Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2197: Cửu Dực Kim Thiền

"Vù - vù - vù.."
Thiền thanh lại lần nữa vang lên, trong trẻo mỹ diệu như hòa âm, khiến cho người ta nghe thấy chẳng những không có cảm giác khó chịu của ngày hè chói chang ngược lại có một loại cảm giác thoải mái dễ chịu bình tâm tĩnh khí.
Lâm Bắc Thần theo thiền thanh tìm kiếm, đi tới hậu viện.
Hắn đẩy cửa viện ra tiến vào. Đám người Tần chủ tế lại bị một cỗ lực lượng vô hình, ngăn cách bên ngoài.
Kiếm Tuyết Vô Danh không tin tà dùng hắc côn nện.
Kết quả bị hất bay, một hơi không thuận suýt chút nữa ngạt chết.
"Các ngươi ở chỗ này chờ ta."
Lâm Bắc Thần để lại một câu, đi đến chỗ sâu phía hậu viện.
Thực lực của hắn hiện tại có thể xưng chỉ cường, cũng không cần quan tâm.
Lâm phủ năm đó thế lớn, là quý tộc đỉnh cấp của đế quốc, bởi vậy hậu viện chiếm diện tích cực lớn, tạo hình lâm viên, thiết kế tinh xảo, cảnh sắc ưu mỹ.
Thuận theo con đường đá vũ hoa của hậu viện, đi qua hành lang khúc khuỷu, đến dưới một cây đại thụ của hậu hoa viên.
Đây là một cây ngô đồng.
Lâm Bắc Thần dung hợp một ít ấn tượng đối với cây này trong trí nhớ.
Theo lời của các hạ nhân trong phủ nói, sau khi hắn sinh ra không lâu, lão cha hời Lâm Cận Nam bỏ ra giá tiền rất lớn, từ nước ngoài vận chuyển đến, cẩn thận vun trồng, chỉ qua thời gian mấy năm, tán cây liền lớn như Hoa Cái, lá cây um tùm, xanh ngắt mạnh mẽ, giống như cổ thụ trăm năm. Cây ngô đồng là một loại thần mộc dân gian trong truyền thuyết, có thể chiêu gọi Thần Hoàng Điều tới, trồng ở trong nhà, ngụ ý con cái trong nhà có thể thành tài.
Lão Lâm đầu một lòng lấy ngụ ý tốt lành này, hi vọng Lâm đại thiếu có thể thành tài, ai mà biết cuối cùng trở thành "Tịnh nhai hổ' khét tiếng.
Thiền thanh, chính là từ trên cây ngô đồng này truyền xuống.
Lâm Bắc Thần đi tới bên dưới, ngửa đầu quan sát.
Nhìn thấy một đám kim sắc tươi nhuận, nhìn thấy lá cây rậm rạp đang lưu chuyển, cực kì bắt mắt. Kia là một con ve trưởng thành lớn chừng bàn tay. Kim Thiền.
Rất ít sinh vật ngoài nữ nhân, có thể khiến cho Lâm Bắc Thần không nhịn được, sợ hãi thán phục trước bút pháp thần kỳ của chúa sáng thế miêu tả ra một cách kinh thế mỹ lệ như vậy. Nhưng Kim Thiền này dường như có thể.
Cánh ve màu vàng kim nhạt, hơi mỏng giống như vô hình, lưng kim sắc, đuôi giáp xác, chân cùng xúc tua, dưới ánh mắt cũng lấp lóe vi quang, một loại sắc thái như mộng ảo.
Âm thanh có thể đột phá lực phong ấn kia, chính là từ trên người của nó truyền ra. Điều càng khiến cho Lâm Bắc Thần kinh hãi chính là, Kim Thiền tản mát ra một loại khí tức nhàn nhạt, không thuộc về thế giới này, là lực lượng mà hắn chưa từng gặp phải.
Thiên ngoại chi vật?
Trong lòng của hắn cảnh giác.
Từ sau khi quen biết mấy tên như Vệ Danh Thần, Thiên công tử, hắn cũng không quá thiện cảm với sinh vật thiên ngoại.
"Ngươi rốt cuộc đã đến rồi"
Kim Thiền vỗ cánh, từ trên nhánh cây bay lên, đến trước mặt Lâm Bắc Thần, cánh ve mỏng manh chấn động cao tần, lưu lại một tầng tàn ảnh kim sắc trong không khí.
"Là ngươi?"
Lâm Bắc Thần trong lòng kinh hãi.
Hắn đã nghe ra âm thanh này. Chính là cái vị đặc sứ Lâm đại nhân của hiệp hội liên minh đế quốc Trung Ương đã giúp hắn rất nhiều. Nếu như tin tức trước khi chết của Ngu Khả Nhi không sai, nàng chính là Lâm Thính Thiền chị ruột của mình.
Nhưng mà, sao nàng lại thật sự biến thành một con Kim Thiền rồi?
"Nghe ra âm thanh của ta sao?"
Kim Thiền lơ lửng giữa không trung, nói: "Đệ đệ thân ái của ta, ngươi dường như cực kỳ kinh ngạc.. thật ra cũng không cần phải vậy, chân thân của ta, chính là một tiểu yêu của Cửu Dực Kim Thiền nhất tộc đến từ Hồng Hoang, thể xác mà người nhìn thấy trước đó, đều là ta hóa thân mà thôi"
Lâm Bắc Thần nuốt một ngụm nước bọt xuống.
Nói như vậy, ban đầu Lâm Bắc Thần thật bị tỷ tỷ ruột kia treo trên xà nhà đánh chết, lại là một con Kim Thiền.
Như vậy vấn đề tới rồi.
Tỷ tỷ là một tiểu yêu, xin hỏi cha ta là thần sao?
Trong lúc nhất thời, mạch suy nghĩ thiên đầu vạn tự hỗn loạn, Lâm Bắc Thần lại không biết nên hỏi cái gì mới tốt. Hắn yên lặng trong thời gian trọn vẹn một chén trà, mới hít sâu một hơi, nói: "Ngươi dùng thiên thanh dẫn ta đến nơi đây, là muốn làm gì?"
Kim Thiền vỗ cánh, nhanh chóng bay một vòng vòng quanh Lâm Bắc Thần, cười hì hì nói: "Xem ra người đã đạt được đại cơ duyên... Đệ đệ, có một số chuyện, phải để người biết, cũng là thời điểm, người đi ra khỏi một phương trời đất đáy giếng này."
"Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?"
Lâm Bắc Thần hỏi.- Nói thật, hắn có chút căng thẳng.
Luôn cảm thấy có đại bí mật kinh thiên gì đó sắp bị để lộ.
Trong rất nhiều bộ phim truyền hình điện ảnh kiếp trước, bình thường khi người ta nói đến bí mật kinh thiên, nói một nửa đều sẽ bị người ta cắt ngang... may mà lần này nhân vật của mình là người nghe.
"Ngươi cần tiến vào Hồng Hoang Thiên Ngoại"
Kim Thiền lơ lửng, vỗ cánh lưu kim, hành văn gãy gọn nói.
"Là bởi vì ta cần thăng cấp sao?"
Lâm Bắc Thần buộc miệng thốt ra hỏi.
Biểu cảm của Kim Thiền cực kỳ nhân tính hóa ngẩn ngơ, nói: "Ngươi nói là thăng cấp thực lực lên sao? Không sai, chí ít cách cảnh giới chân tướng mà người có thể biết được còn kém xa vạn dặm" "Chân tướng gì?"
Lâm Bắc Thần tò mò truy hỏi.
"Chân tướng chính là... Kim Thiền suýt chút nữa buộc miệng nói ra, kịp phản ứng, huyễn hóa ra một cái cánh ve dài hai mét liền quất một trận về phía Lâm Bắc Thần, nói: "Dám lôi kéo lời của ta? Xem ra lần đó treo người trên xà nhà, vẫn là đánh nhę."
1299 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận