Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1994: Lôi kéo

Hàn phủ.
Hàn Quần và An Đại Hoa tâm gấp như lửa đốt.
Hàn Quần đi tới đi lui.
An Đại Hoa chấn động đến mức đầu óc choáng váng.
“Tại sao Lạc Tuyết vẫn còn chưa quay về?”
“Nó sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Tuyệt đối không thể vì chuyện nhỏ mà làm hỏng chuyện lớn.”
Hai người thậm chí còn không chú ý hình ảnh đã khôi phục bình thường.
Mãi cho đến khi Hàn Lạc Tuyết chậm rãi từ ngoài cửa bước vào, hai vợ chồng lúc này mới vui mừng, cùng nhau bước đến, trăm miệng một lời hỏi: “Ngươi không sao chứ?”
Vẻ măt của Hàn Lạc Tuyết bình tĩnh hơn nhiều so với lúc rời đi. “Tiểu thúc, Thẩm nhi, xin lỗi, vừa rồi ta...”
Hàn Lạc Tuyết áy náy nói. Vừa rồi nàng quá lo lắng cho câm điếc ca ca, thần lực bộc phát, gần như san Hàn phủ thành bình địa.
“Không sao, không sao.”
Hàn Quần nhìn Hàn Lạc Tuyết, thấy nàng vẫn bình yên vô sự, lúc này mới thở phào một hơi: “Vừa rồi ngươi đi với thần sứ áo bào đen...”
Hàn Lạc Tuyết nói: “Thần sứ chỉ dẫn ta đi xem náo nhiệt, xem hết thì về. Cũng may câm điếc ca ca đã thắng.”
Lúc này, vợ chồng Hàn Quần mới chú ý đến hình ảnh đã khôi phục. Giải thi đấu thần tuyển đã kết thúc.
Nhìn thấy Kiếm Tiêu Dao thắng, hai vợ chồng Hàn Quần đều mừng rỡ, đồng thời tâm trạng cũng trở nên phức tạp.
Bọn họ đã bỏ qua Kiếm Tiêu Dao.
Đã từng có một cơ hội ngàn năm một thuở bày ra trước mặt, đáng tiếc bọn họ không trân quý.
Nếu lúc đó bọn họ đồng ý một danh ngạch dự thi cho Kiếm Tiêu Dao, bây giờ bọn họ đã có thể kết đại thiện duyên với vị tân quý Thần giới này. Có thần thuât sư thiên mệnh và quán quân giải thi đấu thần tuyển, Hàn phủ không muốn phát triển cũng không được.
Đáng tiếc.
Mấy chuyện tốt này, bây giờ chỉ có thể nằm mơ.
Vợ chồng Hàn Quần tâm trạng phức tạp, cũng không chú ý đến Hàn Lạc Tuyết đang cố gắng khống chế tâm trạng của mình. Trong ánh mắt của nàng hiện lên sự kinh hãi khó mà che giấu.
Trong đầu Hàn Lạc Tuyết giống như có sấm sét vang dội, kinh đào hải lãng.
Thông qua tầm nhìn của thần sứ áo bào đen, nàng nhìn thấy hình ảnh người khác không thể nhìn thấy.
Thương chủ thần chết.
Liệt Dương chủ thần chết.
Một lần chết cả hai đại Chủ thần.
Một khi tin tức này bộc phát, Thần giới sẽ rơi vào hỗn loạn và rung chuyển đến cỡ nào?
Càng thêm quan trọng chính là, nàng biết chuyện mà mình không nên biết có thể gặp nguy hiểm hay không? Có thể liên lụy Hàn phủ hay không?
Cùng lúc đó.
Thiếu nữ áo bào đen chân trần chậm rãi quay về thần điện, gương mặt nở nụ cười thần bí. “Càng lúc càng đặc sắc.”
Nàng cúi đầu, khóe miệng hồng nhuận có chút nhếch lên.
Kết thúc rồi sao?
Lâm Bắc Thần đưa mắt nhìn xung quanh, không phát hiện truyền tống môn màu đỏ xuất hiện.
Sao?
Chẳng lẽ chiến đấu còn chưa kết thúc?
Không phải chứ?
Khi hắn đang nhìn Đông nhìn Tây, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một luồng thần quang màu đỏ sậm.
