Xuyên Đến Văn Mẹ Kế Lên Game Show Chăm Con Bạo Hồng

Chương 357: Thôn Trưởng Lần Thứ N Tự Rước Lấy Nhục


Tưởng Mỹ Hàm vội chạy tới bên cạnh Thư Nhã: "Thư lão sư, chị xem thái độ học tập của cô ấy kìa, rất có vấn đề. Không hề nghiêm túc tí nào."
Thư Nhã bên kia suy nghĩ mấy giây rồi nói: "Em nói cũng có lý, vậy đi, hôm nay chúng ta thêm một phần bài tập diễn xuất nữa."
Diệp Vân Linh vội vàng làm nũng: "Người ta không cần đâu mà, Nhã Nhã tỷ."

Tưởng Mỹ Hàm đứng bên cạnh tấm tắc lắc đầu nói: "Mãnh nam làm nũng trong truyền thuyết."
Diệp Vân Linh quay lại nhìn Tưởng Mỹ Hàm, người mới có mấy ngày không gặp mà mồm mép hẳn ra. Cô nghi ngờ không biết có phải thời gian qua đối phương đã lén đi học một khoá bồi dưỡng hay không.
Các khán giả xem cảnh này cũng cười như điên.


[Đây rồi, suối nguồn vui sướng của tui đã trở lại.]

[Ha ha ha ha ha ha ha, hiếm khi nhìn thấy Diệp Vân Linh bị Tưởng Mỹ Hàm làm cho cứng họng ]

[Tưởng lão sư cũng có ngày phản công thành công.]

[Xem bọn họ cãi nhau buồn cười vc, tôi có thể xem cả ngày không chán.]
[Chương trình này là nguồn hạnh phúc của tui, tui cày lại video cũ muốn thuộc lòng luôn rồi, chỉ chờ tập mới này thôi.]
[Tiếc quá, tiểu thiên sứ dịu dàng Phương Từ của tôi không thể tham gia tập này. Buồn quá đi mất.]

[Chị em, tôi cũng thế. Tôi còn chờ để cắn đường của couple 'Từ Ngữ', ai ngờ đột nhiên biến mất hức hức.]
[Tất cả là do người phụ nữ xấu xa Diệp Vi Vi, may mà cảnh sát anh minh, bắt được cô ta rồi.]

[Mọi người ơi, hôm nay tập mới phát sóng, một ngày vui vẻ như thế này chúng ta đừng nhắc đến người phụ nữ ghê tởm đó nữa.]
Có người vui thì cũng có người buồn.

Tội danh cố ý giết người của Diệp Vi Vi đã được thành lập, bây giờ đang ngồi tù, chắc chắn là không thể tham gia chương trình được. Vậy nên Phương Từ cũng không thể tới.
Tuy rằng Diệp Vi Vi thật sự rất đáng ghét, nhưng mọi người vẫn rất thích tiểu Phương Từ dịu dàng lịch sự. Nhất là sau khi xảy ra chuyện như vậy lại càng ngược fan một trận, làm rất nhiều fan mẹ rất đau lòng.

Không thể nhìn thấy cậu bé trên chương trình thật sự khiến nhiều fan hâm mộ khổ sở, nhưng đồng thời mọi người cũng hiểu được.
Sau khi tới bến tàu bằng ô tô, bọn họ phải đi tàu ra đảo Baja.

Tàu ở đây cũng thuộc sản nghiệp của đảo, mỗi chiếc đều chạy theo tuyến đường riêng.
Có loại tàu chở khách mấy trăm người, khởi hành theo giờ quy định, cũng có loại du thuyền nhỏ hơn có thể thuê riêng.

Tổ tiết mục đã bao một chiếc du thuyền ra đảo Baja, giữa đường sẽ đi qua Vịnh Cá Heo.
Vịnh Cá Heo đúng như tên gọi của nó, là khu vực thường xuyên có cá heo lui tới, nhưng có thể nhìn thấy hay không thì phải dựa vào may mắn.

Thôn trưởng Trương Hi Minh cầm một chiếc micro nhỏ trong tay, trên đầu đội mũ che nắng, nói với mọi người: "Các bạn nhỏ, các con có muốn xem cá heo không?"
Các bạn nhỏ đồng thanh hét lớn: "Có ạ."

Trương Hi Minh xúi giục: "Muốn xem cá heo thì phải làm theo yêu cầu, phải nói 'anh thôn trưởng ơi, bọn em nhớ anh' thì thôn trưởng mới dẫn các bạn nhỏ đi xem."
Bạn nhỏ Trương Duyệt Hân nghiêng đầu, thắc mắc: "Gọi chú thôn trưởng thì không được ạ?"
Trương Hi Minh mãnh nam làm nũng: "Không được, muốn nghe anh thôn trưởng cơ."
Trương Duyệt Hân nghiêm túc trả lời: "Nhưng mẹ cháu đã dạy là không được nói dối."

Trương Hi Minh lập tức bày ra vẻ mặt đau khổ, chọc cho những người xung quanh phá lên cười.
Có Trương Duyệt Hân mở đầu, các bạn nhỏ khác cũng tỏ vẻ 'không thể nói dối', chỉ có thể gọi chú.
Cuối cùng Trương Hi Minh không còn lựa chọn nào khác ngoài đồng ý đổi thành chú.
Lúc bọn trẻ cùng đồng thanh kêu, Trương Hi Minh đặc biệt chú ý, quả nhiên chỉ có một mình Lục Tử Hạo không kêu.

Đã là tập cuối cùng của chương trình rồi, Trương Hi Minh quyết tâm phải khiêu chiến bằng được, tiến đến trước mặt Lục Tử Hạo nói: "Tử Hạo có muốn xem cá heo không?"
Lục Tử Hạo thành thật trả lời: "Cháu muốn ạ."
Trương Hi Minh: "Vậy thì cháu phải nói 'Chú thôn trưởng, cháu nhớ chứ mới được. Phải nói vậy mới có thể xem."

Lục Tử Hạo ngước mắt nhìn thoáng qua, từ trong ánh mắt kia Trương Hi Minh có thể đọc được hai chữ 'đồ ngốc viết rõ ràng.

Lục Tử Hạo nói: "Trên thuyền có bản đồ. Trên đó vẽ rất rõ ràng, muốn ra đảo thì chỉ có một con đường duy nhất là đi qua Vịnh Cá Heo."
"Phụt."
Thư Nhã, Trương Thư Du và những người khác rất không nể tình mà bật cười.
Trương Thư Du thậm chí còn chế giễu thẳng mặt: "Thôn trường à, tôi còn thấy xấu hổ thay anh đấy. Thua trong tay một đứa bé."


Bạn cần đăng nhập để bình luận