Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 132: Chuyện Giáo Dục Con Cái


Diệp Vân Linh nói thắng: "Bụng cô to như thế, cũng nên giảm một chút đi."
Tưởng Mỹ Hàm lập tức nhìn xuống co mình, còn đứng dậy véo véo sờ sờ: "Béo á? Tôi có béo đâu.
Tôi vẫn luôn giữ dáng lắm đấy."
Dương Diệp chạy tới, vừa nhìn thấy đồ ăn đã nói thắng: "Tôi muốn ăn thịt này."
Diệp Vân Linh nhìn thằng nhóc con vừa tới đã cướp chỗ của Lục Ngữ Nịnh, nói: "Cháu đứng dậy
đi, đó là chỗ của Ngữ Nịnh."
Dương Diệp vốn định mắng chửi lại, tiểu bá vương từ khi sinh ra tới bây giờ đã bao giờ phải chịu
tức giận như vậy, nhưng vừa ngẩng mặt đã thấy Lục Tử Hạo bên cạnh đang nhìn chằm chằm như
hổ rình mồi, cùng với vẻ mặt bất thiện của Diệp Vân Linh..
Nghĩ đến tình cảnh ngày đó đánh nhau, nó liền ngoan ngoãn đứng dậy, yếu ớt hỏi: "Vậy cháu ngồi chỗ nào được ạ?"
Diệp Vân Linh chỉ vào cái ghế trống bên cạnh, nói: "Cháu tự kéo ghế lại đi, lấy thêm một bộ bát đũa nữa."
Lục Ngữ Nịnh rót cho nó một ly đồ uống, nói: "Anh Dương Diệp, anh đừng sợ. Dì Vân chỉ là bề
ngoài nhìn hơi hung dữ thôi, thật ra tốt lắm đấy."
Dương Diệp bưng cái ly lên, đang chuẩn bị uống, lại bị Diệp Vân Linh ngăn lại: "Ngữ Nịnh rót
nước giúp cháu, cháu muốn nói gì không?"
Dương Diệp chớp mắt, trong khoảng thời gian ngắn thế nhưng không biết muốn nói gì.
Diệp Vân Linh lại nói: "Ngữ Nịnh, cháu rót cho cả các bạn khác nữa đi, chia cho các bạn."
Lục Ngữ Nịnh lập tức nhấc cái bình đồ uống kia lên, lấy mấy cái ly dùng một lần, bắt đầu rót cho
từng người một.
Đầu tiên là Hứa Nặc sau khi nhận được đồ uống, hài lòng cười tủm tỉm nói: "Cảm ơn chị Ngữ
Nịnh."
Sau đó Trương Duyệt Hân cũng nói cảm ơn, tiếp theo là Phương Từ cũng dịu dàng: "Cảm ơn em
Ngữ Nịnh."
Đợi Lục Ngữ Nịnh trở lại bàn, Diệp Vân Linh hỏi: "Cháu đã hiểu bây giờ nên nói gì chưa?"
Dương Diệp thật lâu sau mới lúng túng thốt ra được một câu: "Cảm ơn em gái Ngữ Nịnh."
Diệp Vân Linh ra hiệu: "Ăn đi. Nếu muốn ăn cái gì trong nồi thì có thể tự dùng thìa múc. Cẩn thận đừng chạm tay vào nồi là được."
Ở bên kia, Tưởng Mỹ Hàm vẫn còn đang rất ngạc nhiên khi nghe thấy con trai dưới yêu cầu của Diệp Vân Linh nói ra hai chữ 'cảm ơn', nhưng đồng thời cũng có chút vui mừng.

Lại nghe thấy Diệp Vân Linh nói thằng bé tự múc đồ ăn trong nồi, lập tức lo lắng: "Diệp Vân Linh, con trai tôi còn bé như vậy, làm sao mà tự vớt thức ăn được."

Diệp Vân Linh nói: "Ở đây có những đứa còn bé hơn nó, nhưng cô nhìn thử xung quanh xem có con cái nhà ai ra vẻ như con trai cô không?"

Tưởng Mỹ Hàm: "Cô nói chuyện cái kiểu gì thế?"


Diệp Vân Linh: "Tôi cứ nói chuyện như vậy đấy. Có nghe hay không thì tuỳ cô. Nhưng đừng nghĩ con trai mình quá vô dụng, thằng bé 5 tuổi rồi có thể làm được rất nhiều việc."

Lục Tử Hạo lúc này lại nói một câu: "Một tuổi cháu đã có thể tự xúc cơm ăn, hai tuổi tự mình mặc quần áo."
Cũng không biết có phải bị những lời này của Lục Tử Hạo kích thích hay không, Dương Diệp đột nhiên nói: "Con cũng tự làm được."


Nói rồi lập tức đứng lên, cầm muỗng tự mình vớt thức ăn trong nồi.
Trong lúc đó, Tưởng Mỹ Hàm vẫn rất lo lắng sợ con trai bị bỏng, ở bên cạnh căng thẳng quan sát.
Nhưng cuối cùng phát hiện hình như không có chuyện gì xảy ra thật.


Sau đó Lục Ngữ Nịnh lại múc mấy chén đồ ăn đã nhúng, chia cho các tổ khác, thậm chí ngay cả tổ của Tưởng Mỹ Hàm cũng đưa qua.
Tranh chấp nho nhỏ qua đi, bữa tối diễn ra khá suôn sẻ, Diệp Vi Vi có lẽ do còn ảnh hưởng bởi chuyện xảy ra lúc chiều ở chợ nên tâm trạng không được vui vẻ lắm.

Sau bữa tối, mọi người ai nấy lại trở về phòng mình.
Mệt mỏi suốt cả một ngày, ai cũng muốn đi ngủ sớm một chút.
Chỉ có Diệp Vi Vi nằm trên võng là ngủ không được ngon.


Sau khi hoàn thành hai nhiệm vụ do tổ tiết mục sắp xếp vào ngày hôm sau, đến chiều mọi người lại lần nữa tách ra, buổi ghi hình tập hai chính thức kết thúc.

Sau khi nhận lại di động, vừa khởi động máy lên thì lập tức nhận được rất nhiều tin nhắn.
Có tin là của Bạch Hoà gửi, nói về vấn đề công việc, còn một số là từ đồng nghiệp cũ ngửi được mùi cô đang dần được tẩy trắng nên liên lạc lại.
Tất nhiên, còn có tin nhắn của thám tử tư, điều tra được một ít chuyện cũ năm đó.
Diệp Vân Linh nhắn lại: [Tôi ghi hình xong rồi, về đến thành phố H sẽ liên hệ với anh.]

Trở lại thành phố H, đã là lúc đêm khuya.
Diệp Vân Linh sau khi nghỉ ngơi một đêm, sáng hôm sau hẹn gặp thám tử tư.
Bạn cần đăng nhập để bình luận