Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 174 : Fan Cuồng Không Tốt, Nhưng Fan Cuồng Của Đối Thủ Thì Nhất Định Phải Giúp Đỡ


Nhìn Diệp Vân Linh rời đi, Lục Phong sắc mặt trở nên âm trầm khó coi, trong lòng không khỏi chửi thầm: "Chỉ là một con điếm bán mình cho anh tôi, còn thật sự xem mình là Lục gia phu nhân cơ đấy. Hừ, anh tôi che chở cho cô chẳng qua vì còn là đồ mới mẻ thôi, chờ anh tôi chơi chán rồi, đến lúc đó để xem tôi thu thập cô thế nào."

Vốn định quay lại toilet nhặt điện thoại vừa nãy cậu ta làm rơi, kết quả nhìn thấy trên bồn rửa tay có một chiếc điện thoại màu vàng hồng.

Đây là điện thoại di động của Diệp Vân Linh.
Lục Phong thấy thế, vội vàng chạy tới câm chiếc điện thoại kia lên, màn hình không có mật khẩu mã khóa.

Sau khi mở máy ra, cậu ta lập tức tìm kiếm số điện thoại của Diệp Vi Vi, trong này thế mà thật sự có phương thức liên hệ của nữ thần thật.

Thậm chí đến cả Wechat cũng có luôn.

Lúc đầu Lục Phong định kiểm tra lịch sử trò chuyện của Diệp Vân Linh trong Wechat một chút, xem xem có bắt được nhược điểm gì không.

Nghe thấy tiếng bước chân tới gần, cậu ta vội khóa màn hình lại rồi đặt về vị trí cũ.

Sau đó giả vờ đi vào toilet, đến lúc nhặt điện thoại của mình lên rồi ra ngoài thì thấy Diệp Vân Linh đang cầm cái điện thoại di động màu vàng hồng kia.

Diệp Vân Linh trông thấy Lục Phong lại từ phòng vệ sinh nữ đi ra, nói: "Cậu còn chưa lăn? Sao, lần này lại muốn chụp ai?"

Lục Phong tức giận: "Tôi quay lại nhặt điện thoại vừa nãy rơi ra lúc bị cô đánh."
Nói xong, cậu ta đỡ eo đau đớn rời đi.


Diệp Vân Linh nhìn Lục Phong miệng lẩm bẩm chửi thầm, hùng hùng hổ hổ rời đi kia. Khoé môi đánh son đỏ khẽ nhếch lên, trong mắt hiện lên một tia ý cười.

Fan cuồng không tốt, nhưng nếu là fan cuồng của Diệp Vi Vi thì Diệp Vân Linh rất sẵn lòng giúp đỡ.


Món nợ lần trước Diệp Vi Vi tính kế Lục Ngữ Nịnh, Diệp Vân Linh vẫn còn nhớ kỹ. Sự cố rớt xuống chậu cá tanh chẳng qua chỉ là đòi chút tiền lãi trước thôi, bây giờ cô mới bắt đầu đáp lễ lại cô ta.
Diệp Vân Linh cầm điện thoại lên chuẩn bị rời đi.


Kết quả ra đến chỗ rẽ thì gặp Lục Mặc đứng ở nơi đó.
Diệp Vân Linh vỗ ngực nói: "Sao anh toàn đi đường không phát ra tiếng thế?"

Lục Mặc: "Em mà cũng biết sợ sao? Tôi thấy hồi nãy em đánh Lục Phong lợi hại lắm."

Diệp Vân Linh có chút kinh ngạc: "Anh nghe hết cả rồi à? Đã nghe bao lâu rồi?"

Lục Mặc đáp: "Cũng không lâu lắm, bắt đầu từ lúc em bảo nó gọi chị dâu."
Diệp Vân Linh: "..........."


Nhìn thấy khoé miệng đối phương hơi cong lên một chút ý cười, Diệp Vân Linh lần đầu tiên phát hiện ra người này cũng có chút 'xấu xa'.
Lục Phong bên kia vừa lấy được phương thức liên hệ của Diệp Vi Vi, hai tay run lên vì phấn khích.

Cậu ta thích Diệp Vi Vi đã nhiều năm, tiêu rất nhiều tiền cho thần tượng, vẫn luôn nghĩ đến một ngày nào đó có thể cưới được nữ thần.

Trong cảm nhận của Lục Phong, chỉ có mình mới là người đàn ông duy nhất xứng đáng với Diệp Vi Vi. Cô gả cho Tưởng Đình Sâm, căn bản chính là bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu, chắc chắn là do người đàn ông kia hoa ngôn xảo ngữ [ khua môi múa mép ] lừa gạt.

Cậu ta cũng từng hỏi thăm phương thức liên hệ của Diệp Vi Vi từ rất nhiều nơi, nhưng lần nào cũng không thành công, ngay cả số điện thoại cậu ta mua từ những kẻ đầu cơ cũng là giả.
Lúc ấn gọi dãy số kia, tim Lục Phong vẫn luôn đập loạn xạ kinh hoàng.

Đến khi điện thoại được kết nối, nghe được giọng nói mà mình đã nghe thấy n lần trong mơ, Lục Phong phấn khích đến mức suýt nữa thét chói tai.
Tiểu khu Cảnh Cung.


Diệp Vi Vi đứng trước cửa sổ sát đất siêu lớn, trên người mặc áo ngủ tơ tằm màu đen.
Cô ta kề di động bên tai nói chuyện, giọng điệu có chút nghiêm nghị: "Tôi không có tiền, các người muốn tiền thì đi tìm Diệp Vân Linh ấy."

Sau khi cúp điện thoại, ngực Diệp Vi Vi vẫn còn chút phập phồng.
Không nghĩ tới có một ngày, cô ta lại bị chính cha mẹ ruột thân sinh đe doạ.


Công ty cha mẹ cô ta kinh doanh không tốt, trước đây mỗi lần công ty sắp phá sản, bọn họ luôn tìm được cách để tồn tại, tìm đường sống trong chỗ chết.

Phần lớn tiền là đào được từ chỗ Diệp Vân Linh, nhưng Diệp Vân Linh tính tình mềm yếu nhu nhược trước kia, giờ đã thay đổi rồi. Hai người họ bị đánh hai lần, cũng không dám làm loạn nữa.

Lại bởi vì đề cập đến chuyện năm đó nên bản thân bọn họ cũng không dám làm lớn chuyện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận