Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 109: Dẫn Mấy Đứa Đi Chơi Trò Chơi Mạo Hiểm


Diệp Vân Linh xảy ra chuyện, phòng phát sóng trực tiếp của cô trở nên nổi tiếng chưa từng thấy, đem nhân khí các phòng khác cũng kéo hết sang.
Xảy ra loại chuyện này, mọi người cũng không còn hứng thú lên đường nữa, chậm hơn hẳn so với ngày thường.
Diệp Vi Vi nhìn mọi người chán nản sa sút, khuyên bảo: "Tôi cảm thấy lúc này chúng ta càng nên cố gắng tiến về phía trước, hoàn thành thật tốt nhiệm vụ thi đấu. Mọi người nên nghĩ theo hướng tốt đẹp, nói không chừng Diệp Vân Linh bọn họ lại nhờ họa được phúc, biết đâu lại đang chờ chúng ta ở phía trước cũng nên."

Thư Nhã gật gật đầu nói: "Không sai. Nơi này địa thế phức tạp, chúng ta ở chỗ này khổ sở cũng không giúp được gì. Hơn nữa tôi thấy kiến thức sinh tồn trong rừng mưa của Diệp Vân Linh rất phong phú, tổ tiết mục cũng đã phái ra nhiều người như vậy, nhất định sẽ không có việc gì."
Mọi người cổ vũ lẫn nhau tiếp tục tiến về phía trước.


Diệp Vi Vi đi trước mở đường cho mọi người, cô ta lại một lần nữa dần dần trở thành đội trưởng của tiểu đội.


Tưởng Mỹ Hàm dắt tay Dương Diệp bước đi, nhưng không biết vì cái gì mà Dương Diệp suốt cả quãng đường đều trốn tránh Diệp Vi Vi.
Người khác có thể không nhận ra, nhưng là mẹ ruột Tưởng Mỹ Hàm lại cảm giác rất rõ ràng con trai mình rất sợ Diệp Vi Vi.
Ba đứa trẻ con bắt cá, lúc đầu không nắm giữ được phương pháp, làm rất nhiều việc vô dụng.


Cuối cùng Diệp Vân Linh thật sự nhìn không nổi nữa, đi lên dạy bọn nhóc. Cuối cùng, Lục Tử Hạo bắt được hai con, Phương Từ bắt được ba con. Chỉ có Lục Ngữ Nịnh không bắt được gì, cô bé chịu trách nhiệm về không khí.


Cá sông trong rừng mưa nhiệt đới, thịt vừa thơm vừa béo, rất mỹ vị.


Tuy rằng không có bất cứ gia vị nào, nhưng các bạn nhỏ đã đói bụng vẫn ăn rất vui vẻ, đặc biệt cá này còn do tự tay chúng bắt được.
Diệp Vân Linh nướng hai con cá chia cho mọi người, ăn xong lại mang theo ba đứa nhóc tiếp tục lên đường.



Tổng cũng không thể ở mãi chỗ này chờ tổ tiết mục tới cứu bọn họ được.
Vạn nhất hào quang nữ phụ ác độc của cô lại phát huy rực rỡ, tổ tiết mục tìm không thấy thì làm sao bây giờ?


Hai thằng nhóc con luyến tiếc không muốn bỏ lại cá mình bắt được, nên Diệp Vân Linh chỉ có thể tìm cọng cỏ buộc cá lại cho bọn nó xách theo.


Đi thêm một đoạn nữa, mọi người nhìn thấy sông Tử Hà.

Là một nhánh sông nhỏ từ con sông lớn trước đó, nên người địa phương gọi đây là sông Tử Hà.


Diệp Vân Linh chỉ vào con sông nói: "Dựa theo bản đồ lúc đó chúng ta nhìn thấy, qua con sông này đi thêm khoảng mười phút là có thể đến đích của nhiệm vụ."
"Nhưng mà chúng ta không đi qua được, phải đi đường vòng đúng không?" Phương Từ nhìn con sông kia rõ ràng chỉ rộng có năm, sáu mét nhưng lại bị ngăn lại không thể đi qua.


Đây là đoạn sông gần nguồn, so sánh với nước sông ở hạ du thanh triệt như nước suối, nước ở khúc sông này nhìn sâu không thấy đáy, còn chảy rất xiết.

Đi bộ đã lâu, Lục Ngữ Nịnh đã sớm mệt đến thở không ra hơi, cũng khổ cho con bé còn ít tuổi mà vẫn luôn kiên trì không khóc, không nháo, bất quá hẳn cũng đã đến cực hạn.
Mà dựa theo bản đồ trước đó, nếu đi đường vòng ước chừng còn phải đi thêm hai giờ nữa.


Diệp Vân Linh nhìn đại thụ che trời trên đỉnh đầu, từ trên cành rủ xuống những dây leo treo lủng lẳng, khoé miệng hơi nhếch lên: "Ai nói chúng ta đi đường vòng."
Trong rừng mưa nhiệt đới có rất nhiều cây cổ thụ có tuổi đời hàng trăm năm, thậm chí cả ngàn năm, bởi vì khí hậu đất đai ẩm ướt dẫn tới cây cối phát triển rất nhanh.



Để cạnh tranh ánh sáng mặt trời mà nhiều loại cây sẽ mọc lên nhau, từ đó tạo thành cảnh quan độc đáo của rừng mưa nhiệt đới: vườn trên cao.

Diệp Vân Linh bắt lấy một dây leo trong số đó, thử độ dẻo dai, cười nói: "Hôm nay dẫn mấy đứa đi chơi trò đu dây xuyên rừng."


Lục Tử Hạo và Phương Từ đều hiểu ý của Diệp Vân Linh. Có thể do thiên tính ưa mạo hiểm của phái nam, cũng có thể là vì chuyện Diệp Vân Linh cứu bọn họ trước đó đã mang lại không ít lòng tin mà cảm xúc đầu tiên của hai cậu bé không phải là hoài nghi, ngược lại còn rất mong chờ.


Bạn cần đăng nhập để bình luận