Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 95: Diệp Vi Vi Đồng Ý Đánh Cuộc


[Diệp Vân Linh điên cmnr, cô ta phải tự tin đến mức nào mới có thể đánh cuộc như vậy?]

Cô ta một mình mang theo hai đứa bé xuyên qua rừng mưa nhiệt đới, nhiệm vụ này gần như là bất khả thi, cònn nghĩ muốn về nhất, đúng là người si nói mộng.]

[Diệp Vân Linh không biết tự hiểu lấy chính mình tí nào. Nhìn qua là biết kiểu gì Diệp Vân Linh cũng thua.]
[Mọi người cũng tới đặt cược nào, tôi cược Diệp Vân Linh thua.]

[Các anh em cũng đừng nói chắc như thế chứ, chuyện gì cũng có vạn nhất, đừng nói chắc chắn quá không tí lại bị vả mặt thì đau.]
[Chuyện gì cũng có vạn nhất, riêng chuyện này không có vạn nhất. Ông đây cược Diệp Vân Linh thua.]
[Tôi cũng đặt Diệp Vân Linh thua, không có nước với đồ ăn, còn phải dẫn theo hai đứa bé. Tình huống này mà còn có thể thắng thì tôi đây sẽ trồng cây chuối cạp đất ăn.]

[Lầu trên, đã chụp ảnh màn hình rồi nha.]
Cư dân mạng hầu như đều không mấy lạc quan về Diệp Vân Linh, ở hiện trường thôn trưởng Trương Hi Minh và các khách quý khác cũng nghĩ như vậy.
Đối mặt với sự thách thức của Diệp Vân Linh, Tưởng Mỹ Hàm không thèm nghĩ ngợi mà đồng ý luôn: "Được thôi, tôi đánh cuộc với cô. Nếu lần này cô mà thắng thì đừng nói một điều kiện, mười điều tôi cũng đáp ứng."

Diệp Vân Linh lại nhìn về phía Diệp Vi Vi hỏi: "Còn cô thì sao?" Đây mới là mục tiêu chân chính của cô.

Vốn nhìn thấy dáng vẻ tự tin của Diệp Vân Linh, Diệp Vi Vi cũng không muốn đánh cuộc, mọi việc đều không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
*Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất: Là cách chơi chữ trong tiếng Trung [ nhất vạn- vạn nhất ] . Không sợ chuyện to tát, có khả nặng cao xảy ra [ nhất vạn: là con số lớn -> việc to tát, việc dễ có khả năng xảy ra] , chỉ sợ điều không may, bất ngờ, lỡ như lại thành sự thật [ vạn nhất-1/10000-> hi hữu, bất ngờ, khó xảy ra.]

Nhưng cái con ngu Tưởng Mỹ Hãm kia lại đồng ý trước rồi, làm cho cô ta trèo lên lưng cọp khó leo xuống. Thế nên cô ta cũng chỉ có thể cắn răng đồng ý: "Được, chị đánh cuộc với em. Chị biết em không phục, nhưng chị vẫn khuyên em tốt nhất nên chung một tổ với bọn chị. Người đông sức lực lớn, cũng đảm bảo an toàn hơn."

Diệp Vân Linh không thể không bội phục nữ chính nguyên tác này, cược cũng đã đồng ý cược rồi, thế mà còn không quên tăng thêm một đợt thiết lập ôn nhu thiện lương, thật sự nắm bắt mọi cơ hội để thể hiện mình.
Nếu có thể nhìn thấy đạn mạc comment, Diệp Vân Linh đoán hẳn là fan của Diệp Vi Vi lúc này đang điên cuồng ca ngợi cô ta tâm địa thiện lương.

Bất quá khi nhìn thấy dòng thông báo "Nhiệm vụ hoàn thành", thanh tiến độ đã tăng đến 30%, tâm tình Diệp Vân Linh rất tốt.
Cô ta có giả vờ hay không không quan trọng, quan trọng là đã đồng ý đánh cuộc với cô rồi là được.

Diệp Vi Vi đồng ý rồi, những người khác cũng đồng ý.


Lục Ngữ Nịnh thấy dáng vẻ của mọi người có vẻ đều không coi trọng Diệp Vân Linh cho lắm, dù sao cô bé cũng không hiểu gì về chuyện này, chỉ biết thổi phồng, cổ vũ: "Dì Vân là đỉnh nhất, dì Vân nhất định là số 1."
Lục Tử Hạo thì nhìn cô một cái, hơi lúng túng: "Tôi tin dì có thể."
Nhìn thấy hai anh em như vậy, khoé miệng Diệp Vân Linh hơi hơi cong lên, trong lòng không hiểu sao lại cảm nhận được một ít vui sướng.

Thật ra nhiệm vụ chỉ yêu cầu cô kích thích cho Diệp Vi Vi đồng ý đánh cuộc là được, cũng không yêu cầu bọn họ phải dành vị trí đầu tiên.
Nhưng lúc này nhìn thấy hai đứa trẻ tin tưởng mình như vậy, Diệp Vân Linh cũng khơi dậy được một chút tinh thần cạnh tranh thực sự. Cô xoa đầu Lục Ngữ Nịnh rồi nói: "Nếu vậy thì chúng ta cũng thể hiện một chút, dành vị trí đầu tiên cho bọn họ xem đi."
Ekip chương trình đem những đồ vật mà các mẹ yêu cầu đặt vào một cái balo rồi trao cho mỗi người.

Dựa theo yêu cầu của Diệp Vân Linh, cô được đưa cho một sợi dây thừng dày dài 25 mét, một cái bật lửa và một con dao rựa sắc bén.
Hơn nữa còn cho phép mọi người có thể thay quần áo, đổi sang quần áo và giày mà mình cho là phù hợp để leo núi.
Diệp Vân Linh chọn cho anh em Lục Tử Hạo áo phông dài tay, bên ngoài còn khoác thêm áo khoác dài.

Cất bật lửa vào túi, lấy dao rựa cắt từ sợi dây thừng hai đoạn dài khoảng 20 centimet.
Đầu tiên cô buộc sợi dây quanh eo mình rồi mới lần lượt cột hai đầu dây lên eo của Lục Tử Hạo và Lục Ngữ Nịnh.


Bạn cần đăng nhập để bình luận