Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 434: Gọi Cho Tra Nam



Thư Nhã cố nén cười hỏi: "Vậy sao bây giờ lại nói ra? Để cậu ta tiết kiệm nhiều hơn rồi cuối cùng một lưới bắt gọn không phải hay hơn à?”

"Bởi vì hai tháng nay dưới gầm giường không có thêm két sắt nhỏ nào nữa, em đoán anh ấy đã thay đổi chỗ giấu tiền rồi." Trương Thư Du nhìn Chu Giác rồi nói: "Không sao, em cũng sẽ tìm thấy thôi."

Chu Giác sợ tới mức giật mình, bắt đầu làm nũng: "Chị ơi, em không giấu ở chỗ khác nữa, thật sự đấy.”

Chu Giác vốn lớn hơn Trương Thư Du 6 tuổi, bình thường khi hai người bí mật tình thú thường gọi chị ơi, nhất là khi Chu Giác làm nũng Trương Thư Du gần như không có sức chống cự khi được gọi là chị.

Nhưng hiển nhiên lần này không được, Trương Thư Du vẫn kiên quyết lắc đầu.
Cuối cùng, Chu Giác không còn lựa chọn nào khác ngoài việc viết mã số của két sắt ra một tờ giấy rồi đưa cho Trương Thư Du.

Trương Thư Du vẻ mặt mỹ mãn.


Chu Giác thì nội tâm đang rỉ máu, anh ta đã tích cóp tiền riêng lâu như vậy, cuối cùng lại bị hủy hoại chỉ trong một trò chơi.

Anh ta cảm thấy rất buồn.

Lập tức nhào vào lòng của Dương Minh Trạch bên cạnh, khóc lóc: “Tiền của tôi không còn nữa, tất cả đều không còn nữa rồi.”
Dương Minh Trạch vỗ đầu bạn an ủi: “Ừ, hiểu, cùng phận đàn ông, tôi hiểu cả mà.”
[Ha ha ha ha ha ha ha CMN chứ cười muốn nội thương với hai ông này.]

[Xin lỗi, nhưng tôi lỡ cười rồi, phận đàn ông mới chết chứ. Ha ha ha.]
[Ha ha ha ha ha ha, xong rồi, cười xong lần này mười năm công đức không còn.]

[Mặc dù nhìn Chu Giác rất đáng thương nhưng tôi vẫn muốn cười hơn. Nước mắt đàn ông ha ha ha ha ha.]
[Trời ạ, tôi cũng vừa mới nhìn thử dưới gầm giường nhà tôi một chút, vậy mà tìm thấy tiền thật, lão chồng chết tiệt giấu 3000 tệ dưới đó.]

[Chị em lầu trên nói thật không đấy? Tôi phải phi vội về nhà lật lên xem mới được.]
[Chuyện này đã chứng minh một điều, giấu quỹ đen dưới gầm giường không ổn.]

[Chết mẹ, tôi cũng giấu quỹ đen dưới gầm giường, phải mau về nhà xem có còn không.]
Bây giờ quyền chủ động tới lượt Chu Giác, mọi người đều cho rằng anh ta sẽ chĩa súng người khác, không ngờ Chu Giác lại nhìn thẳng vào Trương Thư Du, nói: "Chị, em muốn hỏi chị, chị chọn thật lòng hay mạo hiểm?”

[Ha ha ha ha ha ha, đây là định báo thù đấy à?]


[Tưởng là chó sữa nhỏ, không ngờ lại là chó sói nha.]

[Hay rồi, hay rồi.]


Trương Thư Du suy nghĩ một lúc, thật lòng không dễ nói, cũng không biết sẽ hỏi cái gì, nếu chọn mạo hiểm thì anh cũng không dám làm bậy, trả lời: "Chọn mạo hiểm."

Chu Giác làm động tác "Ok", xem ra mục đích ban đầu của anh ta vốn đã ở đây.

Điều này khiến cho Trương Thư Du có dự cảm không lành.
Chu Giác: "Đem bí mật mà vừa nãy chị nói ra, báo cho chính chủ biết đi.”

Diệp Vân Linh nhịn không được vỗ tay tán thưởng: "Lợi hại.”

Tưởng Mỹ Hàm nói: "Đây là đang lấy sinh mạng ra để khiêu khích mà." Quả nhiên, mạo hiểm phải xem người khác chơi mới kích thích.

[Tôi còn tưởng cùng lắm là hôn công khai một cái trong vòng ba phút, ai ngờ lại chơi lớn như
vậy.]

[Chiêu này của chó sữa tàn nhẫn ghê, cắt đứt hoàn toàn khả năng nối lại tình xưa của vợ với chồng cũ.]

[Tên tra nam kia làm gì còn cửa mà quay lại, nhưng phải công nhận chiêu này thật sự rất tuyệt.]

[Nếu tôi mà là chó sữa nhỏ, chỉ cần nhìn vợ ra tay xé xác nam cặn bã là tôi đã thấy vui rồi.]

[Xin lỗi, trước đây tôi qua loa rồi, không ngờ chó sữa nhỏ có hàm răng sắc ghê.]


[Có cái câu gì mà đi đêm lắm có ngày gặp ma, ngoại tình lắm thì có ngày gặp vợ cũ và chồng mới của vợ cũ cao tay. Ha ha. Hai anh chị nhận của em một lạy.]

[Bây giờ chỉ chờ xem Trương Thư Du có dám gọi hay không thôi.]

Hiển nhiên mọi người lo lắng thừa rồi, đối với loại cặn bã lừa dối còn trơ trẽn này, Trương Thư Du không chút lưu tình.
Cô ấy cầm điện thoại lên muốn gọi nhưng lại phát hiện ra hình như không có số điện thoại của chồng cũ.
Tổ tiết mục rất hiểu chuyện lại một lần nữa chu đáo cung cấp số điện thoại, dù sao ekip truyền hình như bọn họ thường xuyên phải hợp tác với nghệ sĩ, quen biết nhiều cũng là chuyện bình thường.
Sau khi Trương Thư Du lấy được số điện thoại thì trực tiếp gọi cho đối phương, cũng ấn loa ngoài, một lát sau đầu dây bên kia bắt máy. Mọi người đều ăn ý không phát ra âm thanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận