Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 3011: Ngươi cho ta là ai hả? “Tham kiếm đại nhân”

“Chúng thuộc hạ bái kiến đại nhân “Đại nhân.."
Đám đặc vụ vốn bị trọng thương, kiếm ý khủng bố tràn ra từ cơ thể tàn tật của bọn họ, tra tấn, không cách nào động đậy nổi. Lúc này từng người một cũng không biết sức lực đến từ đâu, giãy dụa, vùng lên từ trong vũng máu, quỳ trên đất, cố sức hành lễ.
Xương sọ Trương Uy vỡ vụn, toàn bộ phần đầu cũng đã biến dạng, từ trong miệng mũi mắt đều có máu tươi chảy ra, đứt lìa một cánh tay, toàn thân như bị huyết trì nhuộm đỏ, thương thế nặng nhất.
Lúc này hắn vẫn giãy dụa ngồi dậy, hành lễ với Lâm Bắc Thần. Mặt mày Lâm Bắc Thần như phủ sương giá. Ánh mắt hắn quét qua, mơ hồ đoán được đã xảy ra chuyện gì.
Trước khi rời đi, Lâm Bắc Thần đã để một phân thân Tân tổ ở lại Đặc Pháp Cục khu Thái Kim, nhưng chỉ thị được hạ là giữ vững phạm nhân trong phòng giam, phòng trường hợp cướp ngục, không đề cập đến việc bảo vệ đám người Trương Uy. Thành viên tổ chức khó khăn lắm mới bồi dưỡng được, vậy mà suýt chút nữa bị người ta tàn sát không còn rồi, phân thân kia cũng không thấy xuất hiện viện trợ đâu...
Suýt chút nữa đã tạo thành sai lầm to lớn.
“Đại nhân, chúng ta."
Triệu Thư, Vương Sướng lập tức muốn bẩm báo.
Lâm Bắc Thần khoát tay.
“Không cần nói nữa.
Hắn nhìn về phía Bạch Thiển Tuyết Ánh mắt bình tĩnh, nhưng lại mang uy áp khiến người ta sợ hãi.
“Ngươi là người phương nào? Xưng tên đi?
Lâm Bắc Thần bình tĩnh hỏi.
Bạch Thiển Tuyết vận chuyển công pháo, trong nháy mắt đã loại bỏ sạch sẽ uy hiếp mà ánh mắt Lâm Bắc Thần mang đến, thản nhiên đáp lời: “Quan tòa đặc cấp Chấp Pháp Đình thuộc Thần Thánh Nghị Hội, Bạch Thiển Tuyết. Ta."
“Biết tên là đủ rồi"
Lâm Bắc Thần thẳng thừng ngắt lời của nàng. Hắn trở tay tạo chiêu trong giữa không trung.
Trong đại viện, một gốc cổ thụ mười người ôm không hết trong nháy mắt bị lực lượng vô hình nhổ tận góc. Kiếm quang lập lòe, mảnh gỗ vụn bay tán loạn. Chỉ trong một hơi thở, một cỗ quan tài tạo hình cổ xưa được gọt đẽo hình thành, ầm một tiếng, nặng nề đập bay và trong đại sảnh.
Lâm Bắc Thần cong ngón tay búng đi.
Từng tia từng sợi kiếm khí khắc xuống mặt ngoài quan tài năm chữ. Bạch Thiển Tuyết chi quan.
Lâm Bắc Thần chỉ tay vào cỗ quan tài, thản nhiên hỏi: “Là tự ngươi nằm vào, hay để ta ném ngươi vào?"
Bạch Thiển Tuyết nở nụ cười.
“Ngươi cho ta là ai hả?"
Nàng tự kiềm chế tinh tuyệt tu vi của mình, không hề cảm thấy e ngại với thực lực mà Lâm Bắc Thần vừa thể hiện, trái lại còn khơi dậy lòng háo thắng, ngẩng đầu kiêu ngạo nói: “Ta biết ngươi đã thăng chức lên Phó tổng cục Đặc Pháp Cục, nhưng chắc là ngươi không biết, ý nghĩa của quan tòa đặc cấp tại Chấp Pháp Đình...
Lời còn chưa kịp dứt.
“Ý nghĩa con mẹ ngươi.
Lâm Bắc Thần trực tiếp ra tay.
Một quyền tung ra.
Quyền kình như rồng. Không khí cuồng bạo, hư không như biến thành một vật hữu hình bị chấn động lõm vào.
Bạch Thiển Tuyết cảm giác như nhịp thở ngừng trệ. Trái tim nàng run lên.
Lúc này mới ý thức được chiến lực của một người, thực lực mà nàng vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo hình như đã rơi vào thế hạ phong. Ngay lập tức, lòng háo thắng thiêu đốt điên cuồng, công thể thôi động, bốc phát toàn bộ năng lượng, đánh ra một quyền không còn yếu thế nữa.
Quyền kình màu đỏ sẫm gào thét.
Chân khí hình dạng vân tay quấn quanh cánh tay phải và nắm tay, giống như là Độc Huyết Ma Toàn.
“Xích Triều Phá Ma Toàn"
Bạch Thiển Tuyết thi triển quyền kỹ mạnh nhất.
Cường giả cấp bậc Thủy tổ khai sáng nên chiến kỹ Võ đạo, dưới á lúc của Lâm Bắc Thần, nàng vung tay đánh ra một quyền hoàn mỹ nhất kể từ khi tu luyện đến hiện tại.
Xem như có là một ngôi sao, nàng tin rằng mình cũng có thể một quyền đấm nổ nó.
Ầm.
Quyền và quyền đụng nhau.
Hai quyền kình đáng sợ không thể nào tưởng tượng nổi đang oanh kích từ phía đối diện.
Trong lòng tất cả mọi người đều hiện lên một loại cảm xúc kinh ngạc khó hiểu, cảnh tượng khủng bố mà bọn họ chờ đợi, sau khi kéo dài trọn vẹn ba nhịp thở, bỗng nhiên bộc phát, tiếng ầm ầm đáng sợ rung động màng nhĩ và tâm can của mỗi người.
Năng lượng cường hoành vô song nhấc lên sóng to gió lớn, không có bất kỳ phòng ngự nào, phóng xạ khuếch tán ra xung quanh bốn phương tán hướng.
Cùng một thời gian khi đó. Rắc rắc.
Tiếng gãy xương nhỏ xíu vang lên, âm thanh nhỏ bé không thể nhận ra nổi trong một tràng tiếng năng lượng nổ tung.
Nhưng trong tai Bạch Thiển Tuyết thì như tiếng sấm nổ bên tia.
Một cảm giác đau nhói châm chích mà đã rất lâu rồi chưa trải qua đột nhiên tràn ngập khắp cánh tay phải, mạng lưới thần kinh nửa cơ thể bên phải như muốn nổ tung.
Trên gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ của Bạch Thiển Tuyết hiện lên vẻ khó tin.
Nháy mắt sau đó, nàng nhìn thấy cánh tay phải của mình như hóa thành bông tuyết tung bay. Chớp mắt sau đó đã tan rã tiêu tán, thịt đỏ, xương trắng thành bột mịn, khó mà ngăn nổi quyền kinh khủng bố phát ra từ Lâm Bắc Thần đang vọt đến.
Trong phút chốc, bóng ma tử vong bao phủ lấy vị quan tòa đặc cấp trẻ tuổi nhất từ trước đến nay của Chấp Pháp Đình.
Vào khoảnh khắc khi nỗi tuyệt vọng sinh sôi tràn ngập trong lòng.
“Hừ"
Một tiếng hừ khẽ truyền đến từ sau lưng. Chỉ vỏn vẹn là một luồng sóng âm.
Nhưng đã khiến một đám hủy diệt cả ngân hà của Lâm Bắc Thần tan thành mây khói trong chớp mắt.
Một bàn tay già nua đầy nếp nhăn đặt lên vai phải Bạch Thiển Tuyết, năng lượng bao la như ngân hà rót vào trong cơ thể Bạch Thiển Tuyết, trong nháy mắt khôi phục lại cánh tay phải đã vỡ vụn biến mất kia trở lại như ban đầu.
1219 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận