Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 258: Mời Diệp Vi Vi Ăn Sáng 2


Vừa cho vào miệng, vị cay kia đã sặc làm cô ta ho khan, vô tình làm ớt nghẹn ở cổ họng, vừa đau vừa nóng, rất khó chịu, lại càng ho không ngừng, nước mắt cũng giàn dụa chảy ra vì cay.

Diệp Vân Linh rất ân cần rót cho cô ta một chén trà, nói: "Sao ăn có bát mì mà cũng không cẩn thận vậy chứ, nào, mau uống miếng nước cho đỡ cay."

Diệp Vi Vi cũng không rảnh để nghĩ nhiều, vội cầm chén trà lên uống một hơi, nhưng vừa cho vào miệng mới phát hiện ra là nước nóng.

Ai nói nước nóng bớt cay, có mà càng uống càng cay thì có, nóng bỏng đến mức lưỡi cô ta cũng muốn bay ra ngoài.

Hai mắt Diệp Vi Vi đỏ hoe, vội tự rót cho mình một cốc nước lạnh, uống hết một cốc to mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.


Trải qua lần này, cảm xúc bị kìm nén của Diệp Vi Vi bộc phát, cô ta đập đũa xuống bàn, tức giận nói: "Tôi không ăn nữa, cô muốn ăn thì ăn đi."

Kết quả vừa mới đứng dậy thì đã bị vệ sĩ ấn trở về.

Diệp Vân Linh vừa tự thêm vào bát mình hai muỗng giấm, vừa nói: "Chị họ à, chị cũng không hiểu chuyện quá rồi đấy. Tôi có lòng tốt mời chị ăn sáng, chị lại còn nổi giận với tôi. Nhìn cái dáng vẻ này của chị họ, em họ đây cũng sắp tức giận rồi. Tôi mà tức giận thì hậu quả nghiêm trọng lắm."

Diệp Vi Vi cũng bất chấp tất cả nói: "Vậy cô làm được gì tôi?"
Diệp Vân Linh dịu dàng đáp: "Cũng không làm gì chị cả. Chỉ là nếu chị không chịu ăn sáng tử tế, vậy thì chỉ có thể để cho người em họ này đút cho chị ăn."

Không cần nghĩ cũng biết Diệp Vân Linh mà đút thì sẽ thế nào, đến lúc đó chỉ càng thêm đau đớn.
Diệp Vi Vi bất đắc dĩ lại cầm đũa lên, có kinh nghiệm trước đó, lúc này cũng hiểu rõ độ cay của bát mì này.

Nhưng cô ta vẫn bị sặc đến khó chịu, vị dấm và ớt gần như bao trùm vị giác của cô ta.
Cố nén cảm giác buồn nôn, Diệp Vi Vi ăn thêm một chút rồi nói: "Tôi.....tôi no rồi." Giờ trong miệng cô ta cay đến mức chẳng cảm nhận được gì nữa.


Diệp Vân Linh vừa ăn mì của mình vừa trả lời: "Không phải tôi đã nói rồi à? Không được lãng phí đồ ăn. Cô không hiểu lời tôi nói sao?"

Lúc nói đến câu sau, đôi mắt hoa đào dài và hẹp của Diệp Vân Linh hơi nheo lại nguy hiểm, lạnh lùng nhìn cô ta.


Diệp Vi Vi nắm tay đến gắt gao, nhỏ giọng nói: "Tôi, tôi không thể ăn nhiều như vậy."
Diệp Vân Linh: "Cô có thể."


Diệp Vi Vi mím môi, lại cúi đầu xuống ăn mì lần nữa, trong lòng thì uỷ khuất, bên ngoài thì bị ớt cay làm sặc, nên gần như là vừa ăn vừa khóc.
Đối lập với dáng vẻ đau đớn kia của cô ta, Diệp Vân Linh ăn uống rất ngon lành.


Diệp Vân Linh gọi phần lớn, một mình cô có thể ăn hết phần cho ba người, chưa kể còn có thêm mấy món ăn kèm như trứng kho, trứng ốp, đùi gà.
Diệp Vi Vi chỉ ăn một cái đùi gà là đã no rồi, huống chi còn các thứ khác nữa, ăn đến lúc sau cô ta cảm thấy dạ dày mình sắp nổ tung.

Cơn buồn nôn lại ập đến, Diệp Vi Vi kéo thùng rác một bên lại muốn nôn vào.
Diệp Vân Linh thờ ơ như gió thoảng: "Không được lãng phí đồ ăn đấy, cô mà dám nhổ ra, tôi cho cô nôn ra thế nào thì nuốt lại thế ấy."

Một câu đơn giản, lại làm Diệp Vi Vi sợ tới mức nuốt lại đồ ăn trong cổ họng, không dám nôn ra nữa.
Bụng đầy, dạ dày căng, ớt siêu cay thêm giấm siêu chua cùng với lượng mì quá nhiều làm cho dạ dày cô ta bắt đầu đau quặn lên, trên trán cũng túa ra mồ hôi lạnh.

Hệ thống nhảy ra hỏi: [Chủ nhân của tôi ơi, nói về độ tàn nhẫn thì cô là số 2 không ai dám làm số 1. Biết cô ta là nữ chính, không thể ra tay đánh người, vậy mà cô lại nghĩ ra cách này để hành hạ. Nhưng tôi không hiểu, sao cô không hỏi cô ta chuyện tối qua?]

Diệp Vân Linh ánh mắt hơi lạnh: [Người phụ nữ này rất giảo hoạt, kể cả có hỏi chuyện tối qua thì cô ta cũng sẽ không thừa nhận đâu. Thay vì phí lời tốn nước bọt thì thà nghĩ cách khác lấy chút tiền lãi trước đã.]

Hệ thống đối với thao tác của Diệp Vân Linh quả thực bội phục không chịu nổi. Chủ nhân trước kia của nó, chịu áp chế của hào quang nữ chính, mỗi lần đối đầu với nữ chính đều chịu thiệt thòi, hoặc là nhượng bộ hoặc là chịu ấm ức nghẹn khuất.

Không ngờ vị chủ nhân lần này lại có thể chơi như vậy, lấy lý do làm người tốt để biến tướng tra tấn Diệp Vi Vi, đến cả thiên đạo cũng không phát hiện ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận