.
“Khư bà bà, người đang làm gì vậy?"
Nhìn thấy những gì phát sinh trong thần điện, Bạch Tiểu Tiểu phẫn nộ chất vấn. Nàng khó mà tin được những gì mà nàng nhìn thấy.
“Bà già kia, người đang làm loạn cái gì thế?"
“Não của đám oa nhi kia hư mất rồi sao? Cứ thế mà đi chịu chết? Đây là trận pháp gì vậy?”
“Khư bà bà, người bị người ta ép buộc đúng không? Trận pháp hiến tế này của người rất tà ác, người mau đóng."
Ba vị trưởng lão còn lại cũng bị chấn kinh, khó tin nhìn Khư bà bà. Khư bà bà cũng không đưa ra bất kỳ giải thích nào, chỉ vung tay lên. Bốn người bị phong ấn sức mạnh lập tức bị đẩy vào chấm tròn.
“Gia gia? A thúc? Các người."
Lúc này, Bạch Tiểu Tiểu nhìn thấy được trong đám võ sĩ xếp hàng tiến lên có gia gia và các A thúc trong bộ lạc.
Đây đều là người quen của bộ lạc Bạch Nguyệt.
Bọn họ đều mặc những chiếc áo mũ rộng rãi màu đen, biểu hiện trang nghiêm mà thần thánh, không hề có chút biểu hiện gì là bị cưỡng ép, chậm rãi mà kiên định bước về phía chấm tròn.
Nghe được giọng của Bạch Tiểu Tiểu, gia gia của nàng quay đầu lại, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc lẫn thống khổ, bờ môi mấp máy giống như muốn nói điều gì đó nhưng cuối cùng một chữ cũng không nói ra được.
Bạch Tiểu Tiểu nhìn thấy rõ, gia gia của nàng chỉ chậm rãi quay đầu lại, cũng không nhìn nàng dù chỉ một chút, quyết tuyệt tiến về phía chấm tròn của mình.
“Đừng mà"
Bạch Tiểu Tiểu nhìn theo bóng lưng của gia gia, hoảng sợ la lên. Nàng không tiếc giá nào thử bộc phát sức mạnh của mình. Dưới lực thôi động của ý chí, thần lực bên trong cơ thể bắt đầu điên cuồng sôi trào, từng luồng thần quang phóng ra, vòng cấm thần thuật trói trên cổ nàng phát ra tiếng răng rắc, bắt đầu xuất hiện vết rạn.
Khư bà bà thở dài một hơi, vung pháp trường trong tay lên. Thánh điện ầm ầm vang lên. Một luồng thần lực mạnh mẽ rơi xuống người Bạch Tiểu Tiểu, một lần nữa gia cố cấm hoàn đã bị tổn hại.
“Khư bà bà, ngươi mau buông ta ra"
Bạch Tiểu Tiểu điên cuồng giãy dụa, ánh mắt lộ ra vẻ khẩn cầu.
Nàng không thể nào hiểu được, Khư bà bà trước giờ vẫn luôn hiền lành và hòa ái với mỗi người dân Khư giới, được cho rằng là thần nhân từ hóa thân, người đã từng rất nhiều ngày đêm đích thân truyền thụ công pháp cho nàng, dẫn đạo nàng tu luyện, coi nàng chẳng khác nào con gái lại làm ra chuyện tà ác như thế này. Khi nàng rời khỏi Khư giới đến thần thành, nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao đám người gia gia lại cam nguyện hướng về phía chấm tròn tử vong như thế?
Thần lực oanh minh bên trong cơ thể Bạch Tiểu Tiểu, phía sau xuất hiện một hư ảnh thần linh, dần dần trở nên rõ ràng.
“Là thần vị cao vị thần?”
Ánh mắt thiếu nữ áo bào đen hiện lên sự kinh ngạc.
Trong tay Kiếm Tiêu Dao rốt cuộc có bao nhiêu thần vị cao vị thần? Sắc mặt của nàng trầm xuống, khoát tay một cái, sáu xúc tu quang vụ màu đen giống như dây thừng bay vụt qua, xoắn nát hư ảnh thần linh đang dần dần rõ ràng sau lưng Bạch Tiểu Tiểu.
“A...
Bạch Tiểu Tiểu phun ra một ngụm máu tươi.
Nàng rốt cuộc không cách nào tránh thoát.
Ba trưởng lão thánh điện Khư giới nhìn thấy, cũng liều mạng giãy dụa, thậm chí còn chửi ầm lên nhưng cũng không làm nên chuyện gì.
Cuối cùng, bốn tân thần mang theo cảm giác ưu việt tràn ngập từ thần giới trở về, ngay cả lần trong bức đầu tiên cũng còn chưa hoàn thành đã bị đẩy lên chấm tròn. Sức mạnh tế đàn chín tầng phát động.
Tiếng gầm của đá vận chuyển vang lên.
Hấp lực kinh khủng truyền đến.
Sáu nghìn năm trăm mười sáu chiến sĩ hiến tế đứng trên chấm tròn không ngoài ý muốn một lần nữa bắt đầu, máu tươi từ trong lỗ chân lông toàn thân bọn họ chảy ra ngoài. Chiến sĩ và cường giả bình thường chỉ chưa đến năm hô hấp rất nhanh bị hút khô, theo gió hóa thành bột mịn. Trong đó bao gồm đám người Bạch Nguyệt giới.
Toàn thân Bạch Tiểu Tiểu run lên, mắt trừng như muốn nứt ra, trơ mắt nhìn thúc bá, bằng hữu và gia gia của mình từng người hóa thành bột mịn phiêu tán trước mặt mình, cả người nàng rơi vào điên cuồng và phẫn nộ..., Trên người nàng tuôn ra rất nhiều thần huyết. Cơ bắp và xương cốt cũng bắt đầu lõm xuống. Ba vị trưởng lão bên cạnh, mặc dù có lực thần vị nhưng thời gian kiên trì ngắn hơn Bạch Tiểu Tiểu rất nhiều. Chỉ sau một chén trà, tất cả đều bị hút khô sức mạnh, hóa thành bột mịn bay đi. Hai hàng huyết lệ từ trong mắt Bạch Tiểu Tiểu chảy ra. Cơ thể của nàng bắt đầu khô cạn một nửa.
1043 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận