Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2984: Đế Hoàn thái tử

Cảm giác gì?
Đương nhiên là cảm giác về lực lượng.
Lâm Bắc Thần vứt bỏ tạp niệm, bắt đầu thể hội loại cảm giác lực lượng mạnh mẽ cuồn cuộn tuôn trào trong cơ thể mình này.
Tâm niệm khẽ động.
Vù vù.
Hai tiếng kiếm rung rất nhỏ vang lên.
Ánh sáng vàng xẹt qua, cắt ngang hư không.
Lên Bích Lạc, xuống Hoàng Tuyền.
Trong nháy mắt này, Hoàng Tuyền Kiếm và Bích Lạc Kiếm đồng thời hóa thành ánh kiếm, phá vỡ Âm Cực chi lực màu xanh tím khắp trời dựa theo tâm ý của Lâm Bắc Thần, xông tới hướng của Thủy Tổ Dạ Xoa tộc.
“Đoàn"
Thủy Tổ Dạ Xoa tộc hét lớn.
Thân thể cao lớn trực tiếp tung ra một nắm đấm.
Nắm đấm này to như sao trời, điều khiển pháp tắc của Âm Cực vũ trụ.
Leng keng.
Ánh sáng vàng rực rỡ bắn tung tóe.
Bích Lạc Kiếm và Hoàng Tuyền Kiếm bay ngược trở lại.
“Ha ha, Nhân Ma, cho dù ngươi bám vào người con dân của ngươi thì có ích gì? Đạt được thân thể thì chỉ có thể giúp lực lượng của ngươi tăng cường thêm một chút. Hôm nay Trấn Bi đã vỡ, ta sẽ dùng máu tươi của đám con dân này của ngươi để tế cờ viễn chinh của Âm Cực vũ trụ ta Lốc xoáy Âm Cực vũ trụ chi khí lần thứ hai mở rộng. Toàn thân của Thủy Tổ Dạ Xoa tộc từ trong lốc xoáy đi ra.
Thân hình khổng lồ của hắn khiến cho giới tinh trước mắt hắn trở nên bé nhỏ như một quả bóng rổ. Làn da hắn đen như mực, mặt như than đen, đôi mắt đỏ như hằng tinh màu máu, xấu xí vô cùng, nhưng lại tản ra hơi thở vô cùng mạnh mẽ.
Chân thân cấp Thủy Tổ.
Một bàn tay có thể bóp nát sao trời.
Dậm chân một cái có thể đạp vỡ một mảnh ngân hà.
Lâm Bắc Thần phá lên cười.
“Ha ha, con chó tham sống sợ chết nhà ngươi rốt cuộc chịu chui ra khỏi lỗ chó... Trảm!"
Lời còn chưa dứt.
Vèo.
Tiếng kiếm rít chói tai vang lên.
Một ánh sáng vàng chém qua vũ trụ ngân hà.
Lốc xoáy tinh vân màu xanh lá khổng lồ kia trong nháy mắt đã bị ánh kiếm màu vàng này chém vỡ.
Thủy Tổ Dạ Xoa tộc ngẩn ra.
Đây là đang phá hỏng đường lui của ta?
Hắn giật mình trong lòng.
Lúc này, thân hình của Lâm Bắc Thần cũng nhanh chóng to lên.
Trong nháy mắt, trở nên to lớn như người khổng lồ khai thiên tích địa, tuy rằng kích thước còn kém xa Thủy Tổ Dạ Xoa tộc, nhưng viên giới tinh dưới chân này đã hoàn toàn không thể chứa đựng hắn.
Đôi tay hắn ở trong ngân hà túm một cái.
Bích Lạc Kiếm và Hoàng Tuyền Kiếm đã tăng lên kích thước, nháy mắt xuất hiện ở trong bàn tay hắn. Thân kiếm mở rộng, vết rạn màu vàng kim nháy mắt trải rộng thân kiếm, từng vết rạn to rộng như con sông tản ra một loại ánh sáng vàng như chất lỏng, tựa như thật sự có con sông màu vàng kim chảy xiết ào ạt ở sâu trong vết rạn.
Lâm Bắc Thần rót lực lượng cường đại màu vàng kim trong cơ thể vào trong hai thanh kiếm.
Vù vù.
Bích Lạc Kiếm và Hoàng Tuyền Kiếm đồng thời rung động dữ dội.
Chúng nó giống như hai dũng sĩ gấp không chờ nổi muốn đi lên chiến trường, đang phát ra tiếng hò hét và rít gào, hận không thể lập tức uống máu quân giặc.
“Song kiếm của ta đã khao khát chiến đấu không thể nhịn được"
Lâm Bắc Thần đón nhận Thủy Tổ Dạ Xoa tộc to lớn hơn hắn mấy chục lần, chém ra hai kiếm.
Lúc này đây, hắn sử dụng Kiếm Thập Thất.
Ảnh Đột Trảm.
Thân ảnh chợt lóe, làm lơ khoảng cách, làm lơ phòng ngự, trong nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Thủy Tổ Dạ Xoa tộc.
Ánh kiếm lóe sáng.
Keng.
Một đoạn cánh tay mang theo máu tươi màu xanh lá đậm rơi xuống tinh không.
"A.."
Thủy Tổ Dạ Xoa tộc phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
Trong giọng nói của hắn tràn ngập sự khó tin: “Chuyện này không có khả năng, ngươi chẳng qua chỉ là một tia lực lượng mượn dùng thân thể mà thôi, tại sao lại có uy lực lớn như thế? Ngươi...
“Chết"
Kiếm trong tay Lâm Bắc Thần không chút nào dừng lại.
Bởi vì hắn không biết lực lượng mà Đế Hoàng ban cho hắn còn có thể chống đỡ bao lâu.
Cần phải tốc chiến tốc thắng.
Ánh kiếm màu vàng hiện lên.
Trên người Thủy Tổ Dạ Xoa tộc xuất hiện từng vết thương sâu hoắm có thể nhìn thấy xương.
Hắn vừa kinh ngạc vừa sợ hãi.
Nỗi sợ hãi trước kia bị Dương Gian Nhân Ma thống trị và chi phối lần thứ hai tràn ngập toàn thân hắn.
Mặc dù là có ý chí và chiến ý cấp Thủy Tổ, lúc này hắn cũng nhanh chóng sụp đổ dưới ánh kiếm màu vàng kim, xoay người bỏ chạy.
Vù vù.
Tiếng xé gió điếc tai vang lên.
Vô số thần quang màu lục đậm nổ bắn ra từ trên người Thủy Tổ Dạ Xoa tộc.
Thời khắc mấu chốt, hắn vứt bỏ vô số kiện Tổ Khí của bản thân, ý đồ ngăn cản Lâm Bắc Thần, nhằm kéo dài thời gian chạy trốn cho mình.
Đã không có đường lui là lốc xoáy tinh vân, hắn đành phải chạy trốn bằng phương thức giơ chân chạy như điên.
Thân hình khổng lồ bước ra một bước chân tựa như sắp vượt qua vô số phiến tinh vực, tốc độ còn nhanh hơn thần thông Quang Độn của cường giả Đế cấp bình thường rất nhiều.
Máu tươi màu lục đậm rải rác rơi xuống khắp tinh không.
Tựa như biển sao ngân hà.
Mấy giọt máu rơi xuống một viên hằng tinh đang bốc cháy rừng rực, nháy mắt dập tắt “thái dương” của Âm Cực vũ trụ này, biến thành hình cầu màu đen sau đó ầm ầm nổ mạnh tan vỡ!
“Không được chạy.
Lâm Bắc Thần hét lớn: “Đại chiến đến Thái Minh"
Song kiếm trong tay liên tục chém ra, khiến cho Dạ Xoa tộc Tổ Khí bị chém thành bột mịn, sau đó lần thứ hai thi triển Ảnh Đột Trảm.
Vù.
Dưới tác dụng của Đế Hoàng chi lực, cho dù là chiêu thức bình thường cũng có uy lực vô thượng, Lâm Bắc Thần rất mau đã đuổi kịp Thủy Tổ Dạ Xoa tộc.
Thời gian không tới mấy chục hơi thở.
Hắn chém xuống cái đầu của Thủy Tổ Dạ Xoa tộc.
Tí tách nhỏ giọt.
Máu của Thủy Tổ bắn tung tóe khắp Âm Cực vũ trụ ngân hà.
Lâm Bắc Thần xách theo cái đầu của Thủy Tổ Dạ Xoa tộc, cả người tỏa ra ánh sáng vàng, chân đạp hư không, từng bước một đi tới giới tinh.
Trên giới tinh.
Đám người Ngô Thượng Long đang hoài nghi nhân sinh và Lý Trần Duyên đang dần dần thay đổi tín ngưỡng nhìn chăm chú vào thân hình khổng lồ giống như thần minh của Lâm Bắc Thần đang quay trở về, đồng thời thở dài nhẹ nhõm một hơi.
“Không nghĩ tới, lại là hắn...
Ngô Thượng Long như cũ rất là không phục, lải nhải.
"Từ nay về sau, hắn chính là Đế Hoàng Tử.
Lý Trần Duyên tựa hồ là nhớ ra điều gì.
Ngô Thượng Long quay đầu liếc nhìn tên Đế Hoàng liếm cẩu này một cái, nói: “Đế Hoàng Tử cái gì? Ngươi có hiểu lịch sử không? Là Thái Tử chứ?"
1251 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận