Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 398: Món Cô Muốn Ăn Nhất


Mà là một chén mì suông đã được nấu qua và chần trong nước lạnh.
"Mì?" Diệp Vân Linh ngẩng đầu tỏ ra khó hiểu.

Lục Mặc lại mở một cái nắp khácn, lần này bên trong là canh nóng hổi.

Mở nốt cái cuối cùng ra, là rau xanh đã chân sơ qua và trứng ốp la.

Lục Mặc kéo hết mấy cái đĩa lại một chỗ, vừa gắp mỳ sợi cho cô vừa nói: "Anh nhớ em từng nói, mỗi lần em đói bụng thì thứ em muốn ăn nhất là mì trứng gà rau xanh."

Diệp Vân Linh nhớ cô từng nói câu này, nhưng không phải là nói với Lục Mặc mà ngày đó cô nói với đầu bếp lúc ăn sáng.

Cuộc sống của cô trước đây khi còn ở mạt thế rất khó khăn, lương thực khan hiếm, cô thường
xuyên bị đói lả người.

Mỗi khi đói bụng sẽ vô cùng khó chịu, trong đầu cô lúc đó thường sẽ nghĩ tới những món ăn ngon, nhưng cuối cùng thứ mà cô vẫn luôn muốn ăn nhất chỉ là một bát mì rau xanh trứng gà đơn giản.

Nhưng điều tưởng như vô cùng đơn giản ấy lại cực kỳ khó thực hiện được trong những ngày mạt thế.

Sau khi cô xuyên tới bên này, đồ ăn sung túc. Nếu hôm nào không phải ăn cơm cùng hai đứa nhỏ, chỉ có một mình thì Diệp Vân Linh thường chọn mì trứng gà rau xanh.
Lục Mặc múc mỳ xong, sau đó dùng thìa rưới nước súp nóng lên, lại gắp thêm ít rau và một quả trứng lên bát, đưa tới trước mặt Diệp Vân Linh rồi nói: “Nếm thử tay nghề của anh xem.”
Diệp Vân Linh nhận lấy chén mỳ kia, mùi thơm xông vào mũi, khơi dậy cơn thèm ăn trong bụng cô.
Sợi mì dai, ăn vào lại hơi giòn giòn, húp thử một ngụm súp, hương vị cũng rất đậm đà.
Trứng ốp la cũng được chiên đến độ hoàn hảo.

Vốn cô không ôm hy vọng quá lớn đối với tay nghề của Lục Mặc, nhưng bát mì rau xanh trứng gà này lại mang đến cho Diệp Vân Linh một niềm vui bất ngờ.
“Không ngờ anh lại biết nấu ăn như vậy, tay nghề này cũng không kém đầu bếp Vương bao nhiêu đâu.” Diệp Vân Linh không tiếc lời khen ngợi.
Lông mày Lục Mặc giãn ra, nói: “Em thích là tốt rồi.”


Lục Tử Hạo thấy thế thì lắc đầu. Tại sao ba lại không nói gì hết, không nói thì làm sao mẹ biết được để nấu món này mà ba đã phải kỳ công học hỏi thế nào.


Cậu bé dứt khoát tự mình bổ sung: “Hơn một tháng trước, con đã phát hiện ra ba lén học nấu món mì này với bác Vương. Ba kiếm tiền rất giỏi, nhưng nấu ăn thì lại rất dở. Con thấy món này chỉ cần ninh chút canh, chiên thêm trứng gà, hẳn cũng không có gì quá khó khăn. Nhưng ba thì hay rồi, lần nào cũng nấu ra tận mười tám nồi, mà chẳng có nồi nào đạt chất lượng. Đến cả bác Vương cũng thầm than thở với con, bác ấy chưa từng dạy ai nấu ăn dở như vậy. Con còn tưởng trình độ bếp núc của ba cuối cùng chỉ đến thế thôi, không ngờ hôm nay lại nhìn thấy một bát mì rau xanh trứng gà bình thường. Thật sự không dễ dàng chút nào.”
Diệp Vân Linh có chút kinh ngạc, cô vốn tưởng rằng Lục Mặc thông minh như vậy, học cái gì cũng sẽ rất nhanh. Cho dù là nấu một bát mì, thì anh cũng chỉ cần tuỳ tiện học qua là được. Không ngờ cũng có thứ anh không giỏi.

Bị cô nhìn như vậy, hiếm khi Lục Mặc cảm thấy ngượng ngùng, liếc nhìn đứa con trai đang đứng bên cạnh, thấp giọng nói: “Câm miệng.”
Lục Tử Hạo: “Ôi, ba xấu hổ rồi.”

Lục Ngữ Nịnh cũng phụ hoạ: “Đúng thế, ba xấu hổ rồi.”
Bị hai đứa bé vạch trần ngay tại chỗ, Lục Mặc không biết phải làm thế nào.
Quay đầu lại thì thấy Diệp Vân Linh đang che miệng cười trộm.
Lục Mặc cầm đũa gắp thêm một quả trứng gà cho cô, nói: “Ăn thêm trứng đi, không được cười nữa.”

Diệp Vân Linh cố nghiêm mặt, đáp: “Được, không cười nữa.”
Ngoài miệng thì nói vậy nhưng thân thể lại khó mà làm theo.
Nhìn bờ vai đang không ngừng run rẩy của cô, Lục Mặc khẽ liếm khoé môi, mặt mày dịu dàng, trong ánh mắt hiện lên một chút cưng chiều.
Sau bữa tối, tổ tiết mục lại tổ chức hai trò chơi, chơi xong thì cũng đã 10 giờ tối.

Lúc này, cổng bình chọn cũng đã đóng.
Trương Hi Minh một tay cầm bảng kết quả bỏ phiếu, tay kia cầm micro, đứng giữa sân khấu công bố kết quả bình chọn ngày hôm nay.
Không có gì ngoài ý muốn, xếp hạng cao nhất thuộc về Lục Mặc và Diệp Vân Linh.
Hai người bọn họ cả ngày hôm nay đã cống hiến bao nhiêu cảnh tượng đặc sắc cho chương trình, chiếm gần hết spot light, nếu vị trí đầu tiên mà không phải của bọn họ thì mới là có mờ ám.


Bạn cần đăng nhập để bình luận