Lão Nạp Phải Hoàn Tục

Chương 1251: Đánh mất bản thân bi ai

Chương 1251: Đánh mất bản thân bi ai
"Câm miệng! Không cho phép nói xấu Ba Đồ tướng quân!" Một tên binh lính tức giận nói.
Kết quả, tên lính Hồng Ma đang nổi giận mắng mỏ đó đột nhiên rút súng lục ra, đưa tay bắn một phát băng nổ vào đầu tên lính của Ba Đồ! Đồng thời cuồng nhiệt giận dữ hét: "Không ai có thể giả mạo Thánh Ma đại nhân!"
Lập tức có những người khác hưởng ứng theo: "Không sai, không ai có thể giả mạo Thánh Ma đại nhân!"
Tên cuồng nhân thấy vậy, cũng nhảy ra, điên cuồng gào thét: "Vinh quang của Hồng Ma không dung bị làm bẩn, bắt Ba Đồ, cứu Thánh Ma đại nhân! Chín tên áo phản bội Thánh Ma đại nhân, tội không thể tha thứ!"
"Tội không thể tha thứ, bắt Ba Đồ, cứu Thánh Ma đại nhân!" Lập tức có người hô theo.
Tên cuồng nhân tiếp tục hô: "Cầm súng lên, theo ta đi, giết vào trong!"
Nói xong, những người Hồng Ma rút súng liền đi theo.
Tên cuồng nhân thấy thế, khóe miệng hơi nhếch lên, thầm nghĩ: Ba Đồ à Ba Đồ, ngươi nằm mơ cũng không nghĩ tới, kế hoạch thoạt nhìn như thiên y vô phùng của ngươi lại có một sơ hở lớn như vậy! Có lẽ, tương lai ngươi có cách đối phó, nhưng bây giờ, xem ngươi làm sao vượt qua được cửa ải này!
Người của Ba Đồ triệt để trợn tròn mắt, hoàn toàn không biết phải làm gì. . .
Đến khi bọn họ kịp phản ứng thì tên cuồng nhân đã mang theo người Hồng Ma xông về phía phòng hội nghị! Mấy tên thủ vệ ở cổng còn chưa kịp nói gì thì đã bị họng súng chĩa vào miệng, giơ tay lên, rồi sau đó liền thấy tên cuồng nhân một cước đá văng cánh cửa lớn. . .
Rầm!
Cánh cửa lớn đột nhiên bị đá văng, những người áo chín cùng Ba Đồ đang họp bàn bên trong đều ngây người.
Sau đó mấy người ngẩng đầu nhìn về phía cổng, vừa vặn thấy tên cuồng nhân đang vác một khẩu AK47, tay cầm một khẩu súng lục ổ quay cỡ lớn xông vào!
"Tên cuồng nhân! Ngươi muốn làm gì?" Hoàng Y đứng dậy, giận dữ mắng.
Kết quả tên cuồng nhân đưa tay bắn một phát, Hoàng Y kêu thảm một tiếng, một chân bị thương, quỳ trên mặt đất.
Hành động của tên cuồng nhân đã khiến cho người của áo chín cùng Ba Đồ giật nảy mình, đây là muốn tạo phản sao?
Tiếp đó liền nghe tên cuồng nhân hơi ngửa đầu, nói: "Ba Đồ, lăn khỏi ghế Thánh Ma ngay cho ta! Nếu không, đừng trách lão tử cho ngươi một con đường chết!"
Nghe vậy, tim của người áo chín cùng Ba Đồ đều run lên.
Áo Đen đập bàn đứng dậy, tức giận nói: "Tên cuồng nhân, ngươi nói cái gì mê sảng vậy? Thánh Ma đại nhân chính là Thánh Ma đại nhân, ở đâu ra Ba Đồ?"
Tên cuồng nhân ha ha cười nói: "Áo Đen, ngươi thật coi chúng ta là kẻ ngu sao? Ngươi nói hắn là Thánh Ma, không phải Ba Đồ? Vậy ngươi bảo hắn đi ra, cho chúng ta xem thử xem!"
Áo Tím giận dữ nói: "Tên cuồng nhân to gan! Thánh Ma tôn nghiêm, không tiếp xúc với người phàm, đó là quy định! Ngươi lại muốn gặp Thánh Ma? Ngươi nghĩ mình là ai?"
Nghe áo tím nói vậy, những người Hồng Ma khác cũng hơi chùn bước, bọn họ cuồng nhiệt vì tà giáo, quy tắc cũng là một phần cuồng nhiệt đó. Tuân thủ quy tắc cũng là trọng tâm mà Hồng Ma bồi dưỡng. Cho nên khi nhắc đến quy tắc, tất cả mọi người có chút sợ.
Tên cuồng nhân lại xem thường mà nói: "Áo Tím, những điều ngươi nói đều vô ích. Lúc nãy mọi người đã thấy rõ rồi, người sau màn căn bản không phải Thánh Ma đại nhân, mà là Ba Đồ tướng quân! Áo Tím, ngươi nói chuyện quy tắc với ta? Thử hỏi, quy tắc thứ ba của Hồng Ma giáo chúng ta là gì? Dùng sinh mệnh bảo vệ an toàn cho Thánh Ma đại nhân! Bây giờ Thánh Ma đại nhân rất có thể đã bị kẻ xấu thay thế, làm người của Hồng Ma, ngươi bảo ta mặc kệ sao? Ngươi còn có phải là người Hồng Ma không? Hay là, ngươi đã đầu quân cho Ba Đồ?"
Nghe tên cuồng nhân nói vậy, những tín đồ Hồng Ma vốn đang có chút do dự lập tức tiến lên, có người hô lên: "Không sai, chúng ta đã thấy, Thánh Ma chỉ là Ba Đồ giả trang!"
"Muốn để chúng ta tin, thì cho chúng ta nhìn dáng vẻ thật của Thánh Ma!"
"Đúng!"
"Càn rỡ!" Áo Đen đập bàn, uy vọng nhiều năm vẫn làm mọi người kinh hãi.
Ngay lúc Áo Đen sắp lên tiếng thì tấm màn che sau lưng bỗng nhiên xoạt một tiếng, phảng phất bị ai đó xé toạc, lập tức rơi xuống đất!
Mà Ba Đồ đang ngồi trên hoàng vị thì hoảng sợ đưa tay che mặt lại, tránh bị nhận ra.
Nhưng mà, vẫn là chậm, những người mắt tinh lập tức hô: "Quả nhiên là Ba Đồ! Thánh Ma của chúng ta bị hắn giả mạo!"
Áo Đen nghe xong thì thầm nghĩ xong rồi, vội vàng rút súng ra, nhảy lên bàn hô lớn một tiếng: "A!"
Chỉ cảm thấy gáy tê rần, hét thảm một tiếng rồi ngã xuống.
Phương Chính vô tội nhìn tay phải của mình, tặc lưỡi, thầm nói: "Lại thất bại. . ."
Thấy cảnh này, tên cuồng nhân thật sự bó tay rồi, hắn thắc mắc, đại sư y thuật cao siêu như vậy, chẳng lẽ đánh ngất một người cũng không được sao? Không thể nào? Hay là nói, tên này cố ý, chỉ muốn đánh một chút người, thỏa mãn cơn nghiện tay chân?
Phương Chính nhìn ánh mắt hồ nghi của tên cuồng nhân, có chút chột dạ, chắp tay sau lưng, đi sang một bên.
Tên cuồng nhân lập tức thu lại tinh thần, vung súng lên, hét lớn: "Áo Đen, các ngươi là lũ ăn cháo đá bát, Thánh Ma đối với các ngươi ân trọng như núi, các ngươi lại giúp Ba Đồ mưu đồ soán vị! Các huynh đệ, các ngươi nói xem, có thể chấp nhận được không?"
"Không thể!" Một đám người Hồng Ma ngao ngao kêu, phảng phất như từng con trâu đực sắp nổi điên, lúc nào cũng có thể xông lên giẫm chết tất cả mọi người trước mắt!
Bất quá đám trâu đực vẫn chưa hoàn toàn mất kiểm soát, bởi vì vẫn còn tên cuồng nhân ở đó!
Tên cuồng nhân tuy không được coi là người ở tầng quản lý đỉnh cao của Hồng Ma, nhưng lại khá nổi danh ở tầng quản lý trung cấp. Đệ nhất tên điên, đầu óc cực kỳ đơn giản, kẻ côn đồ vô địch. . . Những danh tiếng này tuy không được tốt đẹp cho lắm, nhưng dù sao vẫn hơn so với những kẻ trung tầng không tên tuổi khác. Bây giờ lại là tên cuồng nhân giương cao lá cờ, lật tẩy bộ mặt thật của kẻ giả danh Thánh Ma, lập tức, hắn phảng phất trở thành lãnh tụ mới.
Nhìn đám tín đồ của Hồng Ma, Phương Chính cũng từ đáy lòng thấy bi ai cho những người này.
Từ xưa đến nay, tín ngưỡng luôn là một thanh kiếm sắc bén, một khi bị đâm trúng, sẽ đánh mất bản thân! Cho nên, tín ngưỡng không thể dễ tin, càng không thể đem tín ngưỡng gửi gắm vào ai đó, nếu không có vinh thì cùng vinh, có nhục thì cùng nhục!
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Phương Chính tuy có thần thông, nhưng không hề thu nhân loại làm đồ đệ. Lòng người phức tạp, không giống như loài sóc hay những động vật khác, đơn thuần, dạy gì thì nghe nấy.
Khi lòng người trở nên phức tạp, đến chùa chiền, rất dễ bị vô số cám dỗ làm mê muội bản thân, thật sự say mê vào việc trở thành một đại sư, đi giải đáp thắc mắc cho người khác, làm một cái gọi là đại sư, được người khác cung phụng, tận hưởng sự tôn kính. Hoặc là chìm đắm vào lễ kính Phật không thể tự kiềm chế, coi Phật như tín ngưỡng cả đời của mình, từ đó đánh mất bản thân, trở thành cái bóng của Phật. . .
Mà điều này, trong mắt Phương Chính, chính là lạc lối.
Trong mắt Phương Chính, một cao tăng chân chính, giúp người giải đáp thắc mắc không phải là không tốt, nhưng quá chìm đắm vào đó, tận hưởng niềm vui từ đó thì lại không đúng.
Cao tăng chân chính, phải là người hiểu rõ bản tâm, luôn luôn nhận biết được bản thân, giữ gìn con người thật, không bị ảnh hưởng bởi yếu tố bên ngoài. Một cao tăng, trước hết phải là người có con người thật! Mà không phải là một vị Phật không có bản ngã!
Càng tu hành, càng phải nhìn rõ chính mình, biết rõ điều gì đúng, điều gì sai, thấu suốt trong lòng, không vì thần tượng sụp đổ mà làm hỏng mất linh hồn của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận