Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 335: Máu Lạnh


"Em muốn đóng vai nữ chính bộ phim, em tìm anh đề hỗ trợ đầu tư, bao nhiêu năm qua em đã từng mở miệng cầu xin anh giúp đỡ bao giờ chưa? Kết quả lần đầu tiên mở miệng đã bị anh từ chối phũ phàng. Em không còn cách nào nữa mới phải đem du thuyền đi thế chấp. Lúc ấy em chi nghĩ, chờ em quay xong phim điện ảnh, lại qua một thời gian nữa cộng đồng mạng đã quên chuyện của em rồi thì em sẽ lập tức liều mạng nhận hết các công việc để kiếm tiền chuộc lại du thuyền."

Liên tục một tràng, Diệp Vi Vi có thể nói là lúc khóc lúc than, nói đến chỗ nào xúc động thì nước mắt sẽ giống như chuỗi ngọc trai bị cắt đứt mà rơi xuống như mưa.
Trong lời nói cũng toát ra vẻ khổ sở, bi thương.


Tưởng Đình Sâm bị cô ta nói cho một trận như vậy cũng cảm thấy bản thân trước đây hơi quá đáng.
Anh ta liền tiến lên hai bước, đặt tay lên vai Diệp Vi Vi, vỗ nhẹ an ủi: “Anh xin lỗi, công ty đợt vừa rồi thật sự là bận quá, đúng là có hơi vô tâm với em. Nhưng cho dù thế nào đi nữa, có việc gì thì em cũng nên thương lượng với anh, cũng không nên tự tiện đem du thuyền đi thế chấp. Em làm thế này bảo anh phải ăn nói với cha thế nào đây?"

Diệp Vi Vi ngẩng đầu lên, gương mặt thanh thuần dính đầy nước mắt như hoa lê trong mưa, nói: “Anh yên tâm đi, em không giành được vai nữ chính phim nên số tiền kia vẫn còn nguyên. Ngày mai là thứ bảy, chờ tới thứ hai em sẽ lên ngân hàng, đem chiếc du thuyền kia chuộc về. Bất quá em bây giờ có thể nói là không một xu dính túi, cho nên tiền lãi mấy ngày này và phí thủ tục đành phiền anh thanh toán giúp.”




Nói xong biếu cảm có chút lạnh nhạt, gạt tay Tưởng Đình Sâm đặt trên vai xuống, nói: "Với cả làm phiền anh hôm nay ngủ ở phòng khách, em hơi đau đầu, muốn yên tĩnh một mình."

Nghe cô ta nói sẽ chuộc du thuyền về, Tưởng Đình Sâm há miệng thở đốc, muốn nói cái gì đó nhưng cuối cùng vẫn không nói lời nào, đi về phía cửa.

"Đình Sâm?" Tưởng Đình Sâm vừa đi đến cửa, Diệp Vi Vi đột nhiên gọi anh ta, hỏi: "Anh có còn yêu em không?"
Tưởng Đình Sâm sửng sốt, nếu là trước đây anh ta nhất định sẽ không chút do dự trả lời là ‘ yêu ’.
Nhưng hôm nay anh ta lại ngần ngừ hai giây rồi mới đáp: "Tất nhiên.”

Diệp Vi Vi nói: “Là phụ nữ, một người đàn ông có yêu mình hay không, em vẫn có thể cảm nhận được rất rõ ràng.”


"Người ta thường nói vợ chồng sống chung với nhau lâu rồi thì sẽ chán. Không ngờ chúng ta mới kết hôn được hai năm, đã tới bước này nhanh như vậy.” Cảm xúc Diệp Vi Vi rất suy sụp, thanh âm mang theo vài phần khó chịu mà nói: “Nếu anh muốn ly hôn với em thì em cũng có thể đồng ý.”

Lúc nói đến câu sau, Diệp Vi Vi tạm dừng khoảng hai giây, có chút nghẹn ngào.

Tưởng Đình Sâm muốn nói cái gì đó, nhưng cuối cùng vẫn rời khỏi phòng mà không nói năng gì.

Anh ta vừa đi, biểu cảm khổ sở trên mặt Diệp Vi Vi trong nháy mắt liền biến mất, lộ ra vẻ lạnh nhạt.


Tưởng Đình Sâm còn máu lạnh hơn so với những gì cô ta tưởng tượng, vừa rồi cô ta lấy lui làm tiến nói ra những lời này, tuy trên mặt anh ta cũng có chút áy náy nhưng lại không phải hoàn toàn mềm lòng. Mà những áy náy đó của anh ta lại có thể kéo dài được bao lâu?

Ban đầu Diệp Vi Vi còn nghĩ phải cố gắng níu kéo tình cảm, tiếp tục chung sống với Tưởng Đình Sâm, nhưng bây giờ xem ra một người đàn ông trong tim không có mình nữa thì còn không bằng đã chết đi.


Dựa theo chuyện xảy ra kiếp trước, nhiều nhất là hai tháng nữa, Tưởng Đình Sâm sẽ chết bất đắc kỳ tử.

Trước kia còn nghĩ tới chuyện cứu anh ta, giúp anh ta tránh được bi kịch của kiếp trước, bây giờ không cần thiết nữa.


Ngược lại cô ta phải tận dụng khoảng thời gian này đào thêm một chút tiền từ nhà họ Tưởng. Nhất định cô ta sẽ không ngu ngốc giống như kiếp trước, sau khi Tưởng Đình Sâm qua đời ở lại cho một đám họ hàng nhà họ Tưởng bức bách, thậm chí đuổi cả cô ta và Phương Từ ra khỏi nhà.
Kiếp này cô ta chỉ muốn sống tốt cuộc đời mình.



Mặt trời lên cao.

Diệp Xương Thịnh còn chưa tỉnh ngủ thì đã bị tiếng ồn ào dưới lầu đánh thức.

Hà Xuân Hoa còn đang mơ ngủ, nghe thấy tiếng ồn ào, lẩm bẩm: “Mấy người giúp việc này làm cái gì mà dưới lầu ồn ào như vậy, có còn muốn làm nữa không đây. Lão Diệp, ông đi xem xem."


Bạn cần đăng nhập để bình luận