Lam Chủ Thần đã lâu không gặp chân đạp thần quang xuất hiện bên trong hư không. Lâm Bắc Thần lập tức cảnh giác.
Nương môn này nhìn không giống như người tốt.
Vừa rồi mấy đại Chủ thần đả sinh đả tử, cũng không thấy vị “chấp chính quan” trực luân phiên này đứng ra khuyên can. Là Chủ thần quyền thế tối cao nắm giữ Đại Hoang thần tộc không có khả năng hoàn toàn không biết chuyện gì phát sinh ở đây.
Tuy nhiên, cho dù trong lòng có thành kiến, Lâm Bắc Thần không thể không thừa nhận Lam Chủ Thần là một mỹ nhân.
Thu thủy vi thần ngọc vi cốt.
Phù dung vi hồn băng vi phách.
Thân hình cao ráo, đường cong thướt tha, mái tóc như mây.
Trâm màu vàng gài tóc thể hiện sự quý phái không tỳ vết.
Thần bào màu đen được cắt may vừa vặn, giống như được dán lên người, lại càng tôn lên mị lực kinh người của Lam Chủ Thần.
Bên trong ngũ quan đoan trang, thanh tú của nàng mang theo một chút ngọt ngào. Trong sự nghiêm túc lạnh thấu xương lại có một chút ôn nhu. Sự hoạt bát của thiếu nữ, sự ưu nhã của thiếu phụ dường như tập trung hết lên người nàng.
Khí tức, khí chất khác biệt đều đang thay đổi. Đây là một nữ thần kỳ lạ mà mê người.
Nhất là thân phận địa vị của nàng, nếu có thể chinh phục, lại càng khiến cho nam nhân có cảm giác thành công.
Lâm Bắc Thần hành lễ: “Xin chào Miện hạ.”
Ánh mắt Lam Chủ Thần quét qua Lâm Bắc Thần, khẽ gật đầu, sau đó nhìn Hào Khốc thâm uyên hoang tàn khắp nơi, thở dài một tiếng.
Cũng không biết thở dài vì Hào Khốc thâm uyên bị hủy hay là thở dài vì cái gì khác. Tay áo nàng khẽ vỗ.
Thần quang màu đỏ sậm nhu hòa chiếu lên bầu trời.
Những nơi mà nó đi qua, Hào Khốc thâm uyên giống như thời gian nhanh chóng đảo lưu, chỉ trong mấy chục giây đã khôi phục bình thường, một lần nữa từ bồn địa hóa thành vực sâu hạp cốc, từng khối băng nham cự hình trôi nổi hợp lại thành cầu viễn cổ.
Lâm Bắc Thần âm thầm giơ ngón tay cái lên.
Ngươi là Quan Âm nương nương phục sinh nhân sâm quả thụ sao? Chẳng lẽ Lam Chủ Thần am hiểu trị liệu?
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, Lam Chủ Thần đã lên tiếng: “Chúc mừng ngươi, Kiếm Tiêu Dao, ngươi chính là quán quân giải thi đấu thần tuyển. Dựa theo quy tắc của giải thi đấu, ngươi đã đạt được một bộ chiến kỹ thần linh, một vạn thần thạch ban thưởng cùng với việc tự do lựa chọn gia nhập bất kỳ thần tộc nào. Tuy nhiên, xét thấy ngươi đã là quyến tộc của Kiếm Chi Chủ Quân, muốn gia nhập các Thần tộc khác, ngươi phải từ bỏ Kiếm Chi Chủ Quân.”
Nói đến đây, gương mặt Lam Chủ Thần hiện lên biểu hiện ý vị thâm trường, trực tiếp bổ sung một câu: “Bổn tọa rất thưởng thức ngươi. Nếu ngươi đồng ý, ngươi có thể trực tiếp gia nhập Đại Hoang thần tộc. Bổn tọa sẽ phong ngươi làm đệ nhất thần tướng thần điện.”
Câu nói này, thông qua hình chiếu siêu dẫn tinh thể, truyền vào tai vô số người một cách rõ ràng. Rất nhiều người vì đó mà cảm thấy điên cuồng, trong nháy mắt rơi vào sự ghen tỵ, ước ao.
Có thể có được sự ưu ái của đệ nhất nữ thần Thần giới Lam Chủ Thần, sao lại may mắn đến như thế.
Kiếm Tiêu Dao nhất định sẽ không chút do dự mà đồng ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận