Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 270: Vì Sao Lục Mặc Lại Đồng Ý Kết Hôn?


"Mẹ vẫn luôn nói là do mẹ vợ thiện lương nên mạng lớn. Thời gian mẹ vợ nằm viện, mẹ thường xuyên tới thăm nom qua lại, dần dần hai người phát hiện họ có khá nhiều điểm chung, rồi trở thành bạn bè. Năm đó em mới 2 tuổi, mẹ kể lúc vừa nhìn thấy em đã thấy rất đáng yêu, còn đùa hai nhà có thể đính hôn từ bé cho hai ta."


"Nói đính hôn từ bé cũng chỉ là người lớn nói đùa, cả hai nhà đều không xem là thật. Một tháng sau, vết thương của mẹ vợ bình phục, mẹ cũng phải về lại thành phố H. Trước khi đi mẹ tặng cho mẹ vợ một món quà. Mẹ vợ lúc ấy không biết là bộ trang sức ngọc lục bảo ba món, chỉ cho là lễ vật bình thường nên nhận lấy. Lúc gần đi mẹ còn để lại một tấm danh thiếp, dặn mẹ vợ có gì khó khăn có thể đến thành phố H tìm bà."


"Tuy nhiên theo tôi được biết, mẹ vợ chưa từng đi thành phố H tìm mẹ, thậm chí cũng chưa từng gọi một cuộc điện thoại nào qua. Tôi đoán với tính cách của mẹ vợ, chuyện cứu người vốn chỉ xuất phát từ lòng tốt, nhưng mẹ lại đưa cho bà ấy bộ trang sức này khiến bà ấy cảm thấy mẹ muốn dùng tiền mua đứt tình cảm, cho nên không vui. Hơn nữa lúc đó Lục gia đang tiến công vào lĩnh vực địa ốc, mẹ hằng ngày đi sớm về khuya, cũng không có thời gian đi thành phố H để giải thích rõ ràng. Hiểu lầm giữa hai người vì thế sinh ra."


Diệp Vân Linh gật đầu, cảm thấy phân tích của Lục Mặc rất phù hợp tình hình lúc đó.

"Tất cả những chuyện này đều là do mẹ kể cho anh à?" Diệp Vân Linh hỏi.

"Cũng không phải tất cả, một nửa là cha mẹ nói, nửa còn lại tôi tự mình suy đoán." Lục Mặc thẳng thắn.

Đây là lần đầu tiên cô nghe được Lục Mặc nói một hơi nhiều lời như vậy, Diệp Vân Linh vỗ vỗ trán: "Giờ anh khoan nói chuyện tiếp, để tôi tiêu hoá thông tin cái đã."
Lượng thông tin này thật sự quá lớn, cô cần phải sắp xếp lại một chút.

Lục Mặc mở chai nước, uống hai ngụm, nhìn Diệp Vân Linh đang lướt tài liệu, hỏi: "Có cần tôi giúp em không?"
Diệp Vân Linh nhấc tay lên, nói: "Đừng nói chuyện."

Lục Mặc cũng thức thời không nói gì nữa.

Một lúc lâu sau, Diệp Vân Linh chỉ vào chính mình, hỏi: "Vậy cho nên, tôi với anh là đính hôn từ nhỏ?"

Lục Mặc mím môi: "Em muốn hiểu như vậy cũng được." Tuỳ rằng chỉ là trưởng bối nói đùa, nhưng sau này lớn lên bọn họ đúng là vì chuyện lúc nhỏ mới kết hôn.

Diệp Vân Linh đột nhiên nhớ tới một chuyện, hỏi tiếp: "Thế trước đây Diệp Vi Vi nói người anh muốn cưới là cô ta? Chuyện đó là sao vậy?"


"Tôi cũng không biết sao cô ta lại có ý nghĩ như vậy. Năm đó sau khi mua lại bộ trang sức kia về, mẹ đã cho người điều tra tình hình nhà em, biết được cha mẹ vợ đã qua đời, còn em đi theo nhà Diệp Xương Thịnh. Lúc đó mẹ còn không yên tâm, đặc biệt phái người xem xét tình huống của em, thấy em sống cũng không tệ lắm, nên không đến làm phiền." Lục Mặc đặt chai nước khoáng sang một bên, nói tiếp: "Đây cũng là chuyện mà mẹ hối hận nhất, chỉ nhìn bề ngoài. Nếu không phải sau đó vô tình biết được hoàn cảnh thật sự của em ở Diệp gia, nói không chừng mẹ mãi mãi chẳng hay biết gì."

"Khi đó em cũng đã gần 20 tuổi, mẹ mới nghĩ ra ý hỏi cưới em về nhà để thuận tiện chăm sóc. Cũng đã phái người hỏi qua suy nghĩ của em, thấy em cũng không phản đối, cho nên chúng ta liền kết hôn."

Diệp Vân Linh có thể hiểu đại khái lý do nguyên chủ đồng ý kết hôn, lúc đó tình cảnh của cô ấy ở Diệp gia nước sôi lửa bỏng, nhất định rất khốn khó. Lúc này lại có người chìa tay ra nguyện ý cứu vớt cô ấy thoát khỏi đó, nguyên chủ tất nhiên sẽ vui vẻ đồng ý.

Diệp Vân Linh hỏi: "Nhưng tôi hơi tò mò, vì sao anh lại đồng ý kết hôn với tôi?"


Vừa rồi nghe lời anh nói, dường như đối với nguyên chủ anh cũng không có tình cảm gì đặc biệt, mà nhìn hình thức ở chung của hai người họ trước đây cũng không thấy có gì vui vẻ.

Lục Mặc đột nhiên do dự không dám nói, anh liếc nhìn Diệp Vân Linh, hơi căng thẳng, sợ nếu anh nói ra chân tướng vì sao năm đó lại cưới cô, sẽ chọc cho Diệp Vân Linh không vui.

Diệp Vân Linh nhìn ra được anh không muốn nói, cũng không quan trọng, nói thẳng: "Anh không muốn nói cũng không sao, tôi chỉ thuận miệng hỏi thế thôi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận