Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 352: Mẹ Nào Con Nấy


Bạch Hòa: "Biện pháp tốt nhất bây giờ chính là em đừng ra mặt. Em trốn đi, lấy lý do không biết gì cả, cho dù cộng đồng mạng có tin hay không cũng mặc kệ. Kể cả có xảy ra chuyện gì thật thì ít nhất cũng không liên quan gì tới em. Cùng lắm là bị chỉ trích trong thời gian này mà thôi. Nhưng nếu em mà đi thì có chuyện gì em cũng sẽ phải chịu trách nhiệm."

Diệp Vân Linh hỏi: "Nếu em không đi, bọn họ nhảy lầu thật, em có thể chỉ lo thân mình được sao?"

Bạch Hòa trả lời: "Không thể." Cho dù đúng là chuyện này không liên quan gì đến Diệp Vân Linh thì cư dân mạng cũng sẽ không nghĩ như vậy, bọn họ vẫn sẽ cho rằng Diệp Vân Linh chính là hung thủ hại chết đối phương, nhưng ít ra còn đỡ hơn so với việc cô chạy đến hiện trường rồi mấy người kia nhảy xuống.


Diệp Vân Linh: "Nếu chị cũng không có cách nào thì không bằng nghe thử suy nghĩ của em một chút nhé?"
Bạch Hoà hỏi: "Em có biện pháp gì à?" Đây gần như là một thế cờ chết.
Diệp Vân Linh mỉm cười: "Có, nhưng dùng được hay không thì phải thử xem mới biết được."
Ngày đó, sau khi bị Diệp Vân Linh dạy dỗ một trận xong Trịnh Lị Lị vẫn luôn nung nấu suy nghĩ làm cách nào để bắt Diệp Vân Linh phải trả giá thật đắt.
Chuyện bình thường nhất định không đả động được đến cô. Cuối cùng mấy người bọn họ thương lượng với nhau rồi nghĩ ra một cách: đó là lợi dụng sức ảnh hưởng của hình thức phát sóng trực tiếp, lấy chuyện tự sát để bắt cô ra mặt.
Mấy người bọn họ đứng trên mép sân thượng, nhìn xuống độ cao 60, 70 mét mà bủn rủn tay chân.
Bọn họ đỡ lấy nhau, tim đập thình thịch, không phải không sợ, nhưng trong lòng mang quyết tâm vì thần tượng của mình mà vinh nhục nên cố gắng chống đỡ.
Cảnh sát vẫn thay phiên nhau thuyết phục mấy cô gái, dùng lý, dùng tình, dùng cả tình cảm gia đình, tình hữu nghị bạn bè để hy vọng bọn họ có thể suy nghĩ lại.
Trong số đó có một nữ sinh đã hơi do dự, đặc biệt là khi nhìn thấy cha mẹ mình đến đây, dáng vẻ vừa hớt hải chạy tới vừa khóc đó làm cô ta muốn đi xuống ngay, nhưng lại bị Trịnh Lị Lị ngăn lại.

Trịnh Lị Lị nhỏ giọng nói: "Sao cậu có thể đi xuống vào lúc này? Chúng ta không phải thực sự muốn nhảy xuống mà chỉ giả vờ để ép Diệp Vân Linh xuất hiện thôi. Cậu đừng quên mục đích của chúng ta. Chị Vi Vi vẫn đang chờ chúng ta tới cứu. Nếu bây giờ chúng ta cũng từ bỏ, thì còn ai có thể đứng ra lấy lại công bằng cho chị ấy đây."
Sau khi "được" Trịnh Lị Lị khuyên bảo, nữ sinh vừa muốn bỏ cuộc kia lại lập tức vững tâm trở lại, cảm thấy mình không thể cứ thế mà bỏ đi được.

Trịnh Lị Lị lại tiếp tục thêm mắm dặm muối: "Tớ biết nhìn thấy ba mẹ đau khổ, cậu nhất định là rất khó chịu. Nhưng chúng ta đã đi được đến bước này rồi, không thể lùi lại được nữa. Dù sao chúng ta cũng đâu có nhảy thật đâu, cùng lắm thì ba mẹ chỉ thương tâm khổ sở một lúc thôi. Xong việc cậu vẫn bình an là được mà."

Thôi Nghệ đã bị thuyết phục như vậy, lại nghĩ đến chuyện hai ngày trước ở trước cửa phim trường, lập tức ý chí kiên định trở lại, tiếp tục bày ra dáng vẻ kiên cường, kiêu ngạo.

Sau đó bất kể người khác có thuyết phục thế nào thì năm người họ vẫn quyết tâm phải dùng chiêu này để đe doạ Diệp Vân Linh.
Và sự thật đã chứng minh, biện pháp này của bọn họ có hiệu quả. Lúc phát sóng trực tiếp gần được một tiếng thì Diệp Vân Linh xuất hiện trong bộ đồ thể thao màu đen.

Hai tay đút vào túi áo khoác, trông giống như một ông già đang đi dạo phố phường.
Cô vừa đến, phụ huynh mấy cô gái trên sân thượng lập tức nhào tới trước mặt cô, nước mắt rơi xuống như mưa, hy vọng Diệp Vân Linh có thể khuyên nhủ con cái bọn họ.

Cảnh sát vội vàng ngăn mấy người nhào tới lại, nói: "Mọi người bình tĩnh một chút, cứ như vậy sẽ không giải quyết được vấn đề."
"Sao chúng tôi có thể bình tĩnh được chứ, nói thì hay lắm, đứng trên đó có phải con cái nhà anh đâu mà biết." Một phụ huynh trong số đó kích động đáp trả lại cảnh sát, sau đó còn hơi tức giận nhìn về phía Diệp Vân Linh nói: "Diệp Vân Linh, tôi không quan tâm cô là ai. Tôi chỉ muốn con gái của tôi bình an vô sự, việc này là do cô gây ra, cô nhất định phải khiến con gái tôi an toàn xuống dưới."

Bạn cần đăng nhập để bình luận