Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 196: Nhật Ký Một Ngày Đi Làm Gian Nan Của Đạo Diễn Tần


Diệp Vân Linh đỡ trán, cố gắng để bản thân bình tĩnh lại, cố nén để không phun châu nhả ngọc mắng chửi người. Dù sao cũng là ngày đầu tiên người ta đến làm khách, tuy rằng vị khách này có vẻ cũng không có ý tốt lành gì.

Trịnh Hiến đứng ở nơi đó vẫn tiếp tục: "Diệp lão sư, em ít hơn chị hai tuổi, em có thể gọi chị là Vân Linh tỷ được không?"

Diệp Vân Linh từ chối thẳng thừng: "Không thể, chúng ta không thân như vậy."

Trịnh Hiến lại ủy khuất, lại tủi thân: "Diệp lão sư, em chỉ muốn làm bạn bè với chị thôi mà, cũng không được ạ? Có phải chị ghét em không?"

Vốn dĩ khuôn mặt của anh ta đã kiểu thánh thiện, trong sáng, ngây thơ, vô tội, giờ lại còn cố ý bày ra biếu cảm tủi thân, ấm ức như thế, người thường nhìn còn thấy đau lòng chứ huống chi là fan hâm mộ.

Ở hậu trường, đạo diễn Tần nhìn một màn này, mí mắt nhảy liên tục, linh cảm có chuyện xấu sắp xảy ra.
Vội vàng hỏi đạo diễn điều hành bên cạnh: "Này, cái cậu Trịnh Hiến này là thế nào đấy? Sao cứ quấn lấy Diệp Vân Linh mãi thế, hai người bọn họ trước kia đã từng tiếp xúc với nhau rồi à?"

Trịnh Hiến này tuy nhìn bề ngoài trông ngoan ngoãn hiền lành, nhưng cũng chỉ lừa được mấy người fan hâm mộ kia thôi, còn đạo diễn Tần đã làm đạo diễn bao nhiêu năm, có mặt tối rách nát nào mà chưa từng thấy qua. Tên này vừa nhìn là biết đến để gây rắc rối cho Diệp Vân Linh.

Đạo diễn điều hành lắc đầu nói: "Chưa từng nghe ai nói. Ông xem dáng vẻ hai người bọn họ, rõ ràng là lần đầu tiên gặp mặt mà. Hai người một người là diễn viên, một người là thần tượng, một nam một nữ, nên cũng không thể có cạnh tranh về tài nguyên được. Theo lý thì không có lý do gì để kết oán cả."

Đạo diễn Tần vỗ trán phát sầu, lúc Trịnh Hiến nói muốn tới tham gia chương trình, ông ta cũng không nghĩ gì nhiều liền đồng ý.

Một là đúng là chương trình đã đi được một nửa, cũng muốn mời khách quý khác tới tham gia để tăng thêm độ thảo luận, hai là Trịnh Hiến đang lúc danh tiếng lên cao còn tự nguyện chịu hạ thù lao tới tham gia một tập, nam nữ phối hợp cũng thú vị hơn.
Ba là bởi vì gia thế, bối cảnh của Trịnh Hiến.

Trịnh Hiến ngoài thân phận là thần tượng ra, còn là con trai của ảnh đế kỳ cựu Trịnh Thành.

Miễn không ảnh hưởng gì đến kế hoạch chung, đồng ý cho người ta mặt mũi cũng chẳng có gì to tát.
Nhưng nhìn tình hình bây giờ, đạo diễn Tần hối hận rồi.

Ông ta không nên để Trịnh Hiến tới đây.


Mà cái cậu Trịnh Hiến này cũng thật là, bao nhiêu người như thế, chọc ai không chọc lại đi chọc Diệp Vân Linh làm gì không biết. Người phụ nữ kia đã không phải người hiền lành gì rồi, nếu chọc cho cô ta nóng nảy lên thì cũng mặc kệ phát sóng trực tiếp hay không phát sóng trực tiếp, cô ta cũng sẽ chơi tất.

Đạo diễn Tần vừa mới lo lắng xong thì nhìn thấy vẻ mặt Diệp Vân Linh đang dần nổi điên lên bằng mắt thường.
Đạo diễn Tần sợ tới mức vội vơ lấy bộ đàm liên lạc với Trương Hi Minh bên kia, yêu cầu anh ta lúc nào cũng phải trong tư thế chuẩn bị sẵn sàng. Một khi có manh mối chiến tranh xảy ra, sẽ lập tức chuyển cảnh phát sóng trực tiếp sang bên chỗ bọn trẻ, sau đó kéo hai người người bọn họ ra.

Lúc này Thư Nhã đang vỗ vai Diệp Vân Linh để cô nguôi bớt tức giận, chị ấy đi đến trước mặt Diệp Vân Linh, đối mặt với Trịnh Hiến cười nói: "Trịnh Hiến, không ngờ đã mấy năm không gặp, cậu cũng đã cao lớn thế này rồi."

Trịnh Hiến tất nhiên là nhớ rõ Thư Nhã, thấy chị ấy mở lời, cũng chỉ có thể trả lời chị ấy trước: "Vâng ạ, đã lâu không gặp Thư Nhã tỷ."

Đôi mắt lại dõi theo Diệp Vân Linh.
"Biết đã lâu không gặp mà nãy giờ không thấy cậu chào hỏi gì tôi, tôi buồn quá đi mất." Thư Nhã hơi xoay người, chặn lại ánh mắt của Trịnh Hiến, tiếp tục nói: "Trịnh lão sư đâu? Dạo này ông ấy đang làm gì thế?"


"Ba em gần đây ở nhà mỗi ngày, không phải luyện thư pháp bút lông thì là uống trà đọc sách." Mắt thấy Diệp Vân Linh chuẩn bị rời đi, Trịnh Hiến cũng mặc kệ không để ý gì nữa, chỉ ném lại một câu: "Thư Nhã lão sư, chị có chuyện gì thì cứ liên hệ trực tiếp với ba em, như vậy sẽ tiện hơn."
Nói xong liền trực tiếp lướt qua Thư Nhã, chạy hai bước đuổi theo Diệp Vân Linh nói thẳng: "Diệp Vân Linh, chúng ta chơi cùng nhau đi."


Bạn cần đăng nhập để bình luận