Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 59: Mỹ Hàm, Chị Em Tốt Của Tôi


Lúc Trương Hi Minh đọc ra kết quả của Diệp Vân Linh, cả người cô đều ngây ra..
Sao có thể như thế? Cô hái còn nhiều hơn cà Diệp Vi Vi?

Diệp Vân Linh vội gọi: “Hệ Thống, mau ra dây nhanh. Sao tôi lại hái nhiều hơn cả Diệp Vi Vi? Sao cậu không nhắc nhở tôi?”

Hệ thống ngày thường chỉ cần kêu một tiếng là sẽ xuất hiện ngay, lúc này đây lại không thấy mặt mũi đâu, mặc kệ Diệp Vân Linh có gọi thể nào cũng vô dụng.

Diệp Vân Linh sắc mặt trắng bệch, sớm biết vậy cô đã không ham chơi.
Thắng lợi ngay trước mắt bị cô làm cho bay mất rồi.

Đoạn cốt truyện này không hoàn thành không nói, còn phải chịu trừng phạt, cũng không biết là bị sét đánh hay bị đau đớn xẻ tim?

Cái nào cô cũng không muốn.
Trương Hi Minh đứng đó tuyên bố kết quả: "Tôi tuyên bố lần này đứng thứ nhất là tồ Diệp Vi Vi và Trương Thư Du, đứng thứ hai là tổ của tôi và Thư Nhã, đứng thứ ba là tổ Diệp Vân Linh và Tưởng Mỹ Hàm..."

Diệp Vân Linh nghĩ tới trừng phạt phải chịu kia, sắc mặt càng lúc càng khó coi.

Ngay khi Trương Hi Minh vừa hoàn thành công bố, thanh tiến độ cốt truyện trước mặt Diệp Vân Linh liền có thay đổi, lại tăng thêm 5%. Hơn nữa trong đầu tràn ngập thanh âm hệ thống: [ Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, cũng đồng thời thành công giải khoá gông xiềng thứ nhất "Vận khí". Sau này vận đen của nữ phụ ác độc sẽ không còn lúc nào cũng bám lên người ký chủ nữa, cô sẽ có được khí vận bình thường của người thường, không cần lại bởi vì biểu hiện quá mức ưu tú mà bị Thiên Đạo rác rưởi che mắt giam cầm nữa.]
Diệp Vân Linh: ".........." Cô hoàn thành nhiệm vụ?

Diệp Vân Linh hậu tri hậu giác nhớ tới cốt truyện viết là tổ các cô thua tổ Diệp Vi Vi, đứng bét bảng.
Là tổ, không phải một mình cô.

Cô nhìn về phía đống bắp của Tưởng Mỹ Hàm, một đống nho nhỏ, nhiều nhất cũng chỉ được 100 trái.
Khó trách.


Ánh mắt nóng bỏng nhiệt tình nhìn về phía Tưởng Mỹ Hàm.
Tưởng Mỹ Hàm vốn đang hưng phấn vì bản thân thành công phá huỷ kế hoạch của Diệp Vân Linh, dư quang liếc qua sắc mặt đen như đáy nồi của cô liền thấy thoải mái cực kỳ, cảm giác nhục nhã hôm qua phải chịu cũng đã xả ra được một nửa.

Còn chưa đợi cô ta vui mừng được bao lâu, đột nhiên thấy Diệp Vân Linh phóng ánh mắt cháy bỏng sang, ánh mắt ấy nóng lòng đến mức làm cô ta muốn xem nhẹ cũng không được.

Đặc biệt khi cô bước từng bước một về phía mình, Tưởng Mỹ Hàm theo bản năng lùi ra sau hai bước, thanh âm pha vài phần khẩn trương: "Cô, cô muốn làm gì?"

Cũng khẩn trương như Tưởng Mỹ Hàm, còn có một đám người xung quanh.

Trương Hi Minh đã chuẩn bị sẵn động tác tách ra, Thư Nhã cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để ngăn cản.

Nhưng Diệp Vi Vi thật ra lại có chút chờ mong, cô ta khá coi trọng Diệp Vân Linh, người phụ nữ này vẫn giống như trước đây, không giấu diếm được cảm xúc gì, vui buồn hiện hết lên mặt, cho dù đang phát sóng trực tiếp cũng dám làm xằng làm bậy.

Hiện giờ nếu lao vào đánh nhau, ai tới cũng không cứu được cô.

Duy nhất không rõ chân tướng chỉ có Trương Thư Du, chỉ là cô ấy vẫn nhạy bén mà cảm giác được mọi người xung quanh không biết vì cái gì mà đều có vẻ khẩn trương, không khí không đúng lắm.

Đạo diễn Tần đang ngồi uống nước ở hậu trường, lo lắng tới mức nắm chặt cái ly trong tay, chạy khắp nơi hô hào mấy người bên cạnh: "Chú ý, tất cả chú ý cô ấy, ngàn vạn lần không thể để bọn họ đánh nhau."

Nếu đánh luôn trên sóng trực tiếp, cái tiết mục này của bọn họ cũng khỏi cần quay chụp gì nữa.


Trong lúc một đám người đang khẩn trương cao độ, Diệp Vân Linh ôm chặt Tưởng Mỹ Hàm, rất chi là cảm động mà nói: "Chị em tốt à, cô đúng là chị em tốt của tôi."
Trương Hi Minh và Thư Nhã đang chuẩn bị ngăn cản: "......."

Diệp Vi Vi chuẩn bị ăn dưa xem diễn: "....."

Đạo diễn Tần chuẩn bị cắt đứt phát sóng trực tiếp: "......"
Quần chúng thôn dân xung quanh đang ăn dưa: "......"

Trương Thư Du và các khán giả đang xem phát sóng trực tiếp cũng cùng một biểu cảm, tất cả đều ngây ngốc.

Nhìn hai người đang ôm nhau, từ bao giờ mà tình cảm của Diệp Vân Linh và Tưởng Mỹ Hàm bọn họ lại tốt như vậy?

Nhớ tới giữa trưa hôm qua lúc nấu cơm, hai người bọn họ còn đấu đá nhau như hai con gà chọi.

Những người khác còn bị doạ đến như vậy, huống chi là đương sự Tưởng Mỹ Hàm.

Cô ta phải chịu cảm giác kinh hồn bạt vía, bị Diệp Vân Linh ôm một cái, sợ tới mức hồn vía bay hết lên mây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận