Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3089: Từ chối

“Đã mất hết tất cả?"
Hàn Bất Phụ thản nhiên nói: “E là Cụ Phong Thống soái nói sớm quá rồi.
Cụ Phong cười như điên, nói: “Ngươi cũng biết rồi đấy, hiện giờ tinh hệ Thiên Dự của ngươi, giới tinh Bắc Thần của ngươi, đại bản doanh mà ngươi khổ tâm phát triển năm trăm năm qua đã hóa thành một mảnh hoang vu rồi... Ha ha ha, đã mất đi căn cơ, các ngươi chẳng qua chỉ là một đám quân lính tan rã chó nhà có tang mà thôi, làm sao chống đỡ được trước Thánh tộc chúng ta?"
Mặt mày Hàn Bất Phụ biến sắc, đáp: “Điểm neo nhảy vọt dao động thuộc lục đại không gian tại tinh hệ Thiên Dự đều nằm dưới sự kiểm soát của quân Bắc Thần. Còn có phong ấn cấp bậc Thủy tổ, chỉ có thể mở ra từ bên trong, các ngươi căn bản không thể tiến vào được. Nếu bên ngoài tấn công ồ ạt vào, lúc này ta nhất định đã nhận được tin tức rồi"
Cụ Phong Đế bật cười to.
Biểu hiện của Hàn Bất Phụ khiến hắn càng thêm chắc chắn rằng kế hoạch của mình đã thành công.
“Ngươi tự cho là bản thân đã tính toán tường tận tất cả, nhưng lại không tính ra được lòng người"
Cụ Phong Đế nhìn Hàn Bất Phụ, cố gắng nhớ kỹ vị Thống soái quân địch đã đánh bại mình, mỗi một biểu cảm chi tiết của vị tướng bất bại, rồi nói tiếp: “Chiến trận giao phong, ta không bằng ngươi, nhưng tính toán ở trong tối, ngươi không sánh bằng ta. Ta đã sớm biết rằng muốn đánh bại được ngươi thì cần phải dùng mẹo. Ha ha, Hàn Bất Phụ, ngươi làm sao mà biết được, trong quân Bắc Thần của ngươi đâu có bền chắc vững vàng như thép, tất nhiên là đã có người mở điểm neo nhảy vọt cho ta rồi.
Biểu cảm Hàn Bất Phụ càng trở nên ngưng trọng.
“Là kẻ nào?"
Hắn truy hỏi.
Cụ Phong Đế đắc ý cười to, nói: “Là người mà ngươi tín nhiệm nhất, ha ha, ngươi cứ từ từ đoán đi. Ha ha, mỗi một người bên cạnh ngươi đều không thể tin được. Ha ha, có là con gái của ngươi, ngươi làm sao chắc chắn được, nàng mãi mãi sẽ không bao giờ phản bội ngươi?"
Hàn Bất Phụ thất vọng lắc đầu.
Hắn vốn đang diễn trò thôi, muốn mượn miệng Cụ Phong Đế để moi ra “gian tể” trong Quân đoàn Bắc Thần.
Nhưng dựa vào biểu hiện của Cụ Phong Đế thì dù hắn có chết cũng sẽ không nói ra.
“Ngươi thật sự đúng là Thống soái mạnh nhất mà ta từng giao đấu."
Hàn Bất Phụ nhìn Cụ Phong Đế, trả lời hắn: “Nếu là trong quá khứ, có lẽ ngươi thật sự có thể đánh bại được ta. Nhưng bây giờ... Chỉ sợ là ngươi phải thất vọng rồi.
Lời vừa dứt.
Chiếc nhẫn bạc trong tay Hàn Bất Phụ hiện lên một vòng sáng, bên người xuất hiện một vòng tròn Không Gian Chi Môn, chậm rãi mở ra.
“Cánh cửa thần kì” cỡ nhỏ. Ba người đi ra từ bên trong.
Đi đầu là một tuyệt đại vưu vật thân mặc hoàng bào huyết sắc, Lăng Thần “Canh Kim Nữ Hoàng” chưa từng lộ diện từ lúc bắt đầu đại chiến đến nay.
Bên cạnh nàng, Tần chủ tế và Bạch Khâm Vân đứng đó.
Ba nữ tử dung mạo, khí chất hoàn toàn khác biệt nhau, nhưng đều phong hoa tuyệt đại đứng chung với nhau, quả nhiên là phong cảnh tuyệt đẹp rung động lòng người nhất trên chiến trường đầy màu máu tươi này.
Dù là Cụ Phong Đế cũng không thoát khỏi cảm giác kinh diễm hai mắt phát sáng.
Nhưng chỉ chốc lát sau, ánh mắt của hắn lại trở nên ngưng trệ trong chớp mắt.
Bởi vì hắn nhìn thấy, trong bàn tay thon thả trắng nõn như ngọc của Lăng Thần “Canh Kim Nữ Hoàng còn xách theo một cái đầu đang nhỏ máu tươi. Đó chính là “Vụ Tôn” tiến hành đánh lén tinh hệ Thiên Dự, mặt mũi chết không nhắm mắt...
Biểu cảm Cụ Phong Đế lập tức trở nên tràn đầy kinh hãi. Đầu tiên là hắn bị thủ cấp của Vụ Tôn làm cho kinh ngạc.
Sau đó hắn lại xuyên qua “Cánh cửa thần kỳ” cỡ nhỏ kia mà nhìn thấy thấp thoáng bên kia cánh cửa. Đó hình như là bên trong tinh hệ Thiên Dự, toàn quân tập kích thuộc quân đế quốc đã bị diệt toàn quân, một chiến bộ nào đó thuộc Quân đoàn Bắc thần đang quét dọn chiến trường...
Tập kích thất bại rồi.
Hàn Bất Phụ đã đề phòng trước.
Không, không phải bố trí đề phòng mà là bố trí mai phục.
Đám người Vụ Tôn tiến công, có đi không có về, chỉ sợ là không còn ai có thể sống sót thoát khỏi tinh hệ Thiên Du.
“Ta hiểu rồi.."
Trong nháy mắt, Cụ Phong Đế giống như đã già đi không biết bao nhiêu tuổi.
Tinh thần của hắn chỉ trong nháy mắt đã bị cảm giác thất bại to lớn rút đi sạch sẽ.
Hắn nói là hắn đã hiểu rồi, chính là hiểu ra một nghi hoặc khổng lồ trong lòng mình: Quân đoàn Bắc Thần làm sao có thể hoàn thành chuyển tiến tất cả quân đoàn trong nháy mắt. Từ phân tán chuyển sang bao vây, tập trung binh lực mạnh nhất, triển khai vây công đại doanh Cụ Phong.
Là vì có cánh cửa kia.
Cánh cửa phát ra ánh sáng bàng bạc.
Với tu vi, tầm mắt của Cụ Phong Đế, tất nhiên hắn nhìn ra được đó không phải là bí thuật mà Đế giả hay Tân tổ nào có thể thi triển được, cũng không phải là điểm neo truyền tống ẩn.
Mà đó là một loại bí thuật Thiên Dự hoàn toàn mới.
Một loại bí thuật Thiên Dự hoàn toàn mới có thể thực hiện truyền tống với cự ly vượt qua giữa các tinh hệ.
Có thể truyền tống một người, vậy chắc chắn có thể truyền tống cả một đại quân.
Có bí thuật Thiên Dự vượt thời đại thế này, chiến lực của Quân đoàn Bắc Thần chắc chắn đã tăng lên gấp mấy lần. Dưới sự chỉ huy của Hàn Bất Phụ, Quân đoàn Bắc Thần sẽ trở thành địch nhân đáng sợ đối với Thánh tộc.
Đáng tiếc, hắn biết được cũng quá muộn rồi.
“Ta còn có một câu hỏi nữa.
Cụ Phong Đế nhìn Hàn Bất Phụ, nói: “Hàn đại soái, rốt cuộc các ngươi đã công phá đại trận “Thái Cổ Thần Sơn"
của ta thế nào vậy?"
Đây chính là câu đó mà hắn nghĩ mãi cũng không hiểu. Âm thanh tích tắc đó rốt cuộc đại biểu cho thứ gì.
Còn thứ năng lượng gây nổ quái dị kia nữa, đến cả cường giả cấp Đế cũng bị làm trọng thương... Hết lần này đến lần khác, trước khi nổ tung, không hề có một trận pháp nào được triệu hoán, hay dấu hiệu chân khí ngưng tụ nào. Gần hư chỉ trong nháy mắt nó đã gây nên sức công phá hủy diệt.
Điều này đã vượt qua khỏi tầm hiểu biết của hắn.
Chẳng lẽ lại là một loại thiên trận thuật mới toanh vượt thời đại nào đó?
Hàn Bất Phụ lắc đầu, đáp: “Không thể trả lời.
1326 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận