Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 194: Diệp Vân Linh Toàn Năng


Dáng vẻ này của cô bé chọc cho cư dân mạng cười muốn điên rồi, không hổ là tiểu mê trai.

Trương Hi Minh lại giới thiệu với mọi người về một số thành tích của Trịnh Hiến.

Diệp Vân Linh đứng ở đó nghe Trương Hi Minh giới thiệu, trong lòng lại nghi hoặc, sao Trịnh Hiến lại xuất hiện sớm thế này nhỉ.
Là một cuốn tiểu thuyết nữ chủ, sao có thể thiếu được tập đoàn nam phụ yêu thương nữ chính, một lòng bảo vệ nữ chính.
Trịnh Hiến chính là một trong số đó.

Ngoài việc là một thần tượng nổi tiếng trong mắt mọi người, Trịnh Hiến còn có một thân phận khác, đó là con trai của ảnh đế gạo cội Trịnh Thành.

*Ảnh đế: là diễn viên được trao giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất phim điện ảnh trong các lễ trao giải, liên hoan phim nổi tiếng vd: LHP Oscar, LHP Venice, giải Kim Mã....
Chẳng qua từ khi mới gia nhập giới giải trí, cậu ta chưa bao giờ đề cập tới chuyện gia đình mình, mãi đến sau này xảy ra một việc, Trịnh Thành phải ra mặt bảo vệ con trai thì mọi người mới biết được hóa ra Trịnh Hiến còn có tầng thân phận này nữa.

Bất quá trong nguyên tác, Trịnh Hiến không tham gia 'Mẹ ơi cố lên', chẳng lẽ là cô nhớ nhầm?

Diệp Vân Linh gọi hệ thống, cố ý tra xét lại cốt truyện.
Hệ thống nhanh chóng rà soát lại, trả lời: [Đúng là trong nguyên tác không có đoạn này. Trịnh Hiến xuất hiện ở giai đoạn sau, phần gần cuối truyện. Khi đó Tưởng Đình Sâm đã qua đời ngoài ý muốn, Diệp Vi Vi bị đông đảo thân thích bao vây tấn công. Lúc này Trịnh Hiến xuất hiện giải vây, sau đó còn nhiều lần giúp đỡ cô ta.]

Có thể nói sở dĩ nữ chính nguyên tác Diệp Vi Vi có thể thuận lợi nuôi nấng tiểu nam chính dưới tình huống bị nhiều họ hàng thân thích bao vây như vậy, phân nhiều cũng là nhờ những người đàn ông yêu thâm cô ta đã ra không ít lực.

Cốt truyện của tiểu thuyết giờ mới chỉ đến nửa đầu, Tưởng Đình Sâm vẫn còn đang sống khoẻ mạnh, sao thằng nhóc này đã nhảy ra tìm cảm giác tồn tại rồi?

Chẳng lẽ cậu ta muốn nhân cơ hội theo đuổi Diệp Vi Vi?
Ý nghĩ này vừa nảy ra thì chợt thấy Trịnh Hiến nhìn thẳng về phía cô, còn hơi mỉm cười.

Diệp Vân Linh: "........."

Sau khi giới thiệu Trịnh Hiến xong, thôn trưởng bắt đầu tuyên bố hoạt động trò chơi tiếp theo.

Có rất nhiều hoạt động có thể tham gia: lái mô tô nước trên biển, flyboarding, lướt sóng, bắn cung, lướt ván diều...v...v. Tổng cộng mười trò chơi, đây cũng là các hạng mục du lịch tiêu biểu của thành phố ven biển này.
Dựa theo quy định thôn trưởng tuyên bố, chỉ cần mỗi người chơi tham gia ba hoạt động trở lên, là có thể xem như hoàn thành nhiệm vụ.

Mỗi khi hoàn thành xong một hoạt động, người phụ trách ở đó sẽ thắt một chiếc vòng đặc trưng riêng của khu vực cho khách mời.
Trương Hi Minh còn cho nhân viên công tác bê lên một tấm bảng lớn, trên đó có dán ảnh chụp của mỗi hoạt động, để mọi người có thể tham khảo trực quan.

Giới thiệu xong xuôi, Trương Hi Minh để bọn trẻ đi chơi cùng nhân viên công tác ở nơi khác.

Không có trẻ em, người lớn có thể tự do lựa chọn hoạt động mà mình muốn tham gia.
Diệp Vân Linh đứng trước tấm bảng lớn, vuốt cằm suy nghĩ xem nên chơi cái nào.


Có rất nhiều hoạt động, trong đó có nhiều cái cô đã từng chơi qua rồi.

Cô không định chơi mô tô nước trên biển. Ký ức người truy ta đuổi với đám tang thi trên biển trước kia vẫn còn khắc sâu, lái mô tô nước đột phá vòng vây của một đám thuỷ tang thi phi ra ngoài, loại chuyện này cô đã trải qua rất nhiều lần rồi, nên không còn thấy hứng thú nữa.
Bắn cung lại càng không có hứng thú. Hồi mới đầu khi cô còn chưa mạnh, kỹ năng thường dùng chính là bắn cung tầm xa. Từ không thành thạo lúc đầu cho đến trở thành thiện xạ lúc sau, đã không còn cảm giác khiêu chiến gì nữa.

Lướt sóng cũng không muốn chơi, trong thời kỳ mạt thế thường hay xảy ra thiên tai, vì để có thể sống sót tốt hơn, vì sinh tử tồn vong của bản thân mà cô đã cố hết sức mình để học xong kỹ năng lướt sóng.

Flyboarding càng không định chơi, rốt cuộc trò này là dùng thiết bị để nâng người lên không trung độ cao khoảng 10 mét, kém xa bộ cánh trang bị của cô trước đây.

Ôi, nghĩ như vậy mới thấy, cô ở mạt thế mười năm đã học xong cả mớ kỹ năng lung tung tối loạn rồi.

Trước đây cô cũng không cảm thấy bản thân lợi hại gì, nhưng sau khi sống ở mạt thế mười năm, cô đã học được rất nhiều kỹ năng để trốn thoát.

Bạn cần đăng nhập để bình luận