Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2426: Biến hoá xuất hiện

Mấy lần tìm không được, Lâm Bắc Thần đành phải tạm thời từ bỏ.
Ngày nào hắn cũng vui chơi bên trong Túy Tiên Lâu, treo máy thăng cấp.
Đồng thời, tin tức liên quan đến Trần Bì Dương đại sư vẫn truyền đến nhưng đều không chính xác.
Người toàn bộ tinh khu Tử Vi đều đang tìm vị Đan đạo đại sư này.
Những vị Đan đạo đại sư đó lại bắt đầu chơi trò bịt mắt trốn tìm tuyệt địa cầu sinh, qua bao lâu rồi mà vẫn chưa tìm thấy. Các phương có thể xác định ông ấy vẫn còn ở tinh lộ Thiên Lang nhưng cụ thể trốn trong giới tinh nào thì chưa biết. Trong thời gian ngắn, hệ thống điều tra của Kiếm Tiên quân bộ khá vụng về, chỉ dựa vào đám trinh sát được phái đi, tất nhiên cũng vô pháp tìm ra được manh mối chính xác.
Lâm Bắc Thần có nôn nóng đến cỡ nào cũng vô dụng.
Đối với điều này, Tần chủ tế đề nghị tiến hành tìm manh mối trên người sát thủ Thiên Tàn Đoạn Hồn Lâu. Bởi vì Thiên Tàn Đoạn Hồn Lâu cũng đang tiến hành truy sát Trần Bì Dương khắp thế giới, đồng thời còn được xem là một tổ chức sát thủ cường đại tồn tại mấy trăm năm. Bọn họ khẳng định có con đường tình báo rất mạnh thuộc về mình.
Đáng tiếc, nữ sát thủ Ngân bài bị bắt kia lại không biết nội tình. Năm ngày trôi qua.
Tu vi chân khí của Lâm Bắc Thần lại tăng lên cấp 15.
Tầng thứ hai Hóa Khí Quyết cũng có tinh tiến.
Lâm Bắc Thần phát hiện một hiện tượng rất kỳ quái.
Đấu khí Thú nhân cấp Vực chủ cất giữ bên trong tay trái đã bị Hóa Khí Quyết không ngừng luyện hóa, nương theo cường độ huyết nhục gia tăng, sức mạnh mỗi giờ tăng lên nhanh chóng, cơ thể của hắn bắt đầu... to lên?
Có xu hướng phát triển theo xu thế cơ bắp. Đầu cũng cao lên.
Bất tri bất giác, hắn sắp đạt đến chiều cao 1m9.
“A, cái này."
Lâm Bắc Thần cực kỳ lo lắng.
Mặc dù hắn không bài xích cơ bụng tám múi.
Nhưng cá trong ngư nhi môn của hắn có thể sinh ra kháng nghị với hình tượng mới của hắn hay không? Cũng may gương mặt anh tuấn của hắn cũng không thay đổi. Đến ngày thứ sáu.
Biến hóa rốt cuộc xuất hiện.
Đùng đùng đùng... Tiếng trống trận hùng tráng vang vọng trời đất truyền đến. Có người đứng trên tòa nhà cao tầng nhìn lại.
Chỉ thấy bên trong bầu trời xa xăm, vẫn khí phồng lên, từng tinh hạm màu đỏ già vẫn tế nhật chậm rãi đến gần Điểu Châu thị.
Ầm ầm ầm...
Mặt đất có chút rung rinh.
Đường chân trời xa xôi xuất hiện vòi rồng bụi mù dài mấy ngàn mét.
Mấy chục đại đội kỵ binh đang giục ngựa phi nước đại, càng lúc càng đến gần hoang mạc.
Dưới ánh mặt trời chiếu xuống, binh khí rét lạnh phản xạ hàn quang, như ẩn như hiện trong bụi mù, chói mắt như bạc nhanh chóng đến gần.
Quân đội đến.
Địch nhân đến.
Một thoáng sau, tiếng còi báo động vang lên gấp rút bên trong Điều Châu thị.
