Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2393: Nhìn lầm

Trong nháy mắt.
Tinh hạm màu đỏ đã đến gần.
Nó đang cố ý đến gần Dương Uy Hào.
“Thiếu gia, nương môn này dường như không phải người tốt.
Vương Trung nói: “Nàng ta muốn dựa vào chúng ta.
“Cứ để nàng dựa vào.
Lâm Bắc Thần vỗ mạn thuyền: “Thảm án hải quan tinh lộ Ngân Trần bị giết chóc, có lẽ nàng ấy biết một chút, vừa lúc có thể hỏi"
Tần chủ tế nói: “Không phải ngươi không có hứng thú với thảm án hải quan sao?"
Lâm Bắc Thần nói: “Ta nghĩ, thân là Nhân tộc, hiển nhiên không thể trơ mắt nhìn nhiều đồng bào táng thân trong tinh không như vậy. Ta phải quản một chút chứ.
Cái trán trơn bóng của Tần chủ tế hiện lên một loạt hắc tuyến.
Nàng nhìn ra được Lâm Bắc Thần có ý định khác.
Đang khi nói chuyện.
Tinh hạm màu đỏ có tên Lịch Huyết Liệp Nhân Hào đã đến cách Dương Uy Hào hai mươi mét. Vù vù vù. Từng sợi dây sắt bắn tới, chụp vào bên trên mạn thuyền.
Bóng người lấp lóe.
Bành.
Nữ nhân áo đỏ xinh đẹp cao gần hai mét, thân mang trọng giáp màu đỏ nặng nề rơi xuống boong thuyền. Boong tàu chấn động. Bịch bịch bịch.
Lại có thêm hai mươi chiến tướng mặc trọng giáp màu đỏ khôi ngô, thân hình như huyết tháp, người nào cũng cao hơn ba mét rơi xuống trước mặt Lâm Bắc Thần.
“Bổn tướng là chiến tướng hạng nhất Huyết Thương chiến bộ nước Ngân Trần Thủy Hàn Yên. Từ giờ trở đi, tinh hạm này của các ngươi được trưng dụng. Tất cả mọi người có mặt trên thuyền tập hợp lại. Nếu có phản kháng, giết bất luận tội.
Giọng nói của nữ nhân áo đỏ cực kỳ lãnh khốc.
Dung mạo của nàng diễm lệ, khí chất băng lãnh, ngũ quan cực kỳ xuất sắc, thân hình có thể nói là ma quỷ. Nhưng nàng lại khác biệt với nữ nhân bình thường.
Thân hình nữ nhân tên Thủy Hàn Yên cao lớn, vạm vỡ, giống như tiểu cự nhân, khí huyết tràn đầy, tạo thành ngọn lửa lượn lờ như huyết quang mắt trần có thể thấy được, toàn thân tản mát khí tức khiến người ta phải sợ hãi, ngữ khí cường hoành không thể nghi ngờ.
Lông bạc của Quang Tương lập tức dựng lên. Hổ cặn bã phát ra tiếng gầm nhẹ trong cổ họng.
Đám thủy thủ Minh Tuyết Phong run sợ trong lòng, nhìn về phía Lâm Bắc Thần, chờ đợi phản ứng của hắn.
Lâm Bắc Thần ra hiệu mọi người không cần chống cự.
Tất cả mọi người tập trung trên boong thuyền.
Rất nhanh, hai chiến hạm hoàn toàn dựa sát vào nhau.
Càng nhiều chiến sĩ Huyết Thương chuyển sang Dương Uy Hào. Đám người Lâm Bắc Thần bị đao thương canh giữ nghiêm ngặt.
“Không muốn chết thì hãy ngoan ngoãn nghe lời.
Một cự hán mặc trọng giáp màu đỏ cao ba mét, đầu trọc mặt sẹo, ánh mắt âm lãnh, cầm hình kiếm dài hai mét trong tay, cười gằn đe dọa.
Ánh mắt của hắn dừng lại trên người Tần chủ tế, sau đó nhìn chủ tướng Thủy Hàn Yên bên cạnh, nuốt nước miếng một cái, cũng không tiếp tục sinh sự.
Cùng một thời gian.
Mười mấy tinh hạm màu đen truy kích Lịch Huyết Liệp Nhân Hào cũng đã đuổi đến nơi. Bọn họ bố trí đội hình chiến đấu, bao vây Dương Uy Hào và Lịch Huyết Liệp Nhân Hào.
Hai bên giằng co.
“Thủy Hàn Yên, ngươi đã cùng đường mạt lộ. Nguyên soái nhà ta trước giờ vẫn yêu thích ngươi. Chi bằng ngươi sớm đầu hàng, vơ vét tài bảo và linh dược hai tay dâng lên. Nếu không, ngươi sẽ phải táng thi tinh không, không có chỗ chôn"
Trên tàu chiến chỉ huy màu đen đối diện có “âm thanh”
truyền đến.
Cường giả Lãnh chúa cấp mười lăm có thể dùng chân khí bản thân đưa âm thanh xuyên qua chân không. Thủy Hàn Yên cười lạnh, truyền âm lại: “Hàn Tiếu, Huyền Nham quân bộ các ngươi không phải tự cho rằng mình là chính nghĩa chi sư sao? Ta nói cho ngươi biết, trên tinh hạm dân dụng này có tổng cộng ba mươi bá tánh bình dân. Nếu ngươi không lui, cứ mỗi một chén trà, ta sẽ giết một người, cho đến khi giết sạch ba mươi người này. Để ta xem Huyền Nham chiến tướng các ngươi có giống như mình đã rêu rao hàng ngày hay không”
Lâm Bắc Thần: “"
Nương môn kia, mặc dù vừa đẹp lại ngon, nhưng đúng là không phải người tốt.
“Ha ha ha, không nghĩ đến Huyết La Sát Thủy Hàn Yên tướng quân đại danh đỉnh đỉnh của Huyết Thương quân bộ cũng biết kể chuyện cười như vậy.
Trên tàu chiến đối diện, chủ tướng chỉ huy thân mặc hắc giáp Hàn Tiếu cười lớn: “Chính nghĩa chi sư? Cờ hiệu đánh ra chẳng qua chỉ dùng để lừa gạt mấy tên ngốc. Ngươi cứ giết đi. Không cần một chén trà đâu, bây giờ ngươi cứ đẩy ba mươi tên xui xẻo đó ra đây, bổn tướng giúp ngươi giết, như thế nào?"
Mẹ nó!
Lâm Bắc Thần giơ ngón tay giữa vuốt mi tâm.
Tên kia cũng không phải vật tốt.
Toàn bộ tinh vực Tử Vi đã loạn thành một bầy rồi sao?
Thủy Hàn Yên hừ lạnh một tiếng: “Bắt hai người lên đây, đẩy lên mũi tàu. Ta ngược lại muốn xem xem Hàn Tiếu có dám không quan tâm đến chết sống của bá tánh bình thường hay không Tráng hán đầu trọc mặt sẹo mặc trọng giáp cười gần bước đến chỗ Lâm Bắc Thần.
Hắn đã sớm nhìn ra được nữ nhân tóc bạc mỹ lệ và tên tiểu bạch kiểm này có quan hệ không tầm thường. Trước giết chết tên tiểu bạch kiểm này rồi nói sau.
Hắn rất thích nhìn dáng vẻ bất lực của mỹ nhân.
“Tiểu tử, xem như ngươi không may.
Cự thủ to như quạt hương bồ bóp đến đầu Lâm Bắc Thần.
“Không, là các ngươi không may thì có Lâm Bắc Thần nhảy dựng lên, một quyền đánh vào đầu gối cự hán đầu trọc mặt sẹo.
“Ha ha, tiểu bạch kiểm, nắm tay nhỏ da mịn thịt mềm của ngươi sao có thể đánh vỡ... A!”
Cự hán đầu trọc mặt sẹo cười lạnh, rốt cuộc biến thành tiếng kêu thảm.
Bởi vì toàn bộ chân của hắn đã biến mất.
Nổ thành huyết vụ.
Thay đổi đột ngột khiến người của Huyết Thương quân bộ kinh hãi.
“Cái gì?"
Thủy Hàn Yên biến sắc.
Nàng ta đã nhìn lầm.
Tiểu bạch kiểm trước mắt dường như là cấp Lãnh chúa, nhục thể cực kỳ cường hãn.
“Muốn chết"
Nàng đích thân ra tay.
Thân hình của nàng giống như quỷ mị, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Lâm Bắc Thần. Năm ngón tay co lại thành huyết trảo chộp vào cổ của hắn.
“Ngươi có biết phép lịch sự không?"
Lâm Bắc Thần cũng đưa bàn tay ra.
1258 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận