Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 130: Dám Đẩy Người Của Tôi Này


Mặc dù cá mà cô ấy bán khá tươi, nhưng lại không nhận giết cá, làm cá. Mà thời buối bây giờ hầu
hết mọi người đều muốn mua cá đã làm sẵn về nhà cho tiện, nên việc kinh doanh khá ế ẩm.
Diệp Vân Linh đi qua cho cô ấy một chủ ý, bảo cô ấy thuê một thím biết làm cá hỗ trợ, như vậy thì
không những có thể cải thiện tình hình buôn bán mà còn tiết kiệm được rất nhiều thời gian. Nếu
không, cứ giữ nguyên cách bán hàng này, nhất định hôm nay cô ấy sẽ không thể bán hết số cá trong sọt.
Lại đi dạo xa hơn, Diệp Vân Linh nhìn thấy Diệp Vi Vi đang bán cá ở bên kia.
Tình hình của cô ta bên này thật ra còn tốt hơn sạp cá của Trương Thư Du.

Ngoại hình của Diệp Vi Vi rất thân thiện, mỗi khi mở miệng nói chuyện rất dễ khiến cho người ta
cảm thấy thân thiết, trước sạp cá của cô ta cũng tụ tập không ít khách hàng.
Hơn nữa Diệp Vi Vi khá thông minh, cô ta đã sớm nghĩ ra cách thuê một bác gái giỏi làm cá giúp
mình, buôn bán cũng rất thuận lợi.
Người qua lại khá đông chắn mất tầm nhìn nên thời điểm Diệp Vân Linh đi qua Diệp Vi Vi thậm
chí còn không hề hay biết.
Diệp Vân Linh vừa ăn lạc rang vừa quan sát tình hình bên đó.
Đôi mắt híp lại.
Người đứng cạnh Diệp Vi Vi bỗng nhiên trượt chân rồi đẩy ngã luôn cô ta.
Bất thình lình không kịp đề phòng, Diệp Vi Vi ngã nửa người vào trong chậu cá.
Tuy rằng cô ta đứng dậy rất nhanh, cũng không bị thương.
Nhưng phần trên cơ thể hoàn toàn ướt sũng, có thể tưởng tượng được mùi hương trong chậu cá kia tanh đến thế nào.

Diệp Vi Vi chỉ cảm thấy cả người cô ta bây giờ đều là một mùi tanh tưởi, giống như con cá muối
ngâm trong nước biển ba ngày, trong lòng vô cùng tức giận.
Để duy trì hình tượng, cho dù trên người rất khó chịu, nhưng cô ta vẫn phải mỉm cười với những
người đi lên quan tâm mình, cả những người đang vây xem náo nhiệt: "Tôi không sao đâu, mọi
người đừng lo, tôi chỉ bị trượt chân một chút thôi mà."
"Con gái con nứa ăn mặc thì phải để ý một chút, mặc thành cái dạng này thật quá lố bịch."
"Con gái phải có tự trọng, ăn mặc kiểu này ra đường không thấy xấu hổ à?"
"Đúng là không biết liêm sỉ, quần áo hở hang thế kia mà cũng dám mặc ra đường, không biết để
cho ai xem."
"Xã hội thời nay đều bị những người này làm cho ô uế, lộ hết cả đồ lót, quá không biết xấu hổ."
Diệp Vi Vi còn chưa kịp phản ứng lại chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy những người đó đang chỉ chỉ
trỏ trỏ cô ta, ăn nói cũng rất khó nghe.
Ngược lại, có nhân viên công tác bên cạnh phản ứng rất nhanh, vội vàng cởi áo khoác khoác lên người Diệp Vi Vi, cũng thấp giọng nhắc nhỏ: "Chị Vi Vi, quần áo của chị..."

Lúc này Diệp Vi Vi mới nhận ra cô ta đang mặc một cái áo sơ mi trắng, sau khi dính nước chẳng khác nào nửa trong suốt, hôm nay cô ta còn mặc một cái áo lót ren đen bên trong.

Chuyện này nếu ở thành phố lớn thì có lẽ cũng chẳng có gì.


Nhưng ở cái chợ này, chủ yếu tập trung toàn là người lớn tuổi. Bình thường bọn họ nhìn thấy người khác mặc quần đùi còn cảm thấy không thích hợp, huống chi là gần như trong suốt nửa thân trên giống như Diệp Vi Vi bây giờ.


Căn bản không thể chấp nhận được.
Nhìn thấy rất nhiều người vây xem chỉ chỉ trỏ trỏ như vậy , cùng với thiết bị đang phát sóng trực tiếp ở bên cạnh, toàn bộ đầu óc của Diệp Vi Vi lúc này trở nên trống rỗng.

Trong lúc sững sờ, hình như cô ta nhìn thấy Diệp Vân Linh nắm tay con gái đi ngang qua.
Diệp Vân Linh bóc vỏ một hạt lạc, sau đó ném lên, rồi chính xác rơi vào trong miệng.

Lục Ngữ Nịnh thấy thế, vỗ tay: "Dì Vân, dì thật là lợi hại."
Diệp Vân Linh nhìn nụ cười ngây thơ rạng rỡ như ánh mặt trời của Lục Ngữ Nịnh, đáp: "Đương nhiên rồi."

Diệp Vi Vi, đừng tưởng rằng cô có Thiên Đạo che chở thì tôi không dám động thủ.


Dám đẩy người của tôi, hôm nay chỉ là thu chút tiền lãi trước mà thôi.
Việc này còn chưa tính xong đâu.
Khoảnh khắc hệ thống nhìn thấy Diệp Vân Linh ra tay kia, nó sợ tới mức trong lòng nhảy dựng lên.


Nghĩ lần này xong rồi, xong thật rồi, chủ nhân nhà mình chuẩn bị ra đi.

Vất vả lắm mới tìm được một vị ký chủ khá hợp gu, kết quả cứ như vậy mà toi mạng sao?

Thẳng đến khi nhìn thấy Diệp Vân Linh không phải chịu bất cứ trừng phạt gì, mới từ trong nghi hoặc tỉnh lại.
Hệ thống sốt ruột hỏi: [Chủ nhân, sao cô lại không sao cả?]


Bạn cần đăng nhập để bình luận