Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 281: Chuyện Của Hai Người Đàn Ông


Lục Mặc đọc bình luận này, mặt đen lại, biện pháp vớ vấn gì thế không biết.

Thoát ra ngoài, tắt màn hình.

Ngẫm nghĩ lại đăng nhập vào, sau đó nhấp vào báo cáo bình luận lầu 16 với lý do: 'Nội dung khiêu dâm, đồi truỵ."

Báo cáo xong xuôi mới thoát ra.

Lúc này máy bay cũng đã gần đến nơi.

Cả nhà xuống máy bay, Lục Quốc Trí và Kha Xuân Phỉ không về cùng đường với bốn người nhà Diệp Vân Linh, bọn họ tách ra ở sân bay.

Trước lúc chia tay, Kha Xuân Phỉ kéo Lục Mặc sang một bên, đưa cho anh một túi gấm màu vàng có chứa lá bùa, nói: "Con trai, đây là bùa cầu tử của Tống Tử nương nương mẹ xin trong lần đi du lịch này, linh nghiệm lắm đấy, con nhớ phải mang bên mình hằng ngày nhé."

Lục Mặc nhìn túi gấm kia, dở khóc dở cười: "Mẹ, bọn con không cần cái này đâu."

Kha Xuân Phỉ nói: "Sao lại không cần, hai năm rồi bụng vợ con chẳng có động tĩnh gì. Chắc chắn là do con không biết cố gắng."
Lục Mặc không biết phải nói thế nào. Trước đó mẹ nói anh cưới Diệp Vân Linh, anh đồng ý đơn giản là vì nghĩ Lục gia đúng là cần có một nữ chủ nhân, có thể giúp ngăn cản bớt oanh oanh yến yến tới cửa.

Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh cũng cần có một người mẹ.

Dù đã kết hôn nhưng hai người bọn họ chưa từng làm chuyện vợ chồng.

Trước đó Lục Mặc cũng không hiểu lắm về con người Diệp Vân Linh, nhưng khoảng thời gian này ở chung, anh cảm thấy Diệp Vân Linh thật ra cũng rất thú vị và hấp dẫn.

Bản thân Lục Mặc cũng không biết tình cảm của mình đối với cô bây giờ gọi là gì

Lục Ngữ Nịnh không biết xuất hiện từ lúc nào, nhìn cái túi nhỏ màu vàng kia khó hiểu hỏi: "Bà nội, không phải chỉ có con gái mới sinh con à? Vậy sao bà lại đưa thứ này cho ba?"

Kha Xuân Phỉ nói thắng: "Bởi vì ba con không biết cố gắng nên mới phải đưa cho ba."

Lục Ngữ Nịnh cái hiểu cái không, vừa định thắc mắc thêm mấy câu thì Lục Tử Hạo đã tới dắt cô bé đi: "Chuyện người lớn, em đừng hỏi nhiều."

Kha Xuân Phỉ thấy Lục Mặc vẫn tỏ ra thờ ơ, liền nhét thẳng lá bùa kia vào túi trên áo vest của anh:

"Đừng để lung tung. Lúc nào cũng phải bỏ vào túi đấy, đừng có mà làm roi."

Nghĩ đến khả năng vần có thể rơi ra, Kha Xuân Phỉ sợ túi trên áo vest không đủ cẩn thận, nói:
"Trong lớp lót áo vest không phải có may túi ẩn sao? Con bỏ vào trong đấy cho an toàn."

Nói xong liền muốn tự ra tay đi cởi áo anh.

Lục Mặc kinh ngạc liên tục lùi ra sau: "Mẹ, mẹ để con tự làm."

Lục Quốc Trí thấy vậy cũng kéo Kha Xuân Phỉ sang một bên, nói: "Vợ, đang ở nơi công cộng mà em."

Kha Xuân Phỉ vỗ trán nói: "Sốt ruột quá nên quên mất. Nói tóm lại lá bùa này mẹ xin cho con, con đừng có mà làm mất đấy."

Trước khi rời đi, Kha Xuân Phi còn không quên dặn dò Lục Mặc lần cuối: "Con nhớ đấy, cố gắng sinh cho mẹ một thằng cháu béo mập. Con gái cũng được. Với mẹ cháu trai cháu gái đều như nhau."

Lục Mặc bất đắc dĩ gật đầu.

Nhìn Lục Quốc Trí và Kha Xuân Phỉ rời đi, Lục Mặc vừa quay đầu lại đã thấy Lục Tử Hạo đứng trước mặt mình.

Khoanh tay trước ngực, vẻ mặt rất nghiêm túc.

Hai ba con đối mặt nhìn nhau, Diệp Vân Linh đứng bên cạnh quan sát, đột nhiên cảm thấy khá thú vị. Quả nhiên là cha con, biểu cảm lạnh lùng ít nói ít cười giống nhau như đúc.

Lục Mặc hỏi: "Con sao thế?"

Lục Tử Hạo: "Ba, ba lại đây. Con có chuyện muốn nói với ba."
Lục Mặc: "..."

Bây giờ địa vị của anh trong nhà này thấp đến thế sao? Già trẻ lớn bé đều như nhau.

Dù vậy, Lục Mặc vẫn đi theo thằng bé, hai người một lớn một nhỏ đi sang một bên.

Lục Ngữ Nịnh thấy vậy cũng muốn chạy theo, nhưng Diệp Vân Linh đã kéo cô bé lại: "Đừng xen vào cuộc trò chuyện của hai người đàn ông. Cháu ở lại đây chơi với dì Vân đi."

Lục Ngữ Nịnh gật đầu nói: "Vâng ạ."

Bên kia 'hai người đàn ông' đi tới một góc, Lục Tử Hạo rất nghiêm túc hỏi: "Ba, có phải ba muốn chia tay với dì Vân không?"

Đôi mắt đen sâu thẳm của Lục Mặc hơi híp lại: "Sao con lại hỏi như vậy?" Đúng là trước đây, anh từng đưa một bản thoả thuận ly hôn cho Diệp Vân Linh, nhưng sao thằng nhóc này lại biết được? Bản thoả thuận kia đã huỷ luôn tại chỗ rồi. Chẳng lẽ là Diệp Vân Linh nói cho nó biết?

Bạn cần đăng nhập để bình luận