Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 90: Chị Em Họ Lên Hot Search


Đạo diễn Tần nghĩ đến chuyện hôm qua Chu Đan Đan còn bảo ông ta thẳng tay cắt cảnh của Diệp Vân Linh sang cho Diệp Vi Vi.
Mẹ kiếp, người này có độc à?
Rất nhanh hashtag # Diệp Vân Linh Diệp Vi Vi Cà chị em họ xông thẳng lên hot search
Thảo luận bên dưới vô cùng đặc sắc. Không ít người qua đường trước đây có ấn tượng không tồi với Diệp Vi
Vi, nhưng sau khi việc này lộ ra, đối với Diệp Vi Vi có ảnh hưởng không nhỏ.
Chủ yếu là fan nhà cô ta trước đây vẫn luôn cắn lấy Diệp Vân Linh tế 7 7 49 lần, thậm chí có khoảng thời gian còn cảm thấy Diệp Vân Linh họ Diệp cũng là cố ý cọ nhiệt của Diệp Vi Vi.
Trong xe buýt, Thư Nhã là người cuối cùng dẫn con trai đến.
Lúc chị ấy vừa tới, Tưởng Mỹ Hàm liền nhịn không được đem tin tức mình mới phát hiện ra nói lại cho chị ấy nghe.
Thư Nhã nghe xong cũng hơi kinh ngạc.
Tất nhiên mọi người trên xe đều tò mò hỏi bọn họ vì sao trước đây lại không công khai.
Diệp Vi Vi vội giải thích: "Tuy rằng chúng tôi là chị em họ nhưng bất quá từ nhỏ đến giờ đã nhiều năm không gặp. Sau này tiến vào giới giải trí thì mới liên lạc lại. Còn chuyện công khai thì đây cũng không phải quan hệ yêu đương gì, cố ý công khai việc này cũng rất kỳ quái."
Mọi người đưa mắt nhìn về phía Diệp Vân Linh, muốn nghe cách cô giải thích.
Diệp Vân Linh khoanh tay trước ngực, không thèm để ý mà nói: "Cô ấy nói thế nào thì thế đó đi."
Diệp Vi Vi: "....."
Mọi người trong xe đều cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, nhưng đương sự đã không muốn nói, các cô cũng không thể bám mãi một hai phải hỏi bằng được.


Sau đó trên xe lâm vào khoảng im lặng hiếm hoi.
Diệp Vi Vi hai tay đặt trên đầu gối, ngón tay cái dùng sức siết lên ngón trỏ, nhưng nếu chỉ nhìn trên mặt thì không thể phát hiện ra tâm tình không tốt của cô ta lúc này.
Xe khởi động rời đi.
Diệp Vi Vi cuối cùng vẫn không thể nhịn xuống nổi, thừa dịp rơi đồ cúi xuống nhặt, lơ đãng quay đầu nhìn về phía Diệp Vân Linh, ánh mắt dò hỏi xem cô có ý gì?


Diệp Vân Linh hơi gật đầu, khoé miệng cười như không cười, không hề có gánh nặng tâm lý mà nhìn lại.
Thật sự cho rằng chuyện hôm qua đạp lên tôi để tính kế, tôi sẽ hào phóng không so đo với cô sao? Chẳng qua là để chờ tới hôm nay mới giáp mặt trả thù cho cô thấy thôi.


Fan của cô ta trước đây chửi bới nguyên chủ, cả đám reo hò ầm ĩ hùa nhau cấu xé cũng chưa từng thấy Diệp Vi Vi đứng ra giải thích nửa câu.


Bây giờ mọi người đều đã biết quan hệ giữa hai người. Cô muốn xem cô ta định tiếp tục xã giao thế nào đây?
Sau khi mọi người đã tới đông đủ, tài xế bắt đầu lái xe đi.


Lần này tập hai của chương trình ghi hình tại thành phố L, tỉnh Vân.


Tỉnh Vân là tỉnh có nhiều đồng bào dân tộc thiểu số nhất Hoa Hạ, nơi đây có rất nhiều truyền thuyết mỹ lệ của các dân tộc.


Các khán giả lúc đầu nghe thấy tập 2 quay ở thành phố L, mọi người đều rất chờ mong cảnh các cục cưng mặc trang phục dân tộc thiểu số, chắc chắn sẽ rất đẹp.
Kết quả xe đi càng lúc càng xa, đừng nói là các khán giả cảm giác không thích hợp, đến các khách mời cũng thấy không đúng lắm.


Tưởng Mỹ Hàm nhìn cây cối rậm rạp ngoài cửa sổ, hỏi: "Tổ tiết mục tính đưa chúng tôi đi vào núi sâu rừng già à?"


Trương Thư Du chỉnh lại quần áo cho con gái rồi hỏi: "Lần này chúng ta ghi hình trong thôn nào thế?"


Thôn trưởng Trương Hi Minh lúc này không ở trong xe, hướng dẫn viên của đại lý du lịch ra vẻ thần bí: "Bí mật. Mọi người đến nơi sẽ biết."
Thư Nhã cười nói: "Nhìn cái kiểu cười này là biết không đơn giản rồi."


Diệp Vân Linh đã đọc qua đoạn cốt truyện này trong tiểu thuyết nên biết tập 2 này ekip chương trình còn chơi lớn hơn nhiều.


Sau khi tới nơi, nhân viên công tác tổ tiết mục còn thần bí phát cho mỗi vị khách quý một cái bịt mắt.


Trong bóng tối, việc ở một nơi lạ lẫm lại càng trở nên đáng sợ.
Không khí này thậm chí ảnh hưởng đến cả khán giả đang xem phát sóng trực tiếp cũng trở nên khẩn trương theo.


Trương Thư Du chà xát hai cánh tay nói: "Sao tôi thấy nhiệt độ càng lúc càng thấp thế nhỉ, hai tay tôi lạnh căm căm rồi này."


So sánh với người lớn cảm thấy bất an, bọn nhỏ ngược lại cảm thấy chẳng sao cả.


Có mấy bạn nhỏ mệt nên ngủ rồi, có mấy đứa mang bịt mắt lên thì lại càng phấn khích, tưởng đang chơi trốn tìm.
Lại ngồi xe thêm mười phút nữa mới dừng lại hẳn.


Các khách mời dưới sự giúp đỡ của nhân viên công tác lần lượt bước xuống xe.

Bạn cần đăng nhập để bình luận