Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 75: Đôi Vợ Chồng Vô Sỉ


Hà Hồng Hoa lại nghĩ, nhà tốt như thế này bà ta cũng muốn sống ở đây, dù sao cũng là nhà của con gái, vào ở cũng là chuyện bình thường.
Ý nghĩ thì rất hay, nhưng hiện thực sau khi đến mới phát hiện ra, đến cổng còn không vào nổi.
Nhìn tình hình này, bà ta sao còn không rõ nữa, đây là Diệp Vân Linh cố ý, báo lại mối thù mình nhốt cô ngoài của hôm trước.


"Diệp Vân Linh bây giờ bản lĩnh lớn thật, đem cha mẹ nhốt ngoài cửa, nó cũng không sợ truyền ra ngoài bị người ta nói là bất hiếu à."
Diệp Xương Thịnh cũng lộ vẻ mặt không vui, trời nóng nực bị con cái ngăn ở cửa không cho vào, chuyện gì thế này không biết.
Nhưng hai người lại quên mất, cái chuyện ngăn người ngoài cửa không cho vào này, hai ngày trước bọn họ vừa làm với Diệp Vân Linh.
Bên ngoài Hà Hồng Hoa mắng chửi văng cả nước miếng, bên trong Diệp Vân Linh uống nước trái cây ướp lạnh xem phim truyền hình, tâm tình rất tốt.
Hệ thống ở bên cạnh hỏi: [ Chủ nhân, cô không sợ bọn họ giận quá bỏ đi à? ]
Diệp Vân Linh nói: [ Có thể tức giận bỏ đi hay không, còn phải xem việc mà bọn họ muốn nhờ vả tôi có quan trọng hay không? ]
Lúc này Diệp Vân Linh vừa là muốn trả thù, đồng thời cũng vừa là muốn thử đối phương.
Hà Hồng Hoa đứng phơi giữa nắng hơn nửa tiếng, phơi đến mức người cũng sắp hôn mê, da cháy nắng đỏ cả lên.
Sau khi mắng chửi hơn mười phút, mắng đến mệt mỏi bà ta chỉ có thể trốn vào xe ô tô.
Nếu không phải hôm nay tới cửa là có chuyện quan trọng, Hà Hồng Hoa đã sớm rời đi rồi.


Diệp Vân Linh nhìn đồng hồ một chút, thấy thời gian cũng xấp xỉ rồi, mới bảo quản gia đưa người vào.
Người còn chưa vào cửa, đã nghe thấy âm thanh chửi bới của Hà Hồng Hoa truyền tới trước, đặc biệt lúc đối phương nhìn thấy bộ dáng nhàn nhã nằm trên sofa ăn uống kia của Diệp Vân Linh, giận sôi cả máu, muốn trực tiếp tiến lên.
Sau khi vào biệt thự cũng không rảnh mà nhìn xem trang hoàng của Lục gia, thấy Diệp Vân Linh ngồi trên sofa, tiến lên mắng chửi: "Diệp Vân Linh, mày ngăn bọn tao ngoài cửa là có ý gì? Trong mắt mày còn có cha mẹ nữa hay không?"


Diệp Vân Linh uống một ngụm nước chanh đá lạnh, mỉm cười đáp lại: "Tất nhiên là không rồi."
Hà Hồng Hoa chưa từng gặp qua mặt ác liệt này của Diệp Vân Linh bao giờ. Trước kia Diệp Vân Linh mỗi lần thấy bọn họ, nói chuyện lúc nào cũng phải dè dặt, cẩn thận.
Đang muốn mắng tiếp hai câu, Diệp Xương Thịnh đã kéo ống tay áo bà ta lại, nghĩ đến mục đích hôm nay, Hà Hồng Hoa cố nén tức giận xuống.


Chờ xong việc rồi, sẽ tới thu thập cô sau.
Hà Hồng Hoa bước qua, đặt túi xách trong tay lên ghế, ngồi xuống sofa đối diện Diệp Vân Linh, chân trái gác lên đùi phải, hai tay đan vào nhau đặt lên đầu gối, bộ dáng cao ngạo ra lệnh:
"Bọn tao có chút việc muốn thương lượng với mày. Mày bảo quản gia với người làm đi ra ngoài trước đi."


Diệp Vân Linh nhìn bà ta một cái nói: "Đây là nhà tôi, không phải nhà bà. Bớt khoa tay múa chân ở đây đi. Tôi không thích."
Hà Hồng Hoa sắc mặt lại nổi giận lần nữa, điên tiết nói: "Mày có ý gì? Mày bây giờ hoàn toàn không nghe lời tao nữa?"
Diệp Vân Linh hỏi lại: "Rõ ràng như vậy rồi mà vẫn chưa nhận ra à? Nếu thế thì chỉ số thông minh kém cỏi này của bà làm cho người ta phải lo lắng thật đấy."


Hà Hồng Hoa tức giận mặt đều tái luôn rồi, đứng dậy chỉ vào mũi Diệp Vân Linh muốn mắng.
Lại bị Diệp Xương Thịnh bên cạnh ngăn cản lại, mạnh mẽ ấn người ngồi xuống ghế sofa.
Diệp Xương Thịnh nhìn về phía Diệp Vân Linh nói: "Vân Linh, sao con có thể nói chuyện với mẹ con như vậy? Kể cả bà ấy có hơi nóng nảy, con cũng không được làm thế. Tính tình này của con thật đúng là không thay đổi gì."


Diệp Vân Linh ngước mắt nhìn về phía Diệp Xương Thịnh, đáy mắt mang theo vài phần ý cười hỏi: "Mẹ? Ông xác định bà ta là mẹ tôi sao?"
Diệp Xương Thịnh: "Vân Linh, con nói chuyện càng nói càng kỳ quái."


Diệp Vân Linh cười trả lời: "Tôi với Diệp Vi Vi sinh nhật cách nhau 4 tháng. Tôi muốn hỏi lại một chút vị nữ sĩ này làm thế nào mà nửa năm sinh nở hai lần được?"


Đối với vấn đề của Diệp Vân Linh, Diệp Xương Thịnh lại không hoảng loạn chút nào, ngược lại còn nói: "Việc này không phải trước đây chúng ta đã nói qua rồi à? Không đề cập đến việc này nữa. Mặc kệ con có phải chúng ta sinh ra hay không, chúng ta đều coi con như thân sinh ruột thịt. con là con gái của chúng ta, chúng ta là cha mẹ con."


Bạn cần đăng nhập để bình luận