Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 180: Bất Ngờ Không, Kinh Hỉ Không


[Diệp Vi Vi vốn định dùng cái này để làm khó Diệp Vân Linh, nhưng cuối cùng vai hề lại chính là mình.]

Mà ở hiện trường, Diệp Vân Linh nhìn hành động của Diệp Vi Vi, chỉ thấy chiêu này của cô ta rất thiểu năng. Chẳng lẽ lấy đi một phần hào quang của nữ chính thì chi số thông minh cũng giảm theo?

Cô trợn trắng mắt, kiểu bó tay cạn lời, thậm chí còn không thèm tránh ống kính máy quay.

Dù sao trải qua chuyện hot search hội đấu giá trước đó, cư dân mạng trên weibo đều đã biết quan hệ hai người họ không tốt.

Thư Nhã lịch sự từ chối kem chống nắng của Diệp Vi Vi, bày tỏ mình đã có rồi.

Chưa nói đến chuyện Diệp Vân Linh đã cho các cô trước đó rồi, cho dù không có thì Thư Nhã vẫn sẽ cự tuyệt. Ai bảo cô ấy thân với Diệp Vân Linh hơn chứ.
Cô ấy thích sản phẩm chăm sóc da này, nhưng còn phải xem là của ai đưa nữa.

Mọi người đều biết drama mấy ngày trước của Diệp Vân Linh và Diệp Vi Vi trên Weibo.
Lúc đầu Thư Nhã cũng định vẫn sẽ tương tác với nhau bình thường lúc ghi hình, không muốn làm cho bầu không khí chương trình trở nên xấu hổ.
Không ngờ Diệp Vi Vi vừa tới đã muốn chia bè kéo phái.
Kiểu nhục nhã người khác một cách trắng trợn, thô bạo thế này đương nhiên Thư Nhã sẽ không làm đồng loã.

Suy nghĩ của Trương Thư Du cũng giống Thư Nhã.
Còn Tưởng Mỹ Hàm bên kia thì chỉ cần Diệp Vi Vi tới gần là đã sợ đến mức tim đập chân run, cố gắng tỏ ra bình tĩnh để nói ra lời từ chối.


Nói đùa hả, đồ mà Diệp Vi Vi tặng thì dù có quý cỡ nào cô ta cũng không dám động vào, ai mà biết có âm mưu gì không.

Diệp Vi Vi cầm ba lọ kem chống nắng đưa mà không ai nhận, vừa xấu hổ vừa cảm thấy kinh ngạc.
Đây chính là kem chống nắng của nhãn hiệu Tal đó, vậy mà mấy người này không một ai động lòng ư?

Đúng lúc này, Lục Ngữ Nịnh dưới sự giúp đỡ của anh trai cũng đã bôi gần xong, ngẩng đầu lên vừa vặn nhìn thấy lọ kem chống nắng trong tay Diệp Vi Vi.

Trên khuôn mặt non nớt nở một nụ cười ngây thơ, cô bé nói: "Cái này hình như là của nhà chúng cháu làm. Ba nói là do ông nội nghiên cứu ra để bà nội dùng."



Đại khái là cũng sợ mình nhớ nhầm, nên còn cẩn thận ngẩng đầu lên hỏi lại anh trai: "Anh, cái này là của nhà chúng ta đúng không?"

Lục Tử Hạo, người nãy giờ tập trung thoa kem chống nắng cho em gái cuối cùng cũng xong, ngẩng đầu lên, biểu cảm thờ ơ trả lời: "Đúng rồi."
Mọi người: ".........."

Diệp Vi Vi: ".........."

[Phụt, đây có phải là đả kích chí mạng, knock out trong truyền thuyết không?]
Diệp Vi Vi nhìn kem chống nắng trong tay mình, nụ cười hơi lúng túng, nhìn về phía Lục Ngữ Nịnh nói: "Trẻ con thì không được nói dối."

Lục Ngữ Ninh chu chu môi, có chút tủi thân ấm ức: "Cháu không có nói dối."
Diệp Vi Vi nói: "Thương hiệu này của nước ngoài sản xuất, trong nước còn chẳng có hàng. Làm sao lại của nhà các cháu được?"

Nếu thật sự cái thương hiệu này thuộc sở hữu của tập đoàn Lục thị, thì những hành động trước đó của Diệp Vi Vi sẽ trở thành một trò cười.
Mà Diệp Vi Vi cũng không cho rằng đây là nhãn hiệu của Lục thị, một đứa bé như Lục Ngữ Nịnh thì biết cái gì, có khi là nhớ nhầm cũng nên.

Cái thương hiệu này đầu tiên là nổi tiếng trong giới minh tinh, phu nhân nước ngoài, sau đó mới truyền tới quốc nội.
Bất quá ở nước ngoài hầu hết mọi người cũng không mua được, chứ đừng nói là ở trong nước, vì thế còn có câu "một lọ khó cầu."


Lục Ngữ Nịnh không hiểu lắm về những chuyện này, cô bé chỉ biết là mình không nói dối, hiện tại bị người khác nghi ngờ, chất vấn trực diện, trong lòng cảm thấy uỷ khuất, hốc mắt hơi đỏ lên, nhỏ giọng: "Cháu thật sự không nói dối."

Diệp Vi Vi thấy vậy, vội vàng nói: "Cháu đừng khóc, dì Vi cũng chưa nói gì mà. Nếu cháu nói cháu không nói dối vậy thì không nói dối, dì Vi tin cháu là được chứ gì?"

Lục Ngữ Nịnh nghe câu này xong thì lại càng uỷ khuất hơn, vành mắt đỏ hoe, nước mắt cũng sắp không kìm được.

Mặc dù cô bé còn nhỏ, không thể hiểu được ý tứ sâu xa, nhưng lời Diệp Vi Vi nói làm cho cô bé cảm thấy nghi ngờ vào bản thân, cái này cô bé vẫn cảm nhận được.


Bạn cần đăng nhập để bình luận