Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 339: Vợ Chồng Diệp Xương Thịnh Xảy Ra Chuyện


Mãi cho đến khi nhận được tin nhắn báo chuyển khoản từ ngân hàng, Diệp Xương Thịnh mới thứ phào nhẹ nhõm.

Diệp Vi Vi cũng không ngồi lâu, lấy được đồ xong trực tiếp rời đi.

Lúc đi xuống cầu thang, Hà Hồng Hoa vừa nhìn thấy cô ta, lập tức lùi ra sau hai bước. Đối mặt với con gái ruột mà như hồng thủy mãnh thú.

Sau khi từ miệng Diệp Xương Thịnh biết đã nhận được tiền, sắc mặt Hà Hồng Hoa mới tốt hơn một chút.
"Đi vội quá, nhà còn gì ăn sáng không?" Diệp Vi Vi nhìn về phía Hà Hồng Hoa nói: "Tôi đói rồi."

"Có, có, có. Để cha bảo người làm nấu cho con ăn." Diệp Xương Thịnh nghe vậy nhanh nhảu đáp: "Cha có việc phải ra ngoài một chuyến. Con cứ ở lại ăn sáng với mẹ nhé."


Diệp Xương Thịnh bây giờ đang sốt ruột đi gặp Ngô tống, trả lại số tiền còn thiếu ông ta rồi lấy giấy vay nợ về.

Nếu không ngày nào cũng bị bao vây như thế, ông ta còn mặt mũi nào nữa.

Sau khi Diệp Xương Thịnh rời đi, ngoài mấy người hầu đang dọn dẹp bên ngoài thì trong nhà cũng chỉ còn tại Diệp Vi Vi và Hà Hồng Hoa.

Hà Hồng Hoa lúng túng mở miệng: "Để mẹ đi làm bữa sáng cho con."

Nghĩ đến cảnh mình ngồi ăn sáng với một mình Diệp Vi Vi, bà ta vẫn cảm thấy khá khó xử.

Vừa mới đe doạ tống tiền xong lại ngồi xuống cùng nhau ăn sáng, thế nào cũng cảm thấy rất bất an.

Vẫn luôn lo lắng con bé có thể nói gì hay làm cái gì.


Cũng may Diệp Vi Vi đúng là chỉ ở lại ăn sáng thật, sau khi ăn xong thì đi về.

Nhìn bóng lưng con gái rời đi, Hà Hồng Hoa thả lỏng nhẹ nhõm.

Nhưng bà ta không biết, nguy hiểm thật sự bây giờ mới bắt đầu.


Buổi tối, lúc Diệp Vân Linh đang ở nhà ăn cơm thì nhận được tin tức chấn động, vợ chồng Diệp Xương Thịnh đã xảy ra chuyện.

Bọn họ lái xe gặp tai nạn, Diệp Xương Thịnh chết ngay tại chỗ, còn vợ ông ta Hà Hồng Hoa thì bị trọng thương đang nằm trong phòng ICU cấp cứu.

Nghe nói lúc được đưa ra ngoài, cả người toàn là máu, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều, cơ hội sống sót rất mong manh.


Người gọi báo tin cho Diệp Vân Linh là Cao Bình. Cô đi ra sau hậu viện nghe điện thoại.

Diệp Vân Linh hơi khó hiểu: "Sao bỗng dưng lại xảy ra tai nạn? Mà không phải ông ta có tài xế sao? Sao còn tự mình lái xe?"

Cao Bình trả lời: "Mọi chuyện vẫn đang trong quá trình điều tra. Nhưng bên phía cảnh sát nói có thể là do lái xe khi đang say rượu."


Diệp Vân Linh vẫn cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, trực giác nói cho cô biết việc này rất có thể liên quan đến Diệp Vi Vi.

Sao lại trùng hợp như vậy được, Diệp Xương Thịnh vừa vì nợ nần của công ty đe doạ Diệp Vi Vi, quay đầu lại xảy ra chuyện.

Diệp Vân Linh trước đó đã biết Diệp Vi Vi không phải người tốt đẹp gì, thủ đoạn của cô ta rất tàn nhẫn, nhưng sự độc ác của cô ta vẫn vượt quá sức tưởng tượng của cô.

Không ngờ đến cả cha mẹ ruột mà cô ta cũng có thể ra tay.



Diệp Vân Linh dặn Cao Bình phái người tới canh gác ở bệnh viện, có gì thì lập tức báo cho cô ngay, hơn nữa cũng hỏi thăm tình hình điều tra của cảnh sát bên kia một chút, nếu có kết quả cập nhật cũng báo cho cô luôn.

Cao Bình kêu khổ thấu trời: "Bà chủ Diệp ơi, tôi đây chỉ là một tay săn ảnh paparazzi giới giải trí. Cô xem dạo này cô sai tôi làm những chuyện gì, sắp sánh ngang với interpol quốc tế luôn rồi. Chi tiết vụ án ở đồn cảnh sát bên kia, làm sao mà tôi điều tra được."


Diệp Vân Linh: "Thêm một triệu, có thể điều tra được chưa?"

Cao Bình lập tức trả lời: "Có thể, đảm bảo sẽ điều tra rõ ràng cho bà chủ."

Giọng nói Lục Mặc vang lên sau lưng: "Nếu em nghi ngờ tai nạn xe cộ là do Diệp Vi Vi gây ra thì tốt nhất bên chỗ Hà Xuân Hoa nên phái thêm hai người nữa bí mật bảo vệ."


Diệp Vân Linh quay đầu lại, thấy Lục Mặc mặc áo sơ mi trắng, quần đen đứng ở đó.

Lục Mặc nói: "Không phải tôi cố ý nghe lén."

Diệp Vân Linh cười nói: "Tôi biết, anh là nghe công khai."

Tuy nhiên, những lời của Lục Mặc cũng đã nhắc nhở Diệp Vân Linh, nếu mọi thứ thực sự đúng như cô suy đoán thì rất có thể Diệp Vi Vi sẽ giết người diệt khẩu. Hà Hồng Hoa còn chưa chết, cô ta có thể sẽ ra tay thêm một lần nữa.

Về phần vệ sĩ, Diệp Vân Linh không có đủ nhân lực, đành nhìn Lục Mặc với ánh mắt cầu xin: "Tôi không có người."

Lục Mặc nói: "Lát nữa tôi sẽ điều vài người đến cho em."
Bạn cần đăng nhập để bình luận