Bá tánh bình dân mờ mịt nhìn về phía bầu trời. Cho đến khi bọn họ kịp phản ứng, gương mặt đều hiện lên sự bối rối.
Tin tức giống như ngọn lửa truyền khắp thành.
Chúa tể giả đại lục Viêm Binh, một trong cường giả cấp Vực chủ Thất Thần Vũ Hãn Mặc Thư đã mang theo thiết huyết đại quân của ông ta binh lâm ngoài thành, muốn báo thù cho đám người Long Huyễn.
Huyết Hải Phiêu Lỗ Hãn Mặc Thư.
Đây chính là đồ tể động một chút là đồ thành, đã từng một người một đao giết chết hơn trăm vạn sinh linh.
Nghe đồn Huyết Hải đồ tể mỗi lần xuất động đại quân chinh phạt, những nơi mà ông ta đi qua, chó gà không tha, không còn một ngọn cỏ.
Trong thành Điểu Châu thị, lòng người lập tức hoang mang. Rất nhiều người thất kinh tìm chỗ ẩn núp.
Mấy chục giây sau.
Đại quân áp cảnh.
Năm mươi chiến đội tinh hạm lục soát, còn một số kỵ binh, bộ binh nhìn không thấy lập tức tạo thành hai mươi phương trận, chậm rãi dừng bước bên ngoài Điểu Châu thị, cũng không phát động công kích đầu tiên.
Đao thương rét lạnh.
Sát khí đằng đằng khiến người ta phải ngạt thở. Khí tức kinh khủng khiến vô số người dân bình thường trong thành phải sợ hãi, cho rằng lần này tiêu rồi. Cũng làm cho tướng sĩ quân đội Điểu Châu thị mặt như màu đất. Thực lực hai phe địch ta cách nhau quá xa.
Kiếm Tiên Hào đứng troi trọi một mình trên không Điều Châu thị.
So sánh với chiến đội tinh hạm đỏ như ngọn lửa đối diện, nó giống như một con chó đất đối mặt với một đàn sói kinh khủng, chỉ cần nháy mắt sau đó nó sẽ bị xé rách.
“So với thời gian mà chúng ta dự đoán thì đến muộn một chút”
Tần chủ tế đứng trên boong Kiếm Tiên Hào, nhìn đối thủ có quân lực kinh người, như có điều suy nghĩ.
“Không sai, chậc chậc chậc"
Lâm Bắc Thần cũng đứng trên boong tàu, khoanh tay trước ngực, vừa xoa cằm vừa nở nụ cười: “Hãn Mặc Thư là một trí giả có trí tuệ. Ta rất thưởng thức ông ta.”
“? ??"
Tần chủ tế dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn hắn.
Lâm Bắc Thần mỉm cười tự tin, giải thích: “Hãn Mặc Thư nhất định đã nghe danh Kiếm tiền Lâm Bắc Thần ta, biết một kiếm trong tay ta vô địch thiên hạ, vừa anh tuấn vừa tiêu sái, là đại địch tuyệt thế mà ông ta không thể vượt qua. Có ta tọa trấn, Điểu Châu thị vững như thành đồng. Cho nên ông ta mới dốc toàn bộ lực lượng, suất lĩnh nhiều quân đội đến tấn công như thế. Người này đúng là có được giãn được, có ánh mắt nhìn xa, thật sự khó có được”
Tần chủ tế bất đắc dĩ nhéo mi tâm. Người vui vẻ là được rồi. Nàng không nói gì nữa.
Đùng đùng đùng.
Âm thanh tiếng trống trận lại một lần nữa vang lên.
Càng lúc càng gấp rút.
Kỳ hạm có đồ đằng ngọn lửa chậm rãi lái ra khỏi biên đội tinh hạm khoảng trăm mét.
Trên hạm kiều.
Một chiến tướng mặc áo giáp kim loại hoa lệ sáng rực, đầu đội nón trụ ưng, sải bước bước về phía trước.
1167 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận