Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 308: Phương Pháp Diễn Nhập Tâm


"Mẹ, mẹ mua túi mới cho con được không?" Tống Tinh Vãn ôm cánh tay Thư Nhã, trên mặt nở nụ cười ngây ngô của một cô thiếu nữ, nghĩ mình thật sự đang đi mua sắm với mẹ.

Kiều Thuý vỗ nhẹ vào mu bàn tay của Tống Tinh Vãn, nói: "Mẹ biết ngay mà, bảo sao con quỷ nhỏ thông minh là con hôm nay lại muốn đi mua sắm với mẹ. Hoá ra ngay từ đầu đã có tính toán rồi."

Tống Tinh Vãn lắc lắc tay, nói: "Được không mẹ?"

Kiều Thúy đồng ý: "Được, để mẹ mua cho con. Đúng lúc hôm nay mẹ vừa được nhận lương, để mẹ mua cho con một cái ba lô mới tốt hơn."

Tống Tinh Vãn lắc đầu nói: "Không cần tốt lắm đầu mẹ ạ, rẻ với dễ dùng là được."

Kiều Thúy vui mừng: "Con gái mẹ đã trưởng thành rồi."

Phí Đức Lượng vốn còn lo lắng kỹ năng diễn xuất của Diệp Vân Linh, dù sao từ phản hồi trước đó của hai vị giáo viên thì kết quả học tập của Diệp Vân Linh cũng không được khả quan lắm.


Ông ta cũng đã chuẩn bị tinh thần phải NG rồi, không ngờ cảnh này Diệp Vân Linh lại diễn rất tự nhiên, có chút ngoài dự kiến.
Diễn xuất tự nhiên của Diệp Vân Linh không chỉ khiến cho đạo diễn Phí kinh ngạc, mà cả những người vừa nãy coi thường nói xấu cô cũng phải bất ngờ.
Phí Đức Lượng vốn cũng chẳng ôm hy vọng gì với cô, nhưng nhìn biểu hiện của Diệp Vân Linh lúc này, đúng là cho ông ta một niềm vui ngoài ý muốn.

Khuôn mặt già nua, mang theo dấu vết của thời gian lúc này sáng hẳn lên.
Chờ sau khi diễn xong, đạo diễn Phí còn cố ý gọi Diệp Vân Linh lại, khích lệ: "Không tồi, không tồi. Tiểu Diệp à, cô đúng là làm tôi phải lau mắt mà nhìn đấy, tuy rằng kỹ thuật diễn còn chưa thực sự thuần thục nhưng thắng ở chỗ linh động tự nhiên."

Vừa nói ông ta vừa kéo cô ra sau màn hình máy quay, xem lại cảnh vừa rồi: "Nào, lại đây, cô nhìn này. Ánh mắt và biểu cảm của cô ở mấy đoạn này rất tốt."
Diệp Vân Linh vốn đã chuẩn bị sẵn sàng để nghe chửi, đột nhiên lại được khen ngợi có chút ngượng ngùng.


Diệp Vân Linh không biết phương pháp nhập vai bằng cách hồi tưởng lại bản thân trước đây có khả thi hay không, giờ nghe được khen ngợi của Phí Đức Lượng, trong lòng cô cũng cảm thấy yên tâm hơn.

Phí Đức Lượng vừa xem lại cảnh quay của cô vừa hỏi: "Cô diễn xuất cũng không tồi mà nhỉ. Sao trong mấy bộ phim truyền hình trước kia lại diễn kiểu đau mắt thế?" Trước đó lúc xem phim Diệp Vân Linh đóng, cả quá trình Phí Đức Lượng đều cau mày. Màn trình diễn của cô hôm nay giống như cho Phí Đức Lượng một viên thuốc an thần.

Đối với câu hỏi của Phí Đức Lượng, Diệp Vân Linh không có cách nào trả lời, cũng không thể nói phim đó không phải do cô diễn.
Chỉ có thể tránh nặng tìm nhẹ nói: "Giáo viên diễn xuất nói, muốn diễn nhân vật nào thì phải đặt mình vào nhân vật ấy. Nên tôi đã hoàn toàn xem mình như Tống Tinh Vãn, rồi tưởng tượng một thiếu nữ đi mua sắm với mẹ sẽ như thế nào."


Phí Đức Lượng: "Đây là phương pháp diễn xuất nhập tâm, đòi hỏi người diễn viên phải bẻ gãy tâm hồn, nhận thức và tư duy cũ để trở thành nhân vật trong kịch bản. Cô phải chú ý đến bản thân đấy, đừng để mắc kẹt trong đó không thoát ra được."
Trong lịch sử có rất nhiều diễn viên áp dụng phương pháp diễn xuất nhập tâm, có một số người diễn xong sau một thời gian dài vẫn không thể thoát vai được.
Thậm chí, có những người đau khổ đến mức tự tử.

Đương nhiên, cũng có rất nhiều người thành công mà vẫn sống tốt, cho nên Phí Đức Lượng cũng không ngăn cản.

Diệp Vân Linh nói: "Tôi sẽ chú ý, ông yên tâm."
Phí Đức Lượng gật đầu cười: "Đúng vậy, cô làm rất tốt. Tôi rất chờ mong tiến bộ của cô ở những cảnh sau. Chỉ cần cô diễn thật tốt, đến lúc công chiếu chúng ta sẽ vả mặt những người đó."

Đại khái là mấy hôm nay bị giáo viên diễn xuất chê bai nhiều quá, Diệp Vân Linh vẫn không tin tưởng lắm: "Không phải ông vì 900 triệu chồng tôi đầu tư nên mới khen tôi đấy chứ?"

Phí Đức Lượng vỗ ngực, nghiêm túc trả lời: "Cô đừng có dùng suy nghĩ nhỏ nhen như thế với tôi, tôi mà là loại người đó à? Tin tôi đi, tôi là một đạo diễn chuyên nghiệp."

Thư Nhã đi tới, cười động viên: "Chị cũng cảm thấy em diễn rất tốt. Vừa rồi chị đọc thoại em đều tiếp được. Có đôi khi diễn viên có linh khí còn đáng quý hơn diễn viên có diễn xuất chuyên nghiệp."


Bạn cần đăng nhập để bình luận