Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 2705: Nhân tộc giết tới rồi

Hàn Thượng Hương muốn cưỡng ép thôi động chân khí tái chiến. Nhưng đã không có cách nào đứng thẳng được nữa. Chiến sĩ của đội cận vệ trung tâm, đỡ nàng điên cuồng lùi lại. Còn có người không ngừng xông lên, ý đồ lấy thân huyết nhục ngăn trở tú sĩ trung niên đối diện này, nhưng trong nháy mắt lại bị diệt sát, hóa thành gió tanh mưa máu, chấn cụt tay đứt bay loạn ra ngoài...
Hàn Thượng Hương lòng đang rỉ máu.
Đồng thời, trong lòng của nàng cũng hiện ra một nghi vấn to lớn. Bên trong Hồng Lựu quân đoàn' có một vị chuẩn Tinh Đế tọa trấn, tại sao trước đó thống soái chí cao không thể phát giác chứ? Loại bố trí cấp chiến lược này, đáng lẽ ra không giấu được suy tính của thống soái chí cao mới đúng.
Lo lắng to lớn xông lên đầu. Nếu như không có lời nói của người kế vị, vậy lần này 'Niệm Hương chiến bộ phải toàn quân bị diệt.
Nàng giãy dụa đứng lên, nói: "Bổn soái chặn hậu, tất cả các huynh đệ... Lui lại, mau lui, đây là quân lệnh"
Bại cục đã định.
Nhất định phải bảo tồn những binh sĩ tốt này bên người, chính là bảo tồn sinh lực của Nhân tộc, không thể đều bồi táng ở chỗ này.
"Ha ha ha, không hổ là Tinh Duệ Chi Mâu, chịu một đòn 'Liệt Thiên Thủ' của ta, vẫn còn có thể đứng lên" Tú sĩ trung niên mặt mỉm cười, đạp không mà đến, khí tức kinh khủng phun trào, rất nhiều chiến sĩ của Niệm Hương chiến bộ, liền giống như thiêu đốt sinh mệnh cùng linh hồn, cũng không thể lấn tiến vào hai ba mươi mét trước mặt hắn, hóa thành huyết vụ bột mịn giữa trời.
"Không sai không sai, đối tượng dạy dỗ rất thú vị, ha ha, tiểu nha đầu, ở lại đây đi" Tú sĩ trung niên đưa tay một trảo.
Vĩ lực khủng bố phun trào, trong phạm vi ngàn mét tất cả đều bị dừng lại, bị khí thế cấp chuẩn Tinh Để khóa chặt, không cách nào động đậy, tựa như được thi triển thêm Định Thân Thuật.
Trước mặt Đế cấp, tất cả đều là giun dế. Tay của tú sĩ trung niên, túm vào Hàn Thượng Hương. Mắt thấy đại thế đã định. Đúng lúc này Ầm ầm. Tiếng lôi đình kỳ dị oanh minh, từ phía hai đại doanh của Hồng Yểm thú nhận là Mãnh Ngược, Tứ Cuồng truyền đến. Đó là âm thanh cực kỳ kỳ dị. Giống như một loại hung thú nào đó đến từ Địa Ngục đang gào thét. Ở giữa còn kèm theo một loại giai điệu âm nhạc cực kỳ kì lạ, tựa như một loại lực lượng kỳ lạ có thể khiến cho người ta tăng phúc: "Chân trời mênh mông là tình yêu của ta, núi xanh liên miên dưới chân hoa đang mở.."
Âm thanh này làm sao vang vọng ở trong tinh không, không cách nào giải thích được. Nhưng nó có lực lượng thần bí.
Ngay sau đó, một hồi chuông cảnh báo thúc dục gấp gáp vang lên.
"Có người xông vào doanh trại"
"Nhân tộc giết tới rồi"
Một trận la hét gào thét không dứt bên tai. Nhìn thấy đại quân của Hồng Yểm thú nhân trong nháy mắt đã lâm vào hỗn loạn. Từ xa nhìn lại, dường như có một đạo lợi đao tuyệt thế đỏ trắng giao nhau, giống như lưu tinh lướt qua, xé rách một phương trời đất này một cách vô tình.
Tú sĩ bạch y khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía tiếng sấm nổ truyền đến.
Biến hóa như thế, cũng không thể dẫn động tiếng lòng của hắn. Thực lực cường đại mang cho hắn sự tự tin cao cao tại thượng, thậm chí cũng không xuất thủ tóm Hàn Thượng Hương trước. Hắn hơi cảm ứng, liền trinh tri được, ở nơi xa một đạo lôi đình chi quang đỏ trắng giao nhau, chính là một cường giả cấp Tinh Quân của Nhân tộc.
Cấp Tinh Quân?
Trên mặt của tú sĩ Bạch Y lộ ra vẻ giễu cợt.
"Ha ha, đây chính là cái vị thống soái chí cao danh xưng không gì không làm được mà các ngươi bố trí chặn hậu đây sao?"
Hắn nhìn về phía Hàn Thượng Hương, nói "Một tiểu nhân vật cấp Tinh Quân đột trận?"
Hàn Thượng Hương chỉ cảm thấy khí thế bao phủ toàn thân tiêu tán đi, đã có thể mở miệng nói chuyện. Nhưng nàng không nói gì thêm, mà cũng nhìn về phía đầu nguồn hỗn loạn của trận doanh Thú Nhân. Cấp Tinh Quân sao? Đây là bố trí của đại soái sao? Trong đáy lòng trào dâng lên một tia hi vọng.
Bố trí của đại soái, tuyệt đối không xuất hiện sai lầm.
Lần này, không phải chứ?
Nhưng trong lòng của nàng lại có một chút nghi vấn.
Dựa theo lý giải của nàng, thống soái chí cao dụng binh, rất ít khi xuất hiện loại hiện tượng sau khi khiến phe mình bị tổn thất nặng nề mới lộ ra con át chủ bài như hôm nay, đây không phải là phong cách của hắn.
Không lẽ chỉ là trùng hợp, ngoài ý muốn sao? Nếu như là cái sau, vậy thì toi rồi. Cường giả cấp Tinh Quân của Nhân tộc, tuyệt đối không được vẫn lạc ở bên trong tình thế chắc chắn phải chết như thế này.
Đi.
Đi mau.
Mau rời khỏi nơi này.
Hàn Thượng Hương mở miệng hét lớn, lại không phát ra được thanh âm nào.
Tu sĩ bạch y trên mặt mang theo nụ cười thản nhiên, nhìn nàng: "Không cần phải gấp, hắn đã phát giác được nơi này, muốn qua đây."
ông ầm ầm. Tiếng sấm nổ đinh tai nhức óc nhanh chóng tới gần.
Bạch quang lóe lên.
Chỉ thấy một Chiến Tướng bạch bào, dùng một loại tư thế cưỡi vượt rất kỳ quái, nhẹ nhàng hóa giải tất cả ngăn cản, trong chớp mắt đã đi tới ngoài trăm mét. Chiến Tướng bạch bảo toàn thân bạch y này, trên đầu đội một cái mũ giáp bạch sắc rất là tinh tế thời thượng. Dưới mặt giáp Lưu ly xuyên thấu, mơ hồ có thể nhìn thấy một đôi mắt sáng chói rực rỡ như ánh sao trong đêm tối.
Hàn Thượng Hương vô thức cảm thấy, đôi mắt kia của chủ nhân, nhất định rất trẻ trung.
"Két."
Trong miệng của Chiến Tướng bạch bào phát ra từ mô phỏng âm thanh. Sau đó một động tác tương tự với vùng đuôi, đột nhiên nghiêng nghiêng đứng ở bên ngoài năm mươi mét.
Loại tiếng sấm nổ đinh tai nhức óc kia, nhỏ hơn rất nhiều, nhưng vẫn có thể nghe thấy. Răng rắc.
Mặt nạ lưu ly bị nhấc lên.
1413 